Chương 1730 Kim Trướng Hãn Quốc (2)
Ngột Cốt Lợi cười ha ha nói: “Chỉ đùa chút thôi mà, đối với tộc nhân Thảo Nguyên các người chính là khách quý. Chư vị mời theo ta.”
Nói xong, Ngột Cốt Lợi làm tư thế mời khách.
Lần này địa điểm mà Kim Trướng Hãn Quốc tổ chức đại hội đoạt đao là ở xung quanh thánh địa Thiên Hồ, đám người Tô Tín còn phải đi thêm một lúc nữa mới đến nơi.
Nghe nói thánh địa Thiên Hồ này chính là nơi ngày xưa bát bộ Thảo Nguyên ký tên liên minh thành lập ra Kim Trướng Hãn Quốc, có thể nói là nơi ra đời của Kim Trướng Hãn Quốc, cho nên nơi này mới được phong làm Thánh Địa. Thậm chí người ta còn nói Xích Huyết Trảm Long Đao cũng được rèn ra ở giữa hồ.
Dọc theo đường đi, Tô Tín thật sự không thể nhận ra được khu vực của Kim Trướng Hãn Quốc với Bắc Nguyên khác nhau chỗ nào. Điểm khác nhau duy nhất là chỗ này có vẻ trống trải hơn Bắc Nguyên rất nhiều. Phải cách mấy chục dăm mới có thể thấy được một thành trì.
Ngột Cốt Lợi chỉ vào một tòa thành lớn đắc ý nói: “Nơi này một trăm trước là thuộc về Trung Nguyên các ngươi, cũng là một bộ phận của Bắc Nguyên, nhưng cuối cùng lại bị Kim Trướng Hãn Quốc bọn ta cướp đi.
Người Trung Nguyên các ngươi luôn thích nói xấu Kim Trướng Hãn Quốc, nhưng thật ra sinh hoạt ở nơi đây không hề kém so với Trung Nguyên các ngươi, thậm chí còn có võ giả có huyết thống Trung Nguyên thuần khiết quy phục chúng ta và đang được đảm nhiệm vị trí đại tướng quân.
Nhưng Chu triều các ngươi lại bài xích người ngoại tộc, toàn bộ Chu Triều trên cơ bản chả được mấy người là ngoại tộc.”
Một trăm năm trước là Đại Tấn mất khu vực này một cách đáng tiếc cho nên hiện tại nơi đây mới không liên quan đến Đại Chu. Nghe xong Thiết Chiến cũng chỉ hừ lạnh một tiếng nói: “Ngày xưa Tấn triều vứt bỏ khu vực này, sau này Đại Chu cũng sẽ thu hồi lại. Nhớ kỹ, Đại Chu ta không tiếc mấy thứ hồi xưa Tấn triều giúp phế vật.”
Ngột Cốt Lợi cười không nói gì, nhưng Tô Tín lại nhìn chằm chằm vào hắn.
Từ cuộc nói chuyện với Ngột Cốt Lợi này Tô Tín liền có thể nhìn ra được dã tâm của Kim Trướng Hãn Quốc đối với Đại Chu.
Giống như 36 quốc gia ở Tây Vực, bọn họ nếu như xâm lấn Trung Nguyên hầu như sẽ không cướp đất mà chỉ đốt giết cướp bóc để kiếm một chút lợi ích.
Mà Kim Trướng Hãn Quốc này lại cướp đất đem về làm địa bàn của mình rồi kinh doanh, thậm chí còn quan tâm đến các thủ phủ của Trung Nguyên Đại Chu, từ đó có thể hình dung được bọn họ muốn gì.
Hơn nữa khu vực đó tuy rằng nhiều người Trung Nguyên nhưng chỉ cần qua hai hoặc ba thế hệ, theo thời gian người của Kim Trướng Hãn Quốc thông hôn với người Trung Nguyên, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ bị hoàn toàn đồng hóa thành người của Kim Trướng Hãn Quốc, tuy rằng bọn họ không có huyết mạch giống nhau.
Hơn nữa dựa theo lời nói của Ngột Cốt Lợi, bọn họ còn có một vị đại tướng quân Dương Thần cảnh, điều này cũng có thể chứng minh được dã tâm của Kim Trướng Hãn Quốc.
Hệ thống quân đội của Kim Trướng Hãn Quốc không thể nào so sánh với Đại Chu. Lúc trước bọn họ bắt chước Đại Chu chế tạo ra một đồ vật, nhưng vì quá mức rườm rà nên khá yếu, cho nên phương án này dùng được không lâu cũng đã bị phế đi.
Hiện tại chế độ của Kim Trướng Hãn Quốc thật sự rất đơn giản, trừ Đại Hãn thì tộc trưởng bát bộ là cao quý nhất.
Mà những người khác nếu lên được Dương Thần cảnh chỉ cần đối phương đồng ý quy phục Kim Trướng Hãn Quốc lập tức sẽ được Kim Trướng Hãn Quốc thu về dưới trướng.
Trước mắt Kim Trướng Hãn Quốc để những võ giả xuất thân từ bát bộ Thảo Nguyên trở thành đại tướng quân, chỉ cần có thể đứng trong hàng ngũ đó chắc chắn không phải dạng người đơn giản.
Ngột Cốt Lợi trực tiếp dẫn nhóm người của Tô Tín đi liền một mạch 7 ngày 7 đêm mới đến được nơi mà Kim Trướng Hãn Quốc coi là truyền thuyết, thánh địa Thiên Hồ.
Toàn bộ Thiên Hồ giống như một giọt nước mắt trong suốt đang rơi giữa trung tâm, dòng nước vô cùng thuần khiết khiến người ta si mê không ngừng.
Một số võ giả trẻ tuổi khi gặp cảnh này trên mặt cũng hiện lên một chút sợ hãi.
Kim Trướng Hãn Quốc nằm ở bên cạnh bờ hồ, do hàng ngàn hàng vạn lều trại tạo thành, tỏa ra một cảm giác dũng mãnh.
Ngột Cốt Lợi chỉ vào một nhóm lều trại nói: “Mấy vị xin mời vào, còn một vài võ giả trong giang hồ chưa tới, chờ bọn họ đến đại hội đoạt đao sẽ chính thức bắt đầu.”
Thế nhưng vào lúc này lại có một âm thanh lạnh lùng truyền đến: “Tô Tín cũng tới? Ai là Tô Tín?”
Ở nơi dừng chân, một võ giả Dương Thần cảnh toàn thân mặc chiến giáp đen, đầu cạo trọc, trên mặt còn khắc những phù văn màu đen bước từ trong ra, xung quanh toát ra một hơi thở cổ hỏa mạnh mẽ, giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào.
Nhìn thấy người này xuất hiện Ngột Cốt Lợi liền chau mày, hắn vừa định nói gì đó thì Tô Tín đã điềm đạm nói: “Ta là Tô Tín.”
Tên võ giả đầu trọc kia vừa nghe xong liền bật cười ha ha nói: “Được được được! Ta thật sự không nghĩ ngươi lại dám đến Kim Trướng Hãn Quốc của ta, đúng là tìm chết.”
Giọng nói vừa cất lên tên võ giả kia đã trực tiếp ra tay, từng bước đi của hắn khiến mặt đất rung chuyển giống như có một sức mạnh vô cùng lớn đánh xuống dưới đất khiến cho mặt đất nứt ra hàng trăm vết, thể hiện ra sức mạnh khủng khiếp của hắn.