Chương 1761 Thái độ của đại phái (2)
Quốc chiến đương nhiên là chuyện vô cùng tàn khốc, lúc trước Kim Trướng Hãn Quốc mà xâm nhập Trung Nguyên sẽ trực tiếp đốt nhà giết người cướp của.
Nhưng bây giờ thì Kim Trướng Hãn Quốc đã chú ý hơn, đốt nhà giết người cướp của chỉ nhằm vào trường hợp một số kẻ chống cự, bình dân bách tính và những thế lực võ lâm xếp hạng trong võ lâm Trung Nguyên thì Kim Trướng Hãn Quốc tuyệt đối không đụng vào.
Cùng lúc đó, Triết Tôn là người xuất sắc trong đại hội đoạt đao bắt đầu tiến hành nghi thức nhận chủ với Xích Huyết Trảm Long Đao, nói là nhận chủ, nhưng thật ra là tìm vật chứa cho thanh đao, nhưng vật chứa đó phải là người.
Thiết Chiến và Tô Tín không có tâm trạng xem những nghi thức sau đó, bọn họ muốn trực tiếp rời đi.
Nhưng ngay lúc này, trong không trung bỗng có luồng uy áp dày đặc buông xuống, cùng với tiếng cuồng cười.
“Xích Huyết Trảm Long Đao? Thần binh chí cường trong truyền thuyết? Ha ha ha, không biết so với Thánh Đạo Chiến Hạp của lão tử thì thế nào?”
Mọi người nhìn lên trời, hai bóng người từ trên trời giáng xuống, thực lực ngự không mà đi và uy áp dày đặc trên người đều biểu minh hai người này là tồn tại cảnh giới Chân Vũ.
Một trong hai người mặc cà sa Mật tông màu đỏ thẫm, bề ngoài trông như một tiểu sa di trẻ tuổi, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy vô tận tang thương và luân hồi trong mắt trái của hắn, thấy vô tận tử ý và u minh trong mắt phải.
Người còn lại mặc bộ chiến giáp thanh đồng rách rưới, thoạt nhìn chiến giáp cực kỳ cũ kỹ, mặt trên còn có các vết trầy do đủ loại binh khí gây ra, thậm chí có vết máu chưa khô.
Chủ nhân của chiến giáp thanh đồng cũng cực kỳ lôi thôi, tóc và râu không biết đã bao nhiêu năm không cắt tỉa, dính chùm với nhau, không thấy rõ ràng khuôn mặt được.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của hắn, rực rỡ như ngôi sao, bắn ra mũi nhọn sắc bén, thậm chí khiến những người có mặt không dám đối diện.
Hòa thượng kia thì không cần nói, chính là quốc sư của Kim Trướng Hãn Quốc, Xích Liệt Cách.
Còn về quái nhân mặc chiến giáp thanh đồng, nhiều người đáy mắt lóe tia nghi hoặc, chỉ có võ giả thế hệ trước như Không Ngộ là nhíu chặt chân mày, kinh ngạc nói:
“Chiến Vô Nhị! Sao hắn ở đây được?”
Vừa nghe cái tên này, mọi người thoáng chốc phản ứng lại, lại là một vị cường giả xếp hạng trong Thiên bảng!
Thiên bảng chỉ có ba mươi sáu người, cho nên người giang hồ cơ hồ nhớ kỹ tất cả.
Nhưng những cường giả này cơ hồ có một nửa người mấy chục năm không xuất hiện trong giang hồ, cho nên dễ bị người lãng quên.
Chiến Vô Nhị cũng giống như vậy, khi Đại Chu còn chưa xuất thế thì hắn đã bế quan ẩn tu, cho nên hắn vừa xuất hiện, mọi người thật sự không nhận ra.
Lúc sau, sắc mặt của đám võ giả Trung Nguyên trở nên có chút nghiêm túc.
Bọn họ không có tin tức nhanh nhạy như Đại Chu, không biết Xích Liệt Cách đã sớm chuẩn bị đi tìm Chiến Vô Nhị rời núi.
Giờ phút này nhìn thấy Chiến Vô Nhị xuất hiện ở nơi này bọn họ mới sực tỉnh ngộ, hèn gì Kim Trướng Hãn Quốc dám ra tay với Đại Chu trong khi Đại Chu vẫn chưa suy yếu, thì ra là vì bọn họ đã tích góp đủ thực lực, thậm chí có tư cách chống lại Đại Chu, nên mới vội vã ra tay.
Chiến Vô Nhị dường như không thấy đám người ở bên dưới, thậm chí Đại hãn Mạc Qua không lọt vào mắt của hắn, chỉ lo nhìn chằm chằm vào Xích Huyết Trảm Long Đao.
Lúc này Huyết Trảm Long Đao đã hoàn thành nghi thức nhận chủ, binh khí mãi là binh khí, bị người điều khiển mới xứng được gọi là binh khí, cho nên Xích Huyết Trảm Long Đao có chủ nhân, dù chỉ là chủ nhân trên danh nghĩa thì thanh đao vẫn bộc phát ra thần quang kinh thiên.
Trong mắt Chiến Vô Nhị càng dâng lên niềm vui bất ngờ, hắn thế nhưng trực tiếp ra tay chộp hướng Xích Huyết Trảm Long Đao!
Chiến Vô Nhị chơi chiêu này làm Xích Liệt Cách cũng không phản ứng lại.
Mạc Qua hô lớn: "Dừng tay!"
Mạc Qua không phải lo lắng bị Chiến Vô Nhị đoạt đao, mà là sợ Chiến Vô Nhị phá hủy thanh đao.
Xích Huyết Trảm Long Đao trước kia được đúc từ máu của cường giả cảnh giới Chân Vũ của thảo nguyên bát bộ, cho nên chỉ có người của bát bộ hoàng tộc mới có thể sử dụng đao này.
Đặc biệt là hiện tại nhận chủ rồi, người ngoài muốn sử dụng đao này sẽ bị Xích Huyết Trảm Long Đao chống cự kịch liệt, sơ sẩy một cái là thành kết cục đao hủy người mất.
Danh hiệu Chiến Phong Tử của Chiến Vô Nhị không phải đặt chơi, lúc này hai cường giả cảnh giới Chân Vũ Kim Trướng Hãn Quốc đều có mặt, kết quả hắn không quan tâm, trực tiếp chộp về phía Xích Huyết Trảm Long Đao.
Thần binh có linh, càng miễn bàn thiên binh chí cường cấp bậc cỡ như Xích Huyết Trảm Long Đao.
Cảm giác Chiến Vô Nhị sắp chộp lấy mình, Xích Huyết Trảm Long Đao thế nhưng trực tiếp bay lên, ánh đao màu máu xé rách hư không, khoảnh khắc chém về phía Chiến Vô Nhị.
Chiến Vô Nhị nhếch môi cuồng cười một tiếng, hắn đánh ra một đấm, nhưng ở trong mắt mọi người thì thấy hắn như hóa thành một cây trường thương, quyền là mũi thương thẳng tắp đâm thủng bầu trời.
Nắm đấm và lưỡi đao va chạm phát ra tiếng chát chúa đinh tai nhức óc, dao động mãnh liệt bộc phát ra.
Chiến Vô Nhị không dừng lại, lắc người xuất hiện mé bên của Xích Huyết Trảm Long Đao, tung cú đá, cả người hóa thành roi thép đập xuống, hư không kéo theo tiếng nổ vang dội, hư không chớp mắt vỡ vụn.