← Quay lại trang sách

Chương 1732 Biểu hiện điên cuồng. (2)

Nói xong câu đó, Tiêu Cổ Đô liền muốn quay người rời đi, nhưng lúc này Tô Tín bỗng nhiên nói: "Ai cũng nói tính cách người Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi ngay thẳng, làm việc đứng đầu đều là gọn gàng và linh hoạt vô cùng, nhưng mà bây giờ xem ra là nghe danh không bằng một thấy. Muốn đánh thì đánh, muốn giết cứ giết, kéo những thứ vô dụng này ra có ích gì? Ta lại muốn nhìn xem rốt cuộc ngoe nguẩy đuôi làm người rốt cuộc là ai!”

Vừa dứt lời, Tô Tín bỗng bước ra một bước, Kiếm Khí vô biên vờn quanh quanh thân, trong nháy mắt liền bao phủ Tiêu Cổ Đô vào trong đó, Kiếm Khí vô biên xoắn giết xuống, trực tiếp hóa thành cơn lốc càn quét, luồng uy thế cường đại làm cho lòng người khiếp sợ, Thiết Chiến vội vàng mang theo những võ giả trẻ tuổi Đại Chu lui về sau cách đó mấy ngàn trượng.

Uy thế lúc Tô Tín ra tay tương đối kinh khủng, đặc biệt là nhìn độ mạnh yếu khi ra tay của hắn vào lúc này cũng không phải là đang giỡn chơi, mà thật sự động tay thật rồi, tên Tiêu Cổ Đô này e là không may rồi.

Lúc này Ngột Cốt Lợi sắp điên rồi, tên Tiêu Cổ Đô kia không tuân lệnh thì thôi, dù sao đối phương có xuất thân Hắc Kỳ Bộ của thảo nguyên Bát Bộ Đương Trung gần với Thiên Lang, bình thường hắn cũng chẳng kính sợ gì người tâm phúc của Đại Hãn ngay trước mắt. Nhưng tên Tô Tín này bị điên rồi sao? Hắn có biết đây là nơi nào hay không? Nơi này chính là Kim Trướng Hãn Quốc, chính là địch quốc, kết quả ngươi một lời không hợp liền ra tay, chẳng chút cố kỵ, đây không phải điên thì là cái gì? Hắn quay đầu chuyển sang nhìn Thiết Chiến, khiến hắn thất vọng chính là trên mặt Thiết Chiến cũng không có chút biểu cảm, căn bản là không có ý bảo ngừng.

Trên thực tế cũng chính xác là như thế, vì sao phải kêu ngừng? Cho dù là Thiết Chiến hay là Tô Tín thì cũng không thuộc loại người nén giận. Quan trọng nhất là bây giờ lòng muông dạ thú của Kim Trướng Hãn Quốc đã hiển hiện, bao gồm đại hội đoạt đao lần này đều là biểu hiện khoe khoang võ lực của bọn hắn. Tốt lắm, các ngươi đã muốn khoe khoang võ lực thì chúng ta đây sẽ khoe khoang cùng các ngươi, lúc nên xuất thủ thì dù là Tô Tín hay là hắn thì cũng sẽ không biết sợ hãi. Coi như là hiện tại bọn hắn đang ở Kim Trướng Hãn Quốc, Tô Tín và Thiết Chiến cũng sẽ không sợ, nếu như Kim Trướng Hãn Quốc Chân Vũ cảnh không ra tay thì thôi, nếu như bọn hắn thật sự có Chân Vũ cảnh tồn tại không màng thể diện ra tay thì Triệu Vũ Niên đi theo trong âm thầm cũng không phải loại ngồi không. Giống như lời của Triệu Vũ Nhiên nói, lúc trước hắn có thể đánh trọng thương Ngạc Nhĩ Đa một lần thì bây giờ vẫn có thể đánh trọng thương hắn lần thứ hai.

Mà trong sân lúc này, Tiêu Cổ Đô bị kiếm khí vô hình Tiên Thiên phá thể của Tô Tín bao trọn trong đó xoắn giết cũng đang hết sức phiền muộn, hắn căn bản không nghĩ tới Tô Tín dám tại địa phận Kim Trướng Hãn Quốc chủ động ra tay với hắn, vì vậy nhất thời Tiêu Cổ Đô chưa xét kỹ nên đã mất tiên cơ.

Kiếm Khí sắc bén xoắn giết, trên thân Tiêu Cổ Đô chiến giáp được luyện chế từ các loại nguyên liệu trân quý cũng đã xuất hiện vết rạn nhè nhẹ, có thể nghĩ trình độ kinh khủng của Kiếm Khí này. Hắn quát to một tiếng, dựng thẳng Chưởng Vi đao, lập tức mũi đau màu đen kịt xẹt qua đất trời, đây không phải Ma khí, mà là một luồng sức mạnh cùng loại với sức mạnh tử vong, không có sự sống, chỉ có tử khí vô biên!

Hào quang đầy trời bị xé rách, nhưng thứ lộ ra không phải thân hình Tô Tín, mà là một mảnh Địa Ngục nhuộm máu! Vô tận Huyết Sát Chi Khí tuôn ra, lúc này Tiêu Cổ Đô cảm thấy mình giống như đang đứng giữa Địa ngục, chung quanh đều là ác quỷ vô tận đang không ngừng kêu gào, sát cơ kinh khủng kia ăn mòn tinh thần của hắn, như muốn kéo hắn vào trong A Tỳ Địa Ngục vô biên!

Trong đầu Tiêu Cổ Đô hiện lên tiếng còi báo động mãnh liệt. Không đúng! Đây là huyễn thuật! Tiêu Cổ Đô cắn mạnh đầu lưỡi một cái, lập tức một ngụm máu tươi có mùi nồng đặc giống như chì thủy ngân tuôn ra, A Tỳ Địa Ngục biến mất không thấy gì nữa, nhưng xuất hiện ở trước mắt hắn lại là một thanh kiếm, là một thanh kiếm nhuốm máu giết chóc!. Trong nháy mắt nhìn thấy thanh kiếm này, tóc gáy Tiêu Cổ Đô lập tức dựng đứng, A Tỳ Địa Ngục chưa biến mất, mà là sáp nhập vào trong thanh kiếm này, vừa rồi đây không phải là huyễn thuật, mà là ảo cảnh do vô biên Huyết Sát Chi Khí tự nhiên hình thành!

“Sất!”

Hai tay Tiêu Cổ Đô kết ấn, phun ra một âm tiết kỳ dị, một hư ảnh Ma Thần đầu có hai sừng hiện ra ở phía sau hắn, một ấn rơi xuống, Ma Thần gào thét, lập tức hư không nổ, giống như muốn trấn áp kiếm kia. Thế nhưng một kiếm kia tựa như mang theo cả Địa Ngục chém ra ngay trước mặt, hư ảnh Ma Thần kia không chịu nổi một kích, gần như bị một kiếm này xoắn giết chỉ trong nháy mắt, chân khí màu đen quanh thân Tiêu Cổ Đô điên cuồng tuôn ra, nhục thể của hắn dường như đều phồng lớn thêm một vòng, nhưng vẫn bị Kiếm Khí huyết sắc làm bị thương, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, lùi ra ngoài hơn mười bước!

Mặt Tô Tín vô cảm, nhưng quanh thân cũng đã bị Huyết Sát Chi Khí giống như Địa Ngục vờn quanh, phụ trợ khiến Tô Tín như một sát thần. Cái này chính là kiếm kỹ Chí Cường ngày xưa của Huyết Ma Gíao, kiếm điển Huyết Đồ A Tỳ Địa Ngục!