Chương 1753 Đại hội đoạt đao (3)
Mạc Qua vừa dứt lời, lập tức có người phát thẻ số.
Ngột Cốt Lợi là người chủ trì đại hội đoạt đao lần này, hắn rút một tấm thẻ số ra, gọi số:
“Số tám mươi bảy!”
Dứt lời, lập tức có một võ giả trẻ tuổi của Kim Trướng Hãn Quốc và một đệ tử của Thượng Quan thị cầm thẻ số tám mươi bảy đi lên lôi đài, bắt đầu ra tay.
Trận đấu giữa tiểu bối không có ý nghĩa gì, Tô Tín nhìn thoáng qua liền đoán được người thắng sẽ là võ giả của Kim Trướng Hãn Quốc, thân thể người này cực kỳ dũng mãnh, đệ tử của Thượng Quan thị thậm chí không thể phá được phòng ngự của đối thủ, sớm muộn gì cũng bị mệt chết.
Cho nên Tô Tín không tiếp tục chú ý, mà là truyền âm cho Thiết Chiến:
“Kim Trướng Hãn Quốc làm như vậy không sợ xôi hỏng bỏng không à? Ta đã gặp Mục Thanh Ngư của Thái Nhất Đạo môn rồi, đạo tàng bẩm sinh, trong cùng cấp cơ hồ không người địch nổi."
Thiết Chiến bỗng nói đùa:
“Ngày xưa Lâm Trường Hà cũng được nhiều người nói là không ai địch nổi đấy thôi? Cuối cùng bị ngươi đè đầu, hiện giờ thanh danh của ngươi lớn hơn Lâm Trường Hà.”
Tô Tín thản nhiên nói:
“Ta có thể so với Lâm Trường Hà, đáng tiếc trong võ giả Nhân bảng thế hệ này không ai có thể so với ta ngày xưa.”
Tô Tín nói lời này hơi có vẻ cuồng vọng, nhưng kỳ thực là tự tin.
Loại tồn tại giống như Lâm Trường Hà và Mục Thanh Ngư đã là mở auto, nếu không phải Tô Tín tự mang ngón tay vàng mạnh hơn bọn họ thì cũng khó mà đuổi theo kịp.
Cho nên nếu hiện tại chui ra một vị mạnh hơn Mục Thanh Ngư, vậy Tô Tín phải hoài nghi có khi nào đối phương cũng là người xuyên việt tới đây như mình không.
Thiết Chiến cười to bảo:
"Quả nhiên vẫn là ngươi có tự tin, nhưng lần này làm ra động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn bọn họ đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi, sự tình lần này Mục Thanh Ngư chỉ là tương đương với du lịch giang hồ, hắn là sẽ không ra tay, võ đạo của hắn không cần phải chiến đấu mới có thể đột phá.”
“Chắc chắn bọn họ đã sớm tính toán mọi thứ rồi, nên mới an tâm mời Mục Thanh Ngư đến.”
Trong Kim Trướng Hãn Quốc thế hệ này, người của Côn Già phái và Thiên Lang bộ đều cử ra một nhân vật tầm cỡ, thậm chí do Mạc Qua và Xích Liệt Cách tự mình bồi dưỡng, thiên phú cực kỳ bất phàm, ngay cả Lục Phiến Môn đều không nghe ngóng được tin tức xác thực nào.”
“Nếu lần này Mạc Qua dám thả bọn họ ra, hiển nhiên bọn họ đã có đủ tự tin thắng đệ nhị Nhân bảng Liễu Phượng Minh."
Tô Tín đang trò chuyện với Thiết Chiến, tình hình cuộc chiến bên kia đã phân ra thắng thua, quả nhiên là người của Kim Trướng Hãn Quốc thắng, võ giả của Kim Trướng Hãn Quốc thoáng chốc hò reo.
Mấy ván tiếp theo, bên Trung Nguyên thắng nhiều thua ít, một nửa lực lượng thế hệ trẻ Trung Nguyên không phải chỉ đến đây chết.
Trong số người Tô Tín mang đến chỉ có Viên Thừa lên sân, đòn Phong Ma Côn Pháp suýt đánh đối thủ hộc máu, khiến sĩ khí bên Đại Chu tăng nhiều.
Kế tiếp, Ngột Cốt Lợi lấy một tấm thẻ số ra, kêu:
“Số ba mươi ba!”
Một võ giả Kim Trướng Hãn Quốc và Trung Nguyên lập tức lên sân, nhưng Tô Tín cau mày, bởi vì bên võ lâm Trung Nguyên lên sân là Hinh Nhi.
Hinh Nhi sắp lên đài tỷ thí, Tô Tín tự nhiên là lo lắng, chẳng qua lo lắng nhưng hắn không nói gì thêm.
Nếu Tô Tín muốn che chở Hinh Nhi thì rất đơn giản, hắn chỉ cần đưa Hinh Nhi đi Địa Phủ, có thể nói trên giang hồ này không ai có thể làm gì được nàng.
Nhưng vấn đề là loại hành vi này có công bằng với Hinh Nhi không? Hinh Nhi sẽ nguyện ý sao?
Cho nên mặc dù Tô Tín lo lắng Hinh Nhi nhưng hắn không can thiệp sự lựa chọn của nàng.
Huống hồ Hinh Nhi là thiên sinh kiếm tâm, kiếm đạo vốn đã là võ đạo cường đại phải mài giũa từ trong giết chóc, nếu bây giờ Tô Tín hạn chế hành động của Hinh Nhi, vì an toàn của nàng mà cấm nàng đấu với người khác, như vậy cho dù Hinh Nhi có thể trưởng thành thì cuối cùng chẳng qua là có hoa không quả, thực lực có hạn.
Cho nên Tô Tín chỉ có thể dùng hết mức trong giới hạn bảo hộ Hinh Nhi, chuyện khác thì đành mặc kệ.
Sau khi lên đài, đối thủ của Hinh Nhi là một tên võ giả của Hắc Kỳ bộ, dáng người cao to vạm vỡ, tướng mạo hung ác, quanh thân còn mặc chiến giáp màu đen.
So sánh với tên này thì vóc dáng của Hinh Nhi trông yếu đuối rất nhiều, nhưng nàng toát ra mũi nhọn thuộc về kiếm giả.
Võ giả của Hắc Kỳ bộ trong mắt lóe tia sáng, nhếch mép khinh thường nói:
“Võ lâm Trung Nguyên không còn ai nữa sao? Phái một tiểu cô nương lên đây.”
Hinh Nhi lạnh lùng nói:
"Khinh thường nữ nhân? Ngươi có giỏi thì nói lời này với người của Phượng Vũ bộ trong bát bộ hoàng tộc các ngươi đi.”
Trong bát bộ hoàng tộc Kim Trướng Hãn Quốc cơ hồ đều là nam tử làm chủ gia đình, chỉ có một Phượng Vũ bộ là cường giả cơ hồ đều là nữ tử, nguyên nhân là vì công pháp của Phượng Vũ bộ thích hợp cho nữ tử tu luyện hơn.
Lúc này, một võ giả cảnh giới Dương Thần nữ giới dáng người cao kều, khuôn mặt lạnh lùng của Phượng Vũ bộ lườm võ giả trẻ của Hắc Kỳ bộ một cái, khiến hắn như rơi vào hầm băng, biết rõ chính mình nói sai, hắn trực tiếp lạnh lùng hừ một tiếng, tay cầm thanh Khai Sơn Phủ chém về phía Hinh Nhi.