Chương 1760 Thái độ của đại phái
Đệ nhất thiên hạ? Ta hiện tại còn không dám xác định chính mình có phải là đệ nhất Đạo Môn hay không. Trước khi Huyền Trần Tử bế quan thì ta mạnh hơn hắn, nhưng sau khi bế quan thì chưa chắc.”
Rất khó từ cảnh giới ngoài mặt phỏng đoán thực lực của võ giả Thái Nhất Đạo Môn, một thoáng ngộ đạo liền có thể thực lực tăng nhiều, đối với Thái Nhất Đạo Môn thì chuyện này vô cùng bình thường.
Tuy Mạc Qua là cảnh giới Chân Vũ, nhưng hắn mới đẳng cấp cảnh giới Chân Vũ được vài tháng, đối diện Huyền Trần Tử, hắn có lý do giữ sự tôn trọng tuyệt đối.
Mục Thanh Ngư thản nhiên nói:
“Chưởng giáo nhà ta bảo, đại thế thiên hạ là chí lý tuần hoàn thiên đạo, ồn ào hỗn loạn cũng là số phận đã định, Thái Nhất Đạo Môn không thể nghịch thiên sửa mệnh, cho nên Thái Nhất Đạo Môn không hứng thú quản chiến sự Trung Nguyên, nhưng xin Đại hãn bớt tạo sát nghiệt, nếu không thì thiên đạo luân hồi, cỡ như cảnh giới Chân Vũ cũng chẳng qua là một con kiến khổ sở giãy giụa mà thôi.”
Những người có mặt hơi biến sắc, câu nói này của Thái Nhất Đạo Môn hơi kiêu ngạo.
Phiên dịch lại ý tứ của Thái Nhất Đạo Môn chỉ có một, đó là cả đám các ngươi đánh giết linh tinh quá nhiều, Thái Nhất Đạo Môn ta không thèm lo.
Nhưng Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi đừng quá đáng, sát nghiệt quá nặng thì sớm muộn gì sẽ gặp báo ứng.
Câu nói sau cùng không khác gì lời cảnh cáo, dù là Mạc Qua cũng không kiềm được biến sắc.
Nhưng Mạc Qua biết tình huống hiện tại của Kim Trướng Hãn Quốc, cho nên Kim Trướng Hãn Quốc cố gắng hết sức không chọc vào Thái Nhất Đạo Môn.
Mạc Qua trầm giọng nói: "Trở lại nói với Huyền Trần Tử đạo trưởng, tuy võ lâm Trung Nguyên đều gọi Kim Trướng Hãn Quốc ta là man tộc, nhưng nội tình của Kim Trướng Hãn Quốc ta không yếu hơn Trung Nguyên bao nhiêu.”
“Vùng đất Trung Nguyên chinh chiến quanh năm, bách tính khổ không nói nổi, ngược lại vùng đất của Kim Trướng Hãn Quốc ta đã bao giờ có chiến loạn?”
“Cho nên không chỉ với Huyền Trần Tử đạo trưởng, hôm nay ta hứa hẹn với các vị Trung Nguyên, nếu Kim Trướng Hãn Quốc ta nhập chủ Trung Nguyên, tuyệt đối sẽ không lạm sát vô tội!"
Mục Thanh Ngư gật đầu lui xuống, hắn đến không phải để tham gia đại hội đoạt đao gì đó, đệ tử của Thái Nhất Đạo Môn không cần kinh nghiệm chiến đấu, hắn chỉ phụ trách mang câu nói này và mang về lời nhắn nhủ của Kim Trướng Hãn Quốc.
Không Ngộ của Thiếu Lâm Tự cũng đứng ra chắp hai tay vào nhau nói: "A di đà phật, hy vọng Đại hãn sẽ thực hiện hứa hẹn hôm nay, Thiếu Lâm Tự ta cũng giống như vậy, không muốn nhìn thấy võ lâm Trung Nguyên sinh linh đồ thán."
Mặc kệ Thiếu Lâm Tự là thật sự từ bi hay là giả nhân giả nghĩa, nhưng ít nhất mỗi lần võ lâm Trung Nguyên náo động, Thiếu Lâm Tự đều sẽ phái ra nhiều đệ tử võ tăng, không phải thiên hướng nước nào mà là chuyên môn bảo hộ một ít bách tính không bị chiến loạn liên lụy làm hại.
Đương nhiên, tông môn võ lâm thì bọn họ không quản được nhiều như vậy, chỉ cần thân ở giang hồ thì có khả năng bị liên lụy vào mấy chuyện này, đây là điều bất đắc dĩ.
Nhìn Thiếu Lâm Tự và Thái Nhất Đạo Môn lần lượt làm ra hứa hẹn, Thiết Chiến không kiềm được lạnh lùng cười nói: “Đại hãn nói thì thoải mái, Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi không có chiến loạn, nhưng theo thượng cổ đến nay, Kim Trướng Hãn Quốc vẫn luôn là bát bộ hoàng tộc các ngươi chấp chính, chỉ cần là võ giả xuất thân bát bộ hoàng tộc thì đã cao hơn người một bậc, đếm lại Đại hãn của Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi trong gần vạn năm nay, có vị nào xuất thân không phải bát bộ hoàng tộc?”
Thiết Chiến nói điểm này cũng là điều khiến võ lâm Trung Nguyên ghét Kim Trướng Hãn Quốc, đó là chế độ giai cấp.
Tuy trong võ lâm Trung Nguyên cũng tồn tại loại chuyện này nhưng không phải tuyệt đối.
Chỉ cần ngươi có thực lực, có năng lực, cho dù là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng cũng có thể gầy dựng thế lực khủng bố như Thiên Hạ Thất Bang.
Nhưng Kim Trướng Hãn Quốc thì khác, chín mươi chín phần trăm tài nguyên nằm trong tay của Kim Trướng Hãn Quốc, thứ chia cho những người khác thì ít đến tội, võ giả không phải bát bộ hoàng tộc cơ hồ không có cơ hội nổi lên, hiện giờ trong Kim Trướng Hãn Quốc, võ giả từ cảnh giới Hóa Thần trở nên mà không xuất thân từ bát bộ hoàng tộc chỉ chiếm mười phần trăm.
Mạc Qua thản nhiên nói:
"Có một số việc vô luận là đối với Trung Nguyên hay Kim Trướng Hãn Quốc đều như nhau, trong Kim Trướng Hãn Quốc ta ít tông môn, cũng ít võ giả tán tu, cho nên có thể nổi lên tự nhiên cũng là số ít. Nhưng nếu Kim Trướng Hãn Quốc ta chiếm cứ võ lâm Trung Nguyên thì mọi chuyện sẽ khác!”
Thiết Chiến lạnh lùng cười:
“Đại Chu ta sẽ mỏi mắt mong chờ!"
Nơi này là địa vực của Kim Trướng Hãn Quốc, Đại hãn muốn khoác lác thế nào đều được.
Chẳng qua thắng thua còn cần thấy vật thực trên chiến trường, bây giờ có nói gì cũng vô dụng.
Mạc Qua không muốn nói nhảm với Thiết Chiến, tuy bọn họ hơi thất bại trong việc khoe khoang vũ lực, nhưng ít nhất bọn họ làm xong một việc, đó là mò rõ thái độ của võ lâm Trung Nguyên, bọn họ vẫn không muốn đối địch với Kim Trướng Hãn Quốc, đương nhiên, đó là nếu như Kim Trướng Hãn Quốc không làm quá đáng.