Chương 1748 Tâm tư của Độc Cô thị (2)
Nhưng sau khi Độc Cô Diêm nói xong câu đó thì nhìn chằm chằm Tô Tín, đáng tiếc Tô Tín không tiếp câu nào, chỉ lẳng lặng nhìn hắn, điều này có chút lúng túng, Độc Cô Diêm không biết tiếp theo nên nói như thế nào cho phải.
Trầm mặc một hồi, lúc này Tô Tín mới thản nhiên nói:
"Độc Cô gia chủ thật cao thượng, vậy không biết Độc Cô gia chủ muốn hợp tác thế nào?"
Nghe Tô Tín hỏi như vậy, Độc Cô Diêm thoáng chốc thở ra một hơi, hắn vội vàng nói:
"Rất đơn giản, Độc Cô thị ta nguyện ý theo Đại Chu liên thủ phòng ngự biên giới Bắc Cương, chỉ cần Đại Chu cấp đủ người ngựa, ta cam đoan đám mọi rợ thảo nguyên này đừng hòng từ địa bàn của Độc Cô thị ta bước chân vào Trung Nguyên nửa bước!"
Bốp bốp bốp!
Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười châm chọc, hắn vỗ tay nói:
"Độc Cô thị các ngươi giỏi tính toán quá nhỉ, đây chính là hợp tác của các ngươi sao? Đại Chu ta cho các ngươi người, cho các ngươi vật tư và tài nguyên, giao cho Độc Cô thị các ngươi chỉ huy, là vì giúp Độc Cô thị các ngươi chống lại sự xâm lấn của Kim Trướng Hãn Quốc? Ta thấy thật khó hiểu, đây rốt cuộc là hợp tác hay là Đại Chu chúng ta nợ Độc Cô thị các ngươi?"
Độc Cô Diêm đứng bật dậy nói:
"Tô đại nhân, sao ngươi có thể nói như vậy? Phải biết rằng Độc Cô thị ta là thế lực võ lâm đầu tiên chủ động đứng ra chịu giúp Đại Chu, kết quả Đại Chu thế mà đối xử với Độc Cô thị ta như vậy? Thế chẳng khác nào khiến lòng người lạnh lẽo!"
Tô Tín cười lạnh nói:
"Đừng nói dễ nghe như vậy, ta hỏi Độc Cô gia chủ ngươi một câu, nếu Đại Chu ta không liên thủ với các ngươi, Kim Trướng Hãn Quốc thật sự đánh tới, Độc Cô thị các ngươi sẽ chuẩn bị di chuyển gia tộc hay là chuẩn bị đầu hàng Kim Trướng Hãn Quốc?"
Một câu nói của Tô Tín lập tức khiến Độc Cô Diêm nghẹn lời, dù là lựa chọn nào bọn họ cũng sẽ không chọn.
Tuy Độc Cô thị, một trong sáu thế gia gần đây sa sút rất nhiều, nhưng cũng không phải sẽ tùy ý đầu hàng đám mọi rợ này.
Huống hồ Đại Chu đang ở Bắc Nguyên Đạo, nếu bọn họ đầu nhập vào Đại Chu, thậm chí hiến địa vực của nhà mình cho Đại Chu, chẳng phải Độc Cô thị bọn họ sẽ có được càng nhiều?
Cho nên, dù là đến thời điểm sống còn, Độc Cô thị bọn họ cũng sẽ phải thận trọng suy nghĩ có nên đầu hàng Kim Trướng Hãn Quốc.
Độc Cô thị đường đường là một trong sáu thế gia cư nhiên đi đầu quân một đám dị tộc mọi rợ, đây có thể sẽ là chuyện khiến tổ tiên và hậu nhân đều hổ thẹn.
Còn nếu khiến cho Độc Cô thị bọn họ di chuyển đến nơi khác, điều này hiển nhiên cũng không phải là biện pháp.
Đối với các thế gia đại tộc, bọn họ phát triển rất nhiều năm ở một nơi, đã sớm biến nơi đó thành lãnh địa của riêng nhà mình, sao có thể dễ dàng di chuyển đi được chứ?
Hơn nữa ở chỗ bọn họ còn có các loại các dạng tài nguyên tu luyện có thể cung cấp, ví dụ như Độc Cô thị sản xuất Long Cốt Đằng, một khi Độc Cô thị bọn họ dời đi, vậy nên đi đâu tìm Long Cốt Đằng này đây?
Cho nên, việc di chuyển tuyệt đối là chuyện lớn bằng trời đối với một thế gia tông môn, bình thường sẽ không dễ dàng quyết định.
Độc Cô Diêm cau mày, trong lòng hơi rối rắm.
Hắn biết chuyện lần này phí sức không có kết quả tốt.
Hiện giờ hắn căn bản không cùng cấp bậc với Tô Tín, kết quả Độc Cô Thành sợ chính mình mất mặt khi đàm phán với Tô Tín, cứng rắn đẩy hắn tham gia đại hội đoạt đao này, điều này khiến cho trong lòng Độc Cô Diêm thầm hận không thôi.
Ban ngày, lúc bốn thế gia bọn họ nghị sự, Độc Cô Diêm cũng đã vô cùng lúng túng, võ giả Dương Thần cảnh của ba gia tộc khác căn bản không để hắn trong mắt, thậm chí không hỏi hắn một câu nào, thậm chí hắn không có tư cách gật đầu trong đợt nghị sự đó.
Bây giờ đối mặt với Tô Tín cũng như vậy, dù là thân phận hay địa vị thì hắn cũng không bằng Tô Tín, thế này sao đàm phán đây? Thậm chí hắn còn không thể nói ra những câu cứng rắn hơn một chút.
Tiêu Xước ở một bên thấy cảnh tượng này, ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường, nàng đằng hắng một tiếng, nói thẳng:
"Tô đại nhân, ta nói thẳng vậy, lằn ranh giới hạn bây giờ của Độc Cô thị là có thể tồn tại dưới sự uy hiếp của Kim Trướng Hãn Quốc, cho nên cần liên thủ với triều đình."
"Mặc dù sức mạnh của Độc Cô thị không tính là mạnh, nhưng tuyệt đối không hề yếu, ít nhất mạnh hơn tam quân Phi Hùng, Hổ Bí, Long Vũ gì đó của Đại Chu các ngươi."
"Cho nên hợp sức là một nhẽ, nhưng Đại Chu các ngươi không thể dùng Độc Cô thị như ngọn thương, nếu là cường giả cấp bậc như Thần Uy đại tướng quân Lâm Tông Việt tới chỉ huy, Độc Cô thị sẽ nghe các ngươi chỉ huy, nhưng nếu các ngươi phái tới một người thực lực không đủ tới chỉ huy Độc Cô thị, vậy coi như là thuần túy nhục nhã Độc Cô thị."
Nghe Tiêu Xước nói ra tất cả điều này, Độc Cô Diêm thoáng chốc sững sờ, hắn chỉ vào Tiêu Xước, lớn tiếng nói:
"Nàng... sao nàng lại nói ra lằn ranh giới hạn của Độc Cô thị ta?"
Điều Tiêu Xước đang nói vào lúc này chính là lằn ranh giới hạn mà Độc Cô Thành dành cho Độc Cô Diêm, là yêu cầu thấp nhất của Độc Cô thị bọn họ.