Chương 1746 Kẻ nào dám cười Tô Tín ta? (2)
Dù họ có làm gì đều cũng sai, đây chính là nhược điểm cây to đón gió, Thiếu Lâm Tự bọn họ đắc tội với không ít người, sẽ luôn có người tìm đủ mọi loại lý do tới chửi bới bọn họ.
Không Ngộ liếc nhìn Tô Tín một cái cuối cùng vẫn lựa chọn không ra tay.
Không phải bởi vì hắn không muốn động thủ, mà vì hắn không nắm chắc được.
Trong cấp bậc Không Tự của Thiếu Lâm Tự người mới có cơ duyên lên được Chân Võ chỉ có đại phương trượng, kết quả ông ta lại bị giết khi khi đang luận đạo với Lý Bá Dương.
Trong số những võ giả cấp bậc Không Tự còn lại, Không Ngộ có thể nói là là một trong 3 người mạnh nhất, nhưng đối mặt với Tô Tín, hắn vẫn như vậy không có phần thắng.
Huống hồ bên kia còn có Thiết Chiến như hổ đang rình mồi, tâm ma của Huyền Quảng lại vừa bị hắn áp xuống, không thể đánh. Mặt khác không biết ngoài Thiết Chiến thì còn bao nhiêu võ giả Dương Thần cảnh có thể áp chế Không Ngộ, vậy thì họ phải đánh như nào đây?
Dù có bị giang hồ lên án mà thắng thì cũng chả sao, nhưng hiện tại Không Ngộ lại không nắm chắc phần thắng, vậy nên hắn nhất định sẽ không ra tay.
“Tô Tín, ân oán giữa ngươi và Thiếu Lâm Tự sớm muộn cũng sẽ có ngày chấm dứt, nhưng không phải là bây giờ. Thiếu Lâm Tự bọn ta không muốn mất mặt, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.”
Sau khi nói xong, Không Ngộ liền trực tiếp dẫn người bỏ đi, không muốn dây dưa với Tô Tín nữa.
Ngột Cốt Lợi cũng tiếc nuối lắc đầu, hắn còn đang hy vọng Thiếu Lâm Tự và Tô Tín sẽ chiến đấu một trận quyết liệt, không nghĩ cuối cùng lại không đánh.
Tô Tín cũng không muốn nói nhiều, chỉ chào hỏi mấy người của Dịch Kiếm Môn sau đó lại về trò chuyện.
Hinh nhi ở một bên hừ hừ hai tiếng nói: “Con lừa trọc kia thật đáng hận, cứ mãi quấn lây ca ca không buông, ca ca người nhất định phải cẩn thận một chút, có khi tên lừa trọc kia là một tên gian xảo, người đừng để bị bọn họ tính kế.”
Một bên Tạ Chỉ Yến liếc nhìn Hinh nhi một cái, nàng cảm thấy Hinh nhi này có gì đó sai sai, rõ ràng là ca ca ngươi giết một loạt đệ tử tục gia của Thiếu Lâm Tự, lại còn hung hăng đánh thẳng mặt Thiếu Lâm Tự, vậy mà từ miệng của tiểu nha đầu lại phát ra lại thành hòa thượng Thiếu Lâm Tự dây dưa không buông. Đây rõ ràng là thiên vị người nhà mặc kệ lý lẽ mà?
Tô Tín cười dịu dàng, xoa đầu Hinh nhi nói nhỏ: “Yên tâm, cả cái thiên hạ này có thể hãm hại ca ca muội chỉ có mấy người. Nhưng thật ra muội hành tẩu giang hồ cũng nên cẩn thận hơn. Ai khiến muội không vừa mắt thì báo với Lục Phiến Môn ở nơi đó báo tin cho ta, ta đi giết hắn.”
Nhìn Tô Tín dùng âm thanh ấm áp cùng biểu cảm như vậy nói ra việc giết người như giết gà khiến ai cũng có chút run sợ. Còn Hinh nhi lại vui vẻ gật đầu, Tạ CHỉ Yến và Sở Bất Phàm nhìn nhau im lặng không biết nói gì, cảm giác quan điểm đúng sai của đôi huynh muội này có chút lệch lạc.
Nhưng nó cũng không mấy quan trọng, Dịch Kiếm môn bọn họ từ lúc lập ra cũng xem như khong phải tông môn chính đạo thuần túy, cũng không ghi nộp quy là phải hành hiệp trượng nghĩa, hoàn toàn đều là tự giác.
Hơn nữa từ khi Dịch Kiếm môn gặp biến cố lớn về sau, Tạ Chỉ Yến và các đệ tử khác cũng đã thực tế hơn rất nhiều. Thậm chí trước kia trên giang hồ người ta đều nói người ở núi Kiếm Thần đều là kẻ điên cầm kiếm, bây giờ bọn họ quản Dịch Kiếm môn cũng chả khác gì kẻ điên cầm kiếm.
Nhưng ý nghĩa của hai từ lại không giống nhau, người của núi Kiếm Thần bị gọi là kẻ điên cũng bởi vì bọn họ quá cuồng luyện kiếm rồi phát điên, chính là tẩu hỏa nhập ma. Trên con đường võ đạo của bọn họ, đối với kiếm đạo là một loại thái độ.
Mà kẻ điên ở Dịch Kiếm môn rất dễ lý giải, đơn giản chính là một đám điên dùng kiếm, hành sự mặc kệ hậu quả, rất điên cuồng, ai dám đến gây chuyện với Dịch Kiếm môn đều phải chấp nhận đồng quy vu tận với Dịch Kiếm môn.
Đương nhiên loại danh tự này cũng không phải chuyện xấu, ít nhất trên giang hồ kẻ dám trêu chọc Dịch Kiếm môn cũng không có mấy người.
Tô Tín đi theo nói chuyện với mấy người Dịch Kiếm môn, Thiết Chiến cũng không quản, hắn chỉ đi về phía lều của chính mình.
Tô Tín tuy rằng là cấp dưới, cũng là người của nhà họ Thiết bọn họ nhưng hiện tại Tô Tín hoàn toàn có thể tự thành lập một phái riêng. Nhà họ Thiết cũng không có lòng tham muốn khống chế Tô Tín, cho nên hiện tại họ vẫn luôn đối đã bình đẳng.
Hơn nữa triều đình và giang hồ tuy rằng đối địch với nhau, nhưng cũng từng hợp tác mấy lần. Dịch Kiếm môn và triều đình cũng không có mâu thuẫn gì, Tô Tín và Dịch Kiếm môn cũng không phải quá thân thiết.
Thiết gia bọn họ cũng có quan hệ với Huyễn Ma đạo, mà trong sáu đại thế gia thì có nhà họ Vương và nhà Gia Cát đã từng hợp tác với triều đình.
Cho nên chỉ cần Tô Tín không đi kết giao với loại đại nghịch bất đạo dám chống lại triều đình như Bạch Liên giáo thì không có vấn đề gì.
Khi ở vị trí của bọn họ những gì họ thấy đều là nhìn cho đại cục, chứ không phải đơn giản ấu trĩ.
Chỉ có một kẻ thiếu kinh nghiệm mới cho rằng người của triều đình tuyệt đối không kết giao với người trong giang hồ, nhưng tông môn võ lâm cũng không thể trở thành tay sai của triều đình, nếu không chính là bại hoại giang hồ.