← Quay lại trang sách

Chương 1756 Thủ đoạn âm độc

Những người có mặt ngây ra, ai đều không ngờ rằng Trần Mãn Thương sẽ làm như vậy, bọn họ không biết nên hình dung như thế nào.

Mãi đến bây giờ bọn họ mới hiểu được tính toán của Trần Mãn Thương.

Ban đầu Trần Mãn Thương ném đi Uyên Ương Việt là để ngăn trở khí thế của võ giả Hắc Kỳ bộ, tiếp đó hắn vận dụng thân pháp hơi giống nguồn gốc Tây Vực để áp sát đấu gần thân.

Thực lực của võ giả Hắc Kỳ bộ tuy mạnh, nhưng võ giả Kim Trướng Hãn Quốc thường đi theo tuyến đường bạo lực cứng đấu cứng, huống hồ hắn còn dùng chiến phủ, bây giờ bị áp sát, chiến phủ trong tay hoàn toàn mất đi tác dụng, thế là bị người thực lực thua xa mình như Trần Mãn Thương chiếm ưu thế.

Đám người giang hồ võ lâm Trung Nguyên ở đây tỏ ra hơi khinh thường, bởi vì thủ đoạn của Trần Mãn Thương có chút đê hèn, bình thường chỉ có người giang hồ lôm côm, cảnh giới Hậu Thiên mới dùng chiêu như vậy, bọn họ không ngờ Trần Mãn Thương thân là mật thám tập sự của triều đình vậy mà dùng thủ đoạn như vậy.

Trần Mãn Thương lúc này bất chấp, thực lực giữa hắn và võ giả Hắc Kỳ bộ này cách biệt quá xa, muốn giết đối phương thì phải dùng loại thủ đoạn này mới được.

Dù sao Tô Tín đã hứa hẹn, chỉ cần làm người trước mắt bị thương nặng hoặc giết chết thì Trần Mãn Thương được vào ám vệ, trực tiếp bay lên trời!

Võ giả Hắc Kỳ bộ cảm giác như bị con rắn độc theo dõi.

Tuy võ giả của Kim Trướng Hãn Quốc rèn luyện thân thể vô cùng dũng mãnh, nhưng tu vi thân thể dũng mãnh đến đâu cũng không thể nào tu luyện con mắt.

Huống hồ chủy thủ tinh xảo trong tay Trần Mãn Thương còn tỏa ra hàn khí âm u, một chủy thủ nhỏ như vậy mà chất liệu gần bằng binh khí cấp địa, sắc bén hơn Uyên Ương Việt ban đầu Trần Mãn Thương cầm trong tay.

Cho nên võ giả của Kim Trướng Hãn Quốc này bất chấp tất cả, hiện giờ ưu tiên giữ mạng.

Cương khí quanh thân hắn bùng nổ, một luồng chân khí màu đỏ đen từ trong người bộc phát ra, muốn đánh bay Trần Mãn Thương.

Võ giả Tiên Thiên bước đầu nắm giữ thả cương khí ra ngoài, những võ giả võ lâm Trung Nguyên tu vi tinh thâm lúc ở cảnh giới Tiên Thiên khi ra tay có thể dùng kiếm khí tổn thương người, bởi vì tu vi nội lực của họ đã đủ, nhưng võ giả Kim Trướng Hãn Quốc bởi vì đa số thời gian tu luyện dồn hết vào sức chịu đựng của thân thể, cho nên bọn họ thả ra chân khí rất là miễn cưỡng.

Võ giả Hắc Kỳ bộ này làm đến mức độ này đã xem như dốc hết sức ra tay, với lực lượng hiện tại của Trần Mãn Thương tuyệt đối không ngăn được.

Nhưng ai cũng không ngờ rằng, Trần Mãn Thương không trốn không tránh, trực tiếp chịu đựng một kích cương khí thả ra ngoài, cương khí cường đại đánh hắn miệng phun máu tươi, thậm chí kinh mạch đều bị xé rách, nhưng hắn vẫn không lùi ra sau một ly, đầu ngón tay và chủy thủ đâm vào võ giả Hắc Kỳ bộ ngược lại nhanh hơn ba phần.

Võ giả Hắc Kỳ bộ không ngờ Trần Mãn Thương này muốn liều mạng với mình.

Đại hội đoạt đao này nói trắng ra là cuộc tỷ thí giữa tiểu bối, có lẽ sẽ có tình huống không kịp thu tay về làm bị thương, nhưng không ai liều mạng.

Cho nên loại thủ đoạn vừa lên đã liều mạng như Trần Mãn Thương khiến người này bất ngờ.

Nhưng võ giả của Kim Trướng Hãn Quốc này có chút bản lĩnh, hắn lắc người, xương toàn thân phát ra từng tiếng nổ lớn, thân hình bỗng chốc thấp xuống ba phần, đồng thời thân thể vặn vẹo, cứng rắn né qua hai ngón tay đâm vào đôi mắt của hắn và chủy thủ đâm hướng đan điền.

Nhưng ngay lúc này, một đoàn khói độc màu xanh đen trong tay trái đâm hướng đôi mắt của hắn bỗng bùng nổ, trực tiếp chui vào mắt của võ giả Hắc Kỳ bộ, khiến hắn phát ra tiếng gào thê lương thảm thiết.

Trần Mãn Thương thừa dịp đó vung chủy thủ sắp đâm vào đan điền của đối phương.

Một võ giả cảnh giới Dương Thần của Hắc Kỳ bộ lạnh lùng hừ một tiếng, một tay phất qua, chân khí cường đại ngưng tụ thành bàn tay to vỗ về phía Trần Mãn Thương, nhưng bỗng có một luồng kiếm khí màu máu xuất hiện, trực tiếp cắt nát bàn tay của hắn.

Chỉ chậm một khoảnh khắc, chủy thủ của Trần Mãn Thương đã đâm vào bụng võ giả Hắc Kỳ bộ kia.

Mặc kệ ngươi có phải là võ giả chuyên tu công pháp thân thể hay không thì đan điền bị phế trên cơ bản không khác gì phế nhân, sức chiến đấu khoảnh khắc giảm xuống chín mươi chín phần trăm.

Cho nên Trần Mãn Thương không chút do dự, trong tay trái lại xuất hiện một thanh chủy thủ ngắn giống hệt cái trước, trực tiếp đâm vào cổ của võ giả Hắc Kỳ bộ, chưa đầy mười giây đã giết chết đối phương.

Trông thấy cảnh này, võ giả bên Hắc Kỳ bộ kia tức giận quát:

“Tô Tín, ngươi làm vậy là sao?!”

Tô Tín lạnh nhạt nói:

“Sao cái gì? Mới rồi các ngươi nói lôi đài này phải có quy củ, không thể tùy tiện ra tay. Đại Chu ta cũng là một trong các thế lực tham gia đại hội đoạt đao này, đương nhiên cũng có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ trật tự của đại hội đoạt đao, chẳng lẽ không đúng sao?”

Võ giả cảnh giới Dương Thần của Hắc Kỳ bộ bị Tô Tín nói một câu chặn họng, vừa rồi hắn thậm chí không kịp la lên nhận thua đã theo bản năng ra tay, không ngờ rằng cuối cùng vẫn muộn.

Tô Tín thản nhiên nói:

“Quy củ ở đây do Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi đặt ra, kết quả bây giờ các ngươi muốn trái với quy củ này, đây là đạo lý gì?”