Chương 1764 Quốc chiến
Loại vạn kỵ bình thường này dù đông đến đâu cũng không đáng sợ, chân chính khiến người cảnh giác vẫn là những tinh nhuệ vạn kỵ, mỗi người trong đó đều là võ giả Hậu Thiên có kinh nghiệm giết chóc trên chiến trường.
Người trong xạ điêu kỵ càng giỏi hơn, đều là lựa chọn từ tinh nhuệ vạn kỵ, yếu nhất cũng cỡ cảnh giới Tiên Thiên, giỏi bắn cung cưỡi ngựa, phối hợp với nhau càng là vô cùng khủng bố.
Trước mắt Kim Trướng Hãn Quốc vận dụng tám tinh nhuệ vạn kỵ, còn có ba vạn xạ điêu kỵ, cộng thêm binh lính bình thường của Kim Trướng Hãn Quốc, bọn họ ít nhất tụ tập bảy, tám mươi vạn người ở tiền tuyến Bắc Cương.
Lâm Tông Việt trầm giọng nói:
"Tiết đại tướng quân đã mang theo người chạy tới tiền tuyến, ta theo sau chi viện, Thịnh kinh thành trực tiếp đi vào trạng thái giới nghiêm, những người khác tùy thời đều phải phối hợp điều động."
Chuyện như quốc chiến phải hoàn toàn giao cho quân đội chỉ huy, việc mấy người khác có thể làm là phối hợp.
Tô Tín lúc này bỗng nhiên nói:
“Lúc tham gia đại hội đoạt đao, Độc Cô thị đã từng phái người tìm ta, nói bọn họ nguyện ý cùng Đại Chu hợp sức chống cự Kim Trướng Hãn Quốc.”
“Đương nhiên điều kiện tiên quyết là nhất định phải do cường giả cấp bậc như Lâm đại nhân chỉ huy, nếu phái người không đủ tư lịch thì bọn họ tuyệt đối không đồng ý.”
“Hơn nữa hợp sức là một nhẽ, Đại Chu không thể dùng họ như mũi thương dò đường, khiến người của Độc Cô thị đi chịu chết."
Vừa nghe lời này, đám người ở đây trước mắt thoáng chốc sáng ngời. Độc Cô thị cũng là một nguồn sức mạnh không yếu trong Bắc Nguyên Đạo, nếu có Độc Cô thị gia nhập thì lực lượng của bọn họ tuyệt đối có thể tăng nhiều.
Lâm Tông Việt gật đầu nói:
"Không có vấn đề, vừa lúc cho ngươi đi Độc Cô thị truyền tin, mang bọn họ đến biên giới Bắc Cương.”
“Độc Cô thị chỉ phụ trách phòng ngự biên giới gần Độc Cô thị bọn họ, ta sẽ phái người đến hợp tác, không cần bọn họ bỏ ra nhiều sức lực khác.”
Dù người của Độc Cô thị không mở miệng thì bọn họ vẫn sẽ bố trí nhiều lực lượng ở biên giới Bắc Cương gần chỗ Độc Cô thị.
Nhưng những lực lượng này chắc chắn không mạnh bằng Độc Cô thị.
Nếu bây giờ Tô Tín đã mở miệng, vậy bọn họ tự nhiên sẽ không ngăn trở, ngược lại còn thích thú, bên Đại Chu bớt được một phần lực lượng.
Trước mắt đang trong phút khẩn cấp, mọi người sẽ không nói nhảm nhiều, Lâm Tông Việt trực tiếp dẫn người lên đường đi biên giới Bắc Cương chi viện, Tô Tín thì đi Độc Cô thị.
Lúc này trong phòng nghị sự của Độc Cô thị, lão tổ Độc Cô Thành ngồi ở ghế chủ, dưới tay là Độc Cô Diêm và Tiêu Xước, hai bên thì là hơn mười võ giả cảnh giới Dung Thần của Độc Cô thị.
