Chương 1749 Quá khứ của Tiêu Xước
Loại chuyện hợp tác như vậy đương nhiên phải cò kè mặc cả, kết quả hiện tại Tiêu Xước hay rồi, thế mà lộ ra toàn bộ.
Tiêu Xước cười lạnh nói:
"Bây giờ Độc Cô thị là tình huống gì tự ngươi không biết sao? Còn có tâm tư ở nơi này chơi trò lá mặt lá trái gì đó, có ý nghĩa sao?"
"Nếu Độc Cô thị các ngươi có thể tiếp nhận lằn ranh giới hạn này thì cứ nói thẳng, nếu triều đình đồng ý thì cứ làm như vậy, còn không đồng ý thì Độc Cô thị các ngươi cũng sẽ không nhường bước, dứt khoát một chút không được à? Ngươi cứ ở đây lải nhải với Tô đại nhân, nếu như làm hỏng việc thì Độc Cô Thành đương nhiên sẽ không cõng nỗi oan này, nhưng ngươi đừng nghĩ tới việc tiếp tục làm chủ nhà này nữa."
"Tuy Độc Cô thị chỉ có một võ giả Dương Thần cảnh, nhưng võ giả Dung Thần cảnh không ít, ngươi không làm chủ nhà này thì phía dưới vẫn còn một đám người đang xếp hàng đấy!"
Tô Tín hơi lộ ra kinh ngạc nhìn Tiêu Xước, vị Tiêu phu nhân này ngược lại thật đúng là rất lợi hại, ít nhất dứt khoát hơn Độc Cô Diêm kia.
Quan trọng nhất là Tô Tín không nghe ra một chút kính ý đối với Độc Cô thị từ trong miệng nàng.
Gả chồng theo chồng, nhưng Tiêu Xước một câu một tiếng đều là 'Độc Cô thị các ngươi', hơn nữa gọi thẳng Độc Cô Thành, tên của lão tổ Độc Cô thị, nàng không hề có ý tứ tôn kính vị lão tổ này.
Nhìn Tiêu Xước, Độc Cô Diêm vô lực buông xuôi tay.
Nếu Tiêu Xước đã nói ra hết, hắn còn có thể làm gì đây? Lại đại náo một trận sao?
Huống hồ đúng như Tiêu Xước nói, thực sự làm hỏng việc thì Độc Cô Thành chắc chắn sẽ đẩy hắn ra chịu tiếng xấu thay cho người khác, sau đó sẽ tuyển ra một gia chủ mang theo 'lằn ranh giới hạn' của Độc Cô thị tìm đến Tô Tín.
Lằn ranh giới hạn của Độc Cô thị đã bị Tiêu Xước lộ ra, lúc này Độc Cô Diêm có làm ra mấy thứ lá mặt lá trái cũng không có ý nghĩa gì, cho nên Độc Cô Diêm đơn giản trực tiếp nói với Tô Tín:
"Tô đại nhân, tóm lại là lằn ranh giới hạn của Độc Cô thị ta nằm ở đây, triều đình có đồng ý hay không thì triều đình cho một câu dứt khoát đi.”
Độc Cô thị đặt yêu cầu thấp như vậy, đương nhiên triều đình sẽ đồng ý.
Thực lực của Độc Cô thị chỉ là vì so sánh với Đại Chu, một vị tồn tại cảnh giới Dương Thần cộng thêm hơn mười võ giả cảnh giới Dung Thần, võ giả khác từ Hậu Thiên đến Hóa Thần thì nhiều cỡ mấy nghìn, lực lượng này tuyệt đối mạnh hơn ba dã chiến quân của Đại Chu cộng lại, đương nhiên chỉ tính sức chiến đấu cấp cao, ưu thế của ba dã chiến quân nằm ở chỗ bồi dưỡng đặc biệt mấy vạn võ giả Hậu Thiên.
Cho nên Tô Tín trực tiếp gật đầu nói:
“Độc Cô thị đưa ra yêu cầu khá thấp, hẳn là không vấn đề gì, nhưng Độc Cô huynh cũng biết, việc lớn như vậy không phải ta nói được là được, cần chờ trở về triều đình, chư vị đại nhân đều đồng ý mới được."
Độc Cô Diêm gật đầu, Tô Tín làm như vậy rất bình thường, cũng không tính quá mức, cho nên Độc Cô Diêm đứng lên, chắp tay nói với Tô Tín:
“Tô đại nhân, nếu vậy thì chúng ta xin phép cáo từ, chuyện này xin làm phiền Tô đại nhân.”
Khi Độc Cô Diêm định bước đi, Tô Tín bỗng nhiên hỏi:
“Độc Cô huynh, lẽ ra địa vị của Thiết đại nhân cao hơn ta, về tư lịch thì ta càng không thể so sánh, quyền nói chuyện của Thiết đại nhân ở trong triều đình có hiệu quả còn hơn ta, tại sao Độc Cô huynh cứ muốn đến tìm ta?"
Vừa nghe lời này, Độc Cô Diêm bỗng chốc lộ ra nụ cười lúng túng, ấp a ấp úng nói:
“Chuyện đó... tại vì Tô đại nhân ngươi và Độc Cô thị ta đã tiếp xúc, cho nên chúng ta mới tìm đến Tô đại nhân.”
Nhìn biểu cảm của Độc Cô Diêm, Tô Tín hiểu ngay ngọn nguồn, phất tay ý bảo Độc Cô Diêm rời đi, trong lòng hắn cười nhạt.
Tại sao người của Độc Cô thị tìm hắn chứ không phải tìm Thiết Chiến, chuyện này không phải do Độc Cô Diêm quyết định, mà là Độc Cô Thành quyết định, nguyên nhân rất đơn giản, vì thấy hắn trẻ tuổi.
Tuy Độc Cô thị có lằn ranh giới hạn, nhưng không muốn bại lộ lằn ranh giới hạn này cho triều đình, vì vậy phái Độc Cô Diêm đến cò kè mặc cả với triều đình.
Khi biết lần này là Tô Tín và Thiết Chiến đi sứ Kim Trướng Hãn Quốc thì bọn họ đặt mục tiêu lên người Tô Tín.
Thiết Chiến là ma cũ của Lục Phiến Môn, đừng thấy bộ dạng của hắn thô kệch, tính khí có vẻ táo bạo, nhưng thật ra là loại người khôn ngoan nhiều mưu, Độc Cô Diêm chắc chắn chơi không lại Thiết Chiến.
Cho nên Độc Cô Thành mới bảo Độc Cô Diêm đặt mục tiêu lên người Tô Tín, tuy hắn thừa nhận thực lực của Tô Tín mạnh, nhưng Tô Tín dù sao còn trẻ tuổi, bên trong có nhiều ẩn ý vòng vèo, cò kè mặc cả với Tô Tín chắc chắn sẽ thoải mái hơn với Thiết Chiến.
Chẳng qua Độc Cô Thành không ngờ Tô Tín khó chơi như vậy, Độc Cô Diêm thì quá vô dụng, cuối cùng để Tiêu Xước nói hết ra, bọn họ tính toán uổng công.
Sau khi ra khỏi đại trướng của Tô Tín, Độc Cô Diêm không nói gì thêm, hắn không oán trách Tiêu Xước nói hết lằn ranh giới hạn của Độc Cô thị bọn họ ra ngoài.
Thậm chí nếu lần này không có Tiêu Xước, mà hắn không thỏa thuận với Tô Tín được, phỏng chừng khi trở về người bị phạt sẽ là hắn.