Chương 1731 Biểu hiện điên cuồng.
Những võ giả trẻ tuổi phía sau Tô Tín trong nháy mắt đã lộ rõ vẻ sợ hãi. Trong mắt họ tên võ giả đầu trọc kia lúc này đã không phải là con người nữa rồi, mà là một cự thú thời viễn cổ!
Võ giả đầu trọc kia đánh ra một quyền, phù văn trên đầu hắn liền phát ra một tia ánh sáng kỳ lạ khiến cho xung quang hắn được bao phủ bằng một luồng bạo khí. Khi luồng bạo khí ấy theo nắm đấm của hắn đi xuống, không khí dường như bị xé rách, trong nắm đấy của hắn ta cảm giác có một chút kì quái.
Tô Tín trong nháy mắt hiện lên một tia sắc lạnh, hắn giống như không nhớ rõ bản thân đã đặc tội gì với người của Kim Trướng Hãn Quốc. Nếu như vì hắn là người của Đại Chu nên tên kia mới động thủ thì sao hắn phải tìm được đúng Tô Tín làm gì?
Đối phương muốn khiêu chiến, dù cho đây là địa phận của Kim Trướng Hãn Quốc Tô Tín cũng sẽ không lùi bước.
Tên võ giả đầu trọc của Kim Trướng Hãn Quốc kia bỗng nhiên ra tay với Tô Tín, đây là điều mọi người ở đây không ai nghĩ tới. Bây giờ Đại Chu và Kim Trướng Hãn Quốc còn chưa khai chiến mà, ngươi vội vàng như vậy làm gì? Hơn nữa nếu thật sự muốn đánh, lúc tại biên giới Bắc Nguyên Đạo Ngột Cốt Lợi đã hoàn toàn có thể động thủ, hơn nữa lúc này biểu cảm trên mặt Ngột Cốt Lợi cũng hiện đầy vẻ khiếp sợ. Song, mấy thứ này Tô Tín không quan tâm được, đối phương đã ra tay, chẳng lẽ bản thân còn có thể nhượng bộ hay sao?
Đối mặt với một quyền kinh khủng này, Tô Tín cũng đấm ra một quyền, mây gió xao động, xé trời rách đất!
Quyền ý* mênh mông tuôn ra, trong mắt mọi người ngay cả thế giới cũng đã không thấy, bọn hắn chỉ có thể nhìn thấy Tô Tín đấm ra một quyền này, trên trời dưới đất, một quyền “duy ngã độc tôn”!
*Trực giác cảm nhận được lúc đi quyền.
Qủa đấm khí thế và mạnh mẽ của hai người va nhau, trong nháy mắt liền tuôn ra dao động khiến đại địa vỡ vụn từng khúc, những lều vải gần hai người thậm chí còn bị xé thành từng mảnh ngay lập tức. Thiết Chiến phất tay lên, dấu tay cực lớn che ngang trời, lực hút vô tận ở giữa dấu tay bạo phát, hấp thụ toàn bộ sức mạnh lan tràn đến xung quanh võ giả trẻ tuổi của Đại Chu, cuối cùng chụp một chưởng về phía những chỗ khác.
Thiết Chiến nhìn Ngột Cốt Lợi, lạnh lùng nói: "Cái này chính là đạo đãi khách của Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi? Các ngươi nếu muốn chiến vậy đánh một trận sảng khoái đi, tội gì tổ chức đại hội đoạt đao gì gì đó để gây ra trò cười này! Đại Chu ta đã tập trung hoả lực trăm vạn tại biên giới Bắc Cương, lúc nào cũng kính cẩn chờ đợi!"
Ngột Cốt Lợi cũng nhíu mày, đối phương đột nhiên ra tay là chuyện hắn căn bản không ngờ tới, lúc muốn ngăn cản đã không còn kịp nữa.
Mà trong sân lúc này, hai người Tô Tín và võ giả đầu trọc so quyền, Tô Tín nửa bước không lùi, còn võ giả đầu trọc tuy rằng cũng không lui lại nửa bước nhưng hai chân hắn đã bị Tô Tín đấm cho chìm xuống đất, chưa qua đầu gối, chỉ thế này đã quyết định cao thấp rồi.
Tên võ giả đầu trọc kia mặt ửng hồng, hắn không nghĩ tới sức mạnh Tô Tín thế mà mạnh mẽ như thế. Võ giả chuyên tu thân xác trên giang hồ rất ít, nơi có nhiều nhất thật ra chỉ có hai chỗ, một là Phật tông, bất luận là Thiếu Lâm Tự hay là Mật Tông, đại bộ phận đệ tử Phật Tông đều chủ tu hoặc là kiêm tu qua Luyện Thể công pháp. Khác một chỗ là Kim Trướng Hãn Quốc bọn hắn, luận trình độ tinh diệu trong võ kỹ bọn hắn thua xa Trung Nguyên, nhưng võ giả Kim Trướng Hãn Quốc lại độc nhất vô nhị, họ xem Luyện Thể công pháp như là công pháp chủ yếu để tu luyện. Vừa ra tay là lấy sức mạnh đè người, so sức mạnh bọn hắn thật sự không sợ một ai.
Kiếm pháp và cách điều khiển kiếm của Tô Tín nổi danh nhất trên giang hồ, ngoài ra võ kỹ tinh diệu cũng không kém. Người quen biết Tô Tín hoặc là người đã giao thủ với Tô Tín sẽ biết tu vi trên thân xác Tô Tín cũng cực kỳ kinh người, nhưng những người này không bao gồm những võ giả Kim Trướng Hãn Quốc.
Võ giả đầu trọc rút hai chân từ trong đất ra, nhìn Tô Tín còn muốn nói cái gì đó nhưng ngay sau đó liền bị Ngột Cốt Lợi kêu ngừng.
"Tiêu Cổ Đô! Ngươi còn muốn làm loạn tới khi nào? Ai cho phép ngươi ra tay? Trong mắt ngươi còn có Đại Hãn hay không, có tin ngay bây giờ ta sẽ đi đến trước mặt Đại Hãn thuật lại chuyện của ngươi làm hay không!”
Ngột Cốt Lợi phẫn nộ quát to một tiếng, cuối cùng đã khiến Tiêu Cổ Đô dừng bước.
Nhìn Ngột Cốt Lợi, Tiêu Cổ Đô lạnh lùng nói: "Ngột Cốt Lợi, đừng lên mặt đem Đại Hãn ra dọa ta, lần này ta chỉ đến giải quyết ân oán cá nhân mà thôi. Huống hồ với uy thế bây giờ Đại Hãn quốc ta, tội gì phải với khách khí mấy người Chu triều này như thế?"
Nói xong, tên Tiêu Cổ Đô đưa mắt nhìn sang Tô Tín, trên mặt lộ ra một tia vui vẻ dữ tợn: "Lần này ta cho Ngột Cốt Lợi một cái mặt mũi, nhưng chuyện của chúng ta vẫn chưa xong đâu, tại khu vực Kim Trướng Hãn Quốc ta, không cần biết ngươi là Tây Bắc vương hay là cường giả Địa Bảng gì gì đó, đều phải ngoe nguẩy cái đuôi mà làm người cho ta!"