Chương 1754 Khiêu khích
Võ kỹ của Kim Trướng Hãn Quốc luôn nổi tiếng là thế lớn sức nặng, võ giả của Hắc Kỳ bộ này chém một búa, khí thế vô song, áp lực to lớn khiến Hinh Nhi thầm hết hồn.
Nhưng nàng đã lang bạt giang hồ thời gian dài như vậy, tích lũy được nhiều kinh nghiệm chiến đấu.
Hinh Nhi tu luyện Thái Thượng Cửu Kiếp Kiếm khó nhất, cũng có uy lực mạnh nhất trong bốn kiếm điển, giống như kiếm pháp mà Tạ Chỉ Yến tu luyện.
Môn kiếm pháp này tuy rằng gian nan hơn nữa hung hiểm, nhưng uy lực cũng là bất phàm.
Bàn về thực lực và khí thế thì Hinh Nhi không bằng đối thủ, nhưng nàng cứng chọi với cứng, kiếm khí văng khắp nơi, va chạm với búa lớn mà không lùi bước.
Đám người có mặt đều gật gù, đệ tử của Dịch Kiếm môn quả nhiên bất phàm, yếu đánh với mạnh mà vẫn có thể đấu đến mức độ này, thật là hiếm có.
Tô Tín xem đến đây thì lắc đầu, thực lực của Hinh Nhi không kém, uy năng của Thái Thượng Cửu Kiếp Kiếm cũng rất mạnh, nhưng lực lượng chênh lệch không dễ bù đắp.
Võ giả của Hắc Kỳ bộ này ít nhất có thể xếp vào tốp ba thế hệ trẻ trong tộc, tu vi tương đương tinh thâm, cho dù đặt ở võ lâm Trung Nguyên cũng có thể xếp vào tốp hai mươi Nhân bảng.
Quan trọng nhất là kinh nghiệm chiến đấu của hắn cực kỳ phong phú, tuyệt đối không phải loại ngu xuẩn chỉ biết đóng cửa tu luyện. Tuy Hinh Nhi cũng tích lũy chút kinh nghiệm chiến đấu, nhưng vẫn không cách nào so sánh với đối phương.
Cho nên Tô Tín có thể kết luận, trong vòng năm mươi chiêu Hinh Nhi sẽ không chống đỡ nổi.
Nhưng biểu hiện của Hinh Nhi vượt qua dự liệu của Tô Tín, tính dẻo dai của nàng rất mạnh, thậm chí chống đỡ đến tám mươi chiêu mà không lùi bước.
Nhưng những người có mặt đều có thể nhìn ra Hinh Nhi đã gần đến cực hạn, cho nên Tạ Chỉ Yến trực tiếp hô lớn:
"Dừng tay, chúng ta nhận thua ván này!”
Những người có mặt đều biết bọn họ chỉ đến dự góp vui đại hội đoạt đao này, nếu Kim Trướng Hãn Quốc có nắm chắc tổ chức đại hội đoạt đao gì đó thì nhất định sẽ không để Xích Huyết Trảm Long Đao rơi vào tay người khác.
Cho nên Dịch Kiếm môn đã chuẩn bị tâm lý, bọn họ cũng không muốn thắng, chỉ muốn đến tăng kiến thức, tiện thể rèn luyện đệ tử mà thôi.
Nhưng trong mắt võ giả Kim Trướng Hãn Quốc lóe tia sáng lạnh lùng, hắn cũng không có dừng tay, ngược lại trong tay tỏa ra chân khí nóng cháy màu đỏ thẫm, mang theo uy thế dũng mãnh hơn lúc trước gấp mấy lần chém về phía Hinh Nhi.
Tô Tín trông thấy cảnh đó thì ánh mắt lạnh lùng, e rằng người của Hắc Kỳ bộ đã biết quan hệ giữa hắn và Hinh Nhi.
