← Quay lại trang sách

Chương 1729 Kim Trướng Hãn Quốc

Đã ra tay thì dứt khoát làm tới cùng, tên Tổng bộ đầu truy phong dưới áp lực của n Vô Thường đáp ứng hãm hại Trương Nhạc Phàn cũng không là đồ tốt lành, vừa khéo xử lý cả đôi.

Tô Tín vừa ra lệnh đã có một mật thám tập sự và một tổng bộ đầu Truy Phong bị giết, uy thế này không khỏi khiến trong lòng mọi người có chút lo sợ.

Đương nhiên cũng có người nhìn ra hai kẻ kia chính là tự tìm đường chết, cũng chẳng thể trách được ai.

Quan trọng nhất chính là những kẻ mạnh trong quân ngũ đều ở đây, vậy mà mấy tên bên Lục Phiến Môn lại làm ra mấy chuyện khốn nạn khiến người khác không chấp nhận được như vậy, làm cho mấy người trong quân ngũ nhìn vào chê cười, bọn họ không tức giận mới lạ.

Hai người đã chết nhưng tuyển chọn vẫn muốn tiếp tục, những kẻ tiếp theo cũng không có gì vui vẻ, hầu như thực lực của mấy kẻ đó cũng chỉ là Vô Kỳ.

Chẳng qua người cuối cùng của vòng trước khiến Tô Tín chú ý, người này hình như là Trấn Mãn Thương mà trước đây đã do thám được.

Người này thực lực không cao cũng không thấp, vỗn dĩ Tô Tín định trực tiếp loại người này.

Nhưng Trần Mãn Thương này lại ra tay nham hiểm tần nhẫn, từ dùng lời kích động đến những thủ đoạn bất lương hắn đều đã làm, so với hắn thì đổi thủ của hắn ta vốn dĩ mạnh hơn rất nhiều, nhưng lại bị Trần Mãn Thương ra tay đột ngột khiến tên đối thủ kia không kịp ứng biến dẫn đến thua cuộc, việc đó cũng khiến cho tên đối thủ kia có phần nhẫn nhịn oan uổng.

Chẳng qua đứng ở trên đài Tô Tín có thể nhìn một cách rõ ràng, nếu không trận đấu này chỉ là luận bàn về bản chất, không được xuống tay quá tàn nhẫn, mà Trần Mãn Thương này lại có rất nhiều thủ đoạn để đánh chết đối phương.

Lâm Tông Việt nhíu mày, hắn xuất thân từ quân ngũ, phong cách hành sự chính là lấy cứng đối cứng, mấy kẻ không từ thủ đoạn giống Trần Mãn Thương, hắn nhìn thực sự chướng mắt.

Chẳng qua đôi mắt của Tô Tín có chút mong đợi, hắn thực sự có chút thưởng thức loại phong cách chiến đầu không từ thủ đoạn này. Người này nếu bất tử, tương lai cũng sẽ là một nhân vật lớn, cho nên Tô Tín nói thẳng: “Trẫn Mãn Thương thông qua.”

Trong tức khắc mọi người ở đây ồ lên một tiếng, loại người này mà cũng có thể thông qua, có còn đạo lý không đây?

Chẳng qua người tuyên bố thông qua là Tô Tín nên mọi người ở đây dù đều bất mãn nhưng cũng không lên tiếng.

Vừa nãy Tô Tín mới giết hai người, trên người tràn đầy uy thế nên bọn họ cũng không dám nhiều lời.

Tô Tín trầm giọng nói: “Được rồi. Mau đi chuẩn bị đi, ba ngày sau sẽ đến Kim Trướng Hãn Quốc,”

“Vâng, đại nhân!”

10 ngày sau, Tô Tín và Thiết Chiến đã mang theo những võ giả trẻ tuổi của Đại Chu thâm nhập vào thảo nguyên phương Bắc.

Trước mắt Kim Trướng Hãn Quốc có lòng lang dạ sói đã rất rõ ràng, nhưng bọn họ vẫn chưa chính thức muốn tuyên chiến với Đại Chu cho nên đám người Tô Tín vừa bước vào lãnh thổ của Kim Trướng Hãn Quốc đã có một đám người ra chào đón hộ tống đi vào.

Hơn nữa đám người này thực lực không hề thấp, người đi đầu là cường giả Dương Thần cảnh, toàn thân khoác một tấm trường bào bằng da sói trắng như tuyết, gương mặt hung hãn, toàn thân tỏa ra một khí tức lạnh lẽo.

“Ha ha ha! Thiết huynh, đã lâu không gặp, chà chà, nhưng mà có vẻ lần này Đại Chu mấy người đưa theo toàn mấy người có chút yếu.”

Tên võ giả Dương Thần cảnh của Kim Trướng Hãn Quốc kia trêu chọc một câu rồi lại chuyển mắt đến Tô Tín đánh giá: “Vị này là Tây Bắc Vương nổi danh khắp Đại Chu, Tô Tín?” Chà chà, quả nhiên tư thế oai hùng bất phàm, chi bằng người tới Kim Trướng Hãn Quốc của ta đi? Bọn ta nguyện ý hạ mình gả công chúa cho ngươi, phong vạn hộ hầu, đại tướng quân!”

Khả năng học tập của võ giả Dương Thần cảnh thực sự kinh người, cho dù không muốn học nhưng những tích lũy ngày thường cũng đủ để cho Tô Tín hiểu được ngôn ngữ của Kim Trướng Hãn Quốc.

Thấy võ giả Dương Thần cảnh lại dùng trò ly gián hèn hạ, Tô Tín trực tiếp dùng tiếng Trung Nguyên lạnh nhạt nói: “Xin lỗi, công chúa của Kim Trướng Hãn Quốc của các ngươi ta không nhận nổi. Hơn nữa ta là tiết độ sứ của Đại Chu Tây Bắc, không phải Tây Bắc vương gì đó, triều đình không phong chức vị vương gì đó.”

Thiết Chiến nhíu mày nói: “Ngột Cốt Lợi, ngươi nói như thế là có ý gì? Lần này chúng ta tới Kim Trướng Hãn Quốc cũng không phải để khiêu chiến. Mà không phải mấy người ở Kim Trướng Hãn Quốc thích nói chuyện thẳng thắn à? Sao giờ lại nói mấy câu đầy giả tạo này?”

Khi Tô Tín vừa nghe được Thiết Chiến nói như vậy, hắn đã lập tức biết được thân phận của người trước mặt.

Một trong bát bộ Thảo Nguyên, tộc trưởng của bộ Thiên Lang, cũng là Kim Lang đại tướng quân của Kim Trướng Hãn Quốc, Ngột Cốt Lợi, cũng là người được đại hãn Mạc Qua hiện tại tin dùng.

Mạc Qua cũng xuất thân từ Thiên Lang, chẳng qua hiện tại Mạc Qua đã là đại hãn, cho nên chức vụ trước đây của hắn ở Thiên Lang cũng nên tìm người thay thế, vậy nên chức vụ đó đã được giao cho Ngột Cốt Lợi.

Có thể phái một cường giả như Ngột Cốt Lợi đến nghênh đón, hiển nhiên Kim Trướng Hãn Quốc đối với Đoạt Đao đại hội cũng rất coi trọng, ít nhất là đối với người bên Đại Chu nó rất quan trọng.