Chương 1757 Thủ đoạn âm độc (2)
“Nếu đã vậy thì chẳng bằng các ngươi đừng thỉnh chúng ta đến, Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi đóng cửa tự chơi với nhau đi, làm ra nhiều khó khăn như vậy làm gì?”
Sắc mặt của võ giả cảnh giới Dương Thần Hắc Kỳ bộ âm trầm như nước, mới rồi bọn họ nói như thế với Tô Tín, kết quả hiện tại đến lượt Tô Tín nói với họ.
Người đã chết rồi, bọn họ còn có thể như thế nào? Võ giả cảnh giới Dương Thần Hắc Kỳ bộ chỉ có thể khiến người nâng xác chết xuống.
Trần Mãn Thương ở trên đài khập khiễng đi xuống đài, hắn bị thương không nhẹ, lúc trước hắn chỉ chăm chăm liều mạng, không chút phòng ngự, tương đương với đỡ một kích dốc hết sức của võ giả thực lực cao hơn hắn gấp mấy lần, may mắn đối phương không có binh khí, nếu không thì hiện tại hắn đã chết.
Nhưng Trần Mãn Thương làm chuyện này xem như một trận chiến thành danh, ít nhất ánh mắt của mọi người nhìn về hướng hắn đã hơi thay đổi.
Bọn họ thấy rõ thủ đoạn của Trần Mãn Thương, tuy rằng có chút khiến người khinh thường, nhưng không thể phủ nhận, thủ đoạn chiến đấu tàn nhẫn âm hiểm, bất cần đời của đối phương thật sự là khiến người lạnh sống lưng.
Đặc biệt là nếu thực lực của Trần Mãn Thương biến mạnh mà hắn còn giữ được kiểu bạt mạng dù biết rõ không địch lại cũng quyết xé một miếng thịt của đối thủ xuống, uống một hớp máu thì người này tuyệt đối sẽ trở thành một nhân vật trên giang hồ.
Thiết Chiến nhìn Tô Tín, lắc đầu, Thiết Gia của bọn họ nổi tiếng biết nhìn người, nếu không thì đã chẳng khai quật ra nhiều nhân tài cho Lục Phiến Môn.
Nhưng hắn thừa nhận lần này chính mình nhìn nhầm, trước đó hắn còn cho rằng Trần Mãn Thương có chút khôn lõi, nay xem ra đối phương tuyệt đối là một nhân tài, một nhân tài không từ thủ đoạn, dùng đúng chỗ thì tương lai tuyệt đối sẽ có thành tựu lớn.
Trần Mãn Thương vái hướng Tô Tín, nói:
"Đại nhân, thuộc hạ không nhục sứ mệnh."
Tô Tín gật đầu, nói:
“Ừm, khá lắm, cầm cái này, đi dưỡng thương trước."
Nói rồi Tô Tín ném một bình đan dược chữa thương cho Trần Mãn Thương, là hàng cấp cao, dù là võ giả cảnh giới Hóa Thần bình thường cũng không dùng nổi.
Tô Tín xoay người nói với Thiết Chiến:
"Thiết đại nhân, ta muốn Trần Mãn Thương này, không biết đại nhân có thể chịu bỏ những thứ yêu thích?"
Thiết Chiến buồn bực phất tay nói:
“Người được ngươi nhìn trúng trước thì tự nhiên là của ngươi, lần này xem như ta nhìn nhầm.”
Tô Tín cười cười, nói với Trần Mãn Thương:
"Từ đây về sau ngươi không phải là mật thám tập sự của Lục Phiến Môn, mà là ám vệ của Tây Bắc Đạo ta, sau khi đến Tây Bắc, ngươi hãy đi theo phó tổng quản ám vệ Lý Phôi, tạm theo hắn một khoảng thời gian rồi tính tiếp.”
Trong mắt Trần Mãn Thương lóe tia vui vẻ, vội vàng chắp tay nói: "Đa tạ đại nhân!"
Trần Mãn Thương đương nhiên biết Lý Phôi là hạng người nào, đó là người nổi bật bên cạnh Tô Tín hiện nay, trung thành hết lòng với Tô Tín, người giang hồ đều nói hắn là tay sai nanh vuốt số một dưới trướng Tô Tín, trước giờ Lý Phôi không phản bác điều này, Tô Tín có chút coi trọng hắn.
Tô Tín không trực tiếp xếp Trần Mãn Thương vào cơ sở ám vệ mà cho hắn đi theo Lý Phôi, rõ ràng là có xu hướng muốn đặc biệt bồi dưỡng hắn, chỉ cần hắn tích lũy đủ thực lực và tư lịch thì có thể tự nhiên trực tiếp cầm quyền.
Bên Kim Trướng Hãn Quốc chịu thiệt, Mạc Qua ngồi ở vị trí chủ nhất không tỏ vẻ gì.
Lần này chịu thiệt chỉ là người của Hắc Kỳ bộ, bên bọn họ có người của bát bộ hoàng tộc.
Theo từng vòng tỷ thí qua đi, hai bên chỉ còn lại hơn mười người, như vậy tính ra số người Kim Trướng Hãn Quốc và võ lâm Trung Nguyên đều như nhau, điều này khiến sắc mặt của người võ lâm Trung Nguyên hơi khó coi.
Tuy rằng mọi người đều biết đến nơi này không phải toàn bộ thực lực thế hệ trẻ võ lâm Trung Nguyên, thậm chí không đạt một phần năm, nhưng bị đánh ra nông nỗi này vẫn khiến sắc mặt của bọn họ hơi khó coi.
Đây không phải là thế hệ võ lâm Trung Nguyên của bọn họ yếu, mà là bát bộ hoàng tộc Kim Trướng Hãn Quốc thế hệ này thật sự rất mạnh.
Bên triều đình càng thảm, chỉ có một mình Thiết Thần, kết quả đến cuối cùng còn bị Kim Trướng Hãn Quốc đánh bại.
Chẳng qua Thiết Thần bị thua hơi oan, hắn vốn có thể chống chọi đến vòng cuối, bất đắc dĩ người bên Kim Trướng Hãn Quốc vừa lúc có võ công khắc chế hắn.
Thiết Thần am hiểu Ưng Trảo Công của mạch Thiết Ngạo, đối phương là người của Kinh Cức bộ trong bát bộ hoàng tộc, bộ công pháp bí truyền này cực kỳ tà dị, ăn vào các loại độc vật và sắt vàng rồi luyện hóa vào lớp thịt, khiến phần thịt biến thành khôi giáp máu thịt gắn kết chặt chẽ với bản thân.
Loại thủ đoạn này quả thực tương đương với bí pháp của Thiếu Lâm Tự, Kim Cương Tịnh Thể Lưu Ly Quyết phiên bản ma đạo. Hơn nữa giai đoạn đầu càng mạnh hơn, quả thực làm người ta không biết làm sao xuống tay.
Ưng Trảo Công của Thiết Thần còn chưa thể đến cảnh giới tùy ý thả chân khí ra ngoài, vươn tay liền chộp được, cho nên bị đối phương khắc chế gắt gao, buộc phải dùng công pháp bí truyền của Thiết gia bọn họ là Tu Di Đại Thủ Ấn cùng Phượng Sí Bát Trảm Đao đối địch, thực lực đầy mình giảm xuống năm phần, đành thua cuộc trong tiếc nuối.