Thật ra mối quan hệ của Tô Tín và Hinh Nhi không phải bí mật, trước khi Hinh Nhi xuống núi, có lẽ một số người giang hồ còn không biết Tô Tín còn có một muội muội, nhưng từ sự kiện Đông Bình Đạo thì đây cơ hồ không phải bí mật, người của Kim Trướng Hãn Quốc nghe ngóng một chút liền biết.
Cho nên xem thủ đoạn của đám người Kim Trướng Hãn Quốc hiện giờ thì rõ ràng là đã biết chuyện này, vì vậy võ giả của Hắc Kỳ bộ mới cố ý xuống tay ác đối phó Hinh Nhi.
Trong mắt Tô Tín lóe tia sáng ạnh, muốn xuống tay với Hinh Nhi là tự tìm chết!
Không gian xung quanh Tô Tín bắt đầu vặn vẹo, dao động khí tràng cường đại bao phủ toàn bộ lôi đài, kiếm khí vô hình ngưng tụ trong không trung, nghìn vạn kiếm khí lúc này đã quy nhất, hóa thành bóng kiếm to lớn kéo dài mấy trăm trượng chém xuống không gian.
Bóng kiếm còn chưa rơi xuống mà kiếm ý cường đại đã phá không chém ra, võ giả của Hắc Kỳ bộ thoáng chốc phun ra một búng máu, Khai Sơn Phủ trong tay cũng vỡ vụn.
Ngột Cốt Lợi ở một bên xem cuộc chiến lạnh lùng hừ một tiếng, tuy hắn có thù với người của Hắc Kỳ bộ, nhưng nơi này chính là Kim Trướng Hãn Quốc, không đến lượt Tô Tín tới giương oai!
Thế là Ngột Cốt Lợi trực tiếp ra tay, trong khoảnh khắc Thiên Lang Khiếu Nguyệt, một bóng sói khủng bố xuất hiện sau lưng Ngột Cốt Lợi, tùy theo hắn đánh ra một đấm, bóng sói dường như nuốt trời cắn đất, hoàn toàn cắn nuốt kiếm khí kia, nhưng bóng sói cũng hoàn toàn vỡ nát.
Ngột Cốt Lợi tức giận quát:
“Tô Tín! Ngươi muốn làm gì? Tiểu bối tỷ võ lôi đài với nhau, ngươi nhúng tay là có ý gì?"
Biểu cảm của Tô Tín âm u lạnh lẽo nói:
“Tỷ thí lôi đài chứ không phải đấu sống chết, người của Dịch Kiếm môn đã kêu nhận thua, chẳng lẽ các ngươi không nghe thấy sao?"
Ngột Cốt Lợi biết chuyện này hoàn toàn là Hắc Kỳ bộ đang âm thầm giở trò, nhưng ở trước mặt mọi người, hắn đương nhiên sẽ không chỉ trích Hắc Kỳ bộ, Ngột Cốt Lợi đành phải hừ lạnh nói: "Võ giả đánh nhau trừ thực lực có thể thắng qua đối phương một mảng lớn ra, có bao nhiêu người có thể giữa chừng thu về thế công của chính mình? Ngươi hơi chuyện bé xé ra to.”
Nhìn Hinh Nhi đi xuống lôi đài, trong mắt Tô Tín vụt qua tia sáng lạnh.
Nếu Hắc Kỳ bộ này thích chơi thì hắn sẽ chơi với họ.
Bên kia, Ngột Cốt Lợi không muốn ép Tô Tín quá mức, biện giải một câu cho phe ta chỉ là tiện tay làm, sau đó hắn trực tiếp tuyên bố người thắng ván này là võ giả của Hắc Kỳ bộ.
So với bên Tô Tín sắc mặt âm trầm, người bên Hắc Kỳ bộ ngược lại tỏ ra rất đắc ý.
Hôm qua Tô Tín nhà ngươi bị thương nặng người của Hắc Kỳ bộ ta, vậy hôm nay ta làm ngươi mất mặt, dám làm như vậy ngay trước mặt Đại hãn Mạc Qua, có thể tưởng tượng uy thế của Hắc Kỳ bộ trong Kim Trướng Hãn Quốc.