Những người ở trong phòng nghị sự đều là người cầm quyền thật sự của Độc Cô thị hiện tại, nhưng lúc này mọi người đều nhíu chặt chân mày, đặc biệt là Độc Cô Thành.
Qua một lúc sau, một tên võ giả cảnh giới Dung Thần không kiềm được nói với Độc Cô Diêm:
"Gia chủ, ngươi xác định triều đình đã đồng ý thỉnh cầu của chúng ta à? Tại sao đến bây giờ chưa thấy người bên triều đình đến?”
Độc Cô Diêm lạnh lùng hừ một tiếng nói: "Lão tứ, ngươi có ý gì? Ngươi đang chất vấn ta sao?"
Người đặt câu hỏi là người xếp hàng thứ bốn trong thế hệ này của Độc Cô thị, Độc Cô Hành, thực lực cũng rất mạnh, ngày xưa từng tranh đoạt vị trí gia chủ với Độc Cô Diêm.
Tiếc rằng Độc Cô Diêm cưới Tiêu Xước làm thê, có trợ lực mạnh mẽ, nên Độc Cô Hành đành thua.
Nhưng dù vậy, Độc Cô Hành vẫn có quyền lực không nhỏ trong Độc Cô thị.
Độc Cô Hành nhe răng cười nói:
“Gia chủ, ta không hề nói như vậy, chẳng qua người của triều đình thường không đáng tin, ngươi còn đi cầu Tô Tín có mâu thuẫn với Độc Cô thị ta, ngươi nói xem có khi nào hắn lừa ngươi không?”
Độc Cô Diêm chưa nói gì, Độc Cô Thành ngồi ở ghế chủ đã vỗ bàn nói:
"Được rồi, đều nói ít vài câu, là ta đưa ra đề nghị khiến Độc Cô Diêm đi tìm Tô Tín.”
“Hiện đang trong lúc Đại Chu quốc chiến, Đại Chu cần tất cả thế lực giang hồ hỗ trợ, dù Tô Tín ngu xuẩn không biết đại thế cũng sẽ không lừa chúng ta vào lúc như thế này.”
Tuy ngoài miệng Độc Cô Thành nói như vậy, nhưng thật ra trong lòng hắn không tự tin.
Người bình thường sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng không đại biểu Tô Tín sẽ không làm.
Người này nổi tiếng không làm theo khuôn phép, hành sự điên cuồng, ai biết hắn có khi nào bởi vì thù hận cũ với Độc Cô thị mà lén hố bọn họ không?
Nhưng trước mắt Độc Cô thị không thể loạn, vậy nên dù Độc Cô Thành không tự tin nhưng vẫn giả vờ biết hết.
Có Độc Cô Thành mở miệng, đám đệ tử Độc Cô thị có mặt mới yên tĩnh trở lại, nhưng đám người Độc Cô Hành vẫn nhìn Độc Cô Diêm chằm chằm, thầm coi khinh hắn.
Độc Cô Thành muốn ẩn tu, chuẩn bị nhường vị trí gia chủ lại, nhiều người trong thế hệ bọn họ muốn tranh đoạt vị trí gia chủ.
Độc Cô Diêm tự nhiên cũng muốn, nhưng thực lực của hắn yếu nhất, nếu không phải vì hắn tốt số cưới Tiêu Xước thì vị trí gia chủ đã không đến lượt hắn.
Hơn nữa bọn họ cũng bất mãn việc Tiêu Xước ngồi ở đây.
Có câu gọi là gả chồng theo chồng, Tiêu Xước gả vào Độc Cô thị thì là người của Độc Cô thị bọn họ, kết quả Tiêu Xước làm việc quá cứng rắn, thường ngày hay ra lệnh thay cho Độc Cô Diêm, bây giờ còn công khai ngồi ở tay trên bọn họ, một nữ nhân, dựa vào cái gì? Chỉ vì nàng là người của Tiêu gia?