Chương 1766 Đông Tấn
Tô Tín gật gật đầu nói:
"Đã làm xong, chiến cuộc như thế nào rồi?"
Lâm Tông Việt cau mày, lắc đầu nói:
"Không quá lạc quan, chắc ngươi cũng thấy mấy tên cường giả Chân Vũ bên Đại Chu ta, thực lực về cơ bản đã bị đối phương đoán ra."
"Hơn nữa bên Kim Trướng Hãn Quốc đã mời Chiến Vô Nhị qua đây, chúng ta đã không cách nào chiếm thế thượng phong, chỉ có thể giằng co."
Tô Tín hỏi:
"Nơi khác thì sao?"
Lâm Tông Việt cau mày nói:
"Nơi khác chúng ta chiếm thế thượng phong, nhưng ta cảm giác Kim Trướng Hãn Quốc không hề sử dụng toàn lực, cho nên ta mới nghi hoặc bọn họ rốt cuộc đã phái lực lượng tới chỗ nào."
"Trước mắt nơi này là tuyến đầu của toàn bộ Bắc Cương, bọn họ không dùng lực lượng để đột phá toàn bộ thì còn muốn đi nơi nào để đột phá chứ?"
Tô Tín vẫn luôn không thông thạo loại chuyện bố trí quân sự này, cho nên hắn không có lên tiếng về điểm này, chỉ nói:
"Thời điểm tham gia đại hội đoạt đao, ta thấy có không ít võ giả cảnh giới Dương Thần của bát bộ hoàng tộc, hơn nữa trong đó còn có một số võ giả cảnh giới Dương Thần không xuất thân từ bát bộ hoàng tộc, nhưng giờ lại không thấy ai ở đây."
Lâm Tông Việt gật đầu nói:
"Đây cũng là điều ta lo lắng, nhưng ở toàn bộ Bắc Nguyên Đạo, hễ là nơi ta tiếp giáp chỗ Bắc Cương đều đã nghiêm phòng tử thủ, bọn họ còn có thể từ nơi này tiến hành đột phá sao?"
Tô Tín bỗng nhiên ngẩng đầu, nói:
"Còn Đông Tấn bên kia?"
Lâm Tông Việt theo bản năng nói:
"Bên Đông Tấn có Hạng Sở Cuồng mang theo cường giả thủ hộ, có lẽ sẽ không ra vấn đề gì lớn, cho dù Đông Tấn muốn ra tay thì bọn họ cũng không dùng được quá nhiều lực lượng, Đông Tấn còn chưa giải quyết xong vấn đề nội bộ của mình, bọn họ cùng lắm chỉ có thể tạo thành một ít phiền phức nhỏ cho chúng ta mà thôi."
Tô Tín trầm giọng nói:
"Điều ta muốn nói không phải là Đông Tấn sẽ ra tay, ta sợ là Kim Trướng Hãn Quốc sẽ đạt thành hiệp nghị với Đông Tấn, mượn đường của Đông Tấn, hai bên liên thủ trực tiếp từ Đông Tấn bước vào nội địa Đại Chu!"
"Đến lúc đó Dự Nam, Nhữ Nam, thậm chí xa hơn nữa là Giang Nam, Giang Hoài đều sẽ rơi vào trong phạm vi tiến công của Kim Trướng Hãn Quốc!"
Vừa nghe lời này, Lâm Tông Việt sợ hãi cả kinh, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ.
Suy đoán của Tô Tín rất to gan, nhưng không thể không phòng.
Thì ra Đại Chu vẫn luôn đề phòng Đông Tấn.
Bằng không cũng sẽ không để cho Hạng Sở Cuồng đóng tại biên giới Đông Tấn, lần này lại phái thêm không ít cường giả của Hoàng Thất Cung Phụng Đường đi Đông Tấn, chính là vì phòng ngừa Đông Tấn bỏ đá xuống giếng.
Nhưng bây giờ nghe Tô Tín nói như vậy, thế thì Đông Tấn đã không đơn giản là bỏ đá xuống giếng, thậm chí bọn họ có khả năng liên thủ với Kim Trướng Hãn Quốc đối phó Đại Chu, nếu không thì không cách nào giải thích vì sao Kim Trướng Hãn Quốc gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng kết quả lại không toàn lực ra tay, chỉ ngăn chặn bốn vị cường giả cảnh giới Chân Vũ và phần lớn lực lượng tinh nhuệ của Đại Chu.
Lâm Tông Việt không nghĩ đến Đông Tấn lại vô liêm sỉ như thế, xương sống lưng ngày xưa của Đại Tấn đều đã bị đánh gảy, lúc này nội bộ Đông Tấn nội đấu không ngớt, các loại chuyện vô sỉ bọn họ đều làm được, vì mưu đồ đất của Trung Nguyên, bọn họ chắc chắn cũng sẽ làm ra chuyện như liên thủ với Kim Trướng Hãn Quốc.
Ánh mắt của Lâm Tông Việt lộ ra tia sáng lạnh, hắn nói:
"Nếu Đông Tấn thật sự liên thủ với Kim Trướng Hãn Quốc, nhóm Hạng Sở Cuồng có khả năng sẽ gặp nguy hiểm."
Lúc này, Đại Chu dựa theo thực lực của Đông Tấn để sắp xếp các vũ lực ở biên giới Đông Tấn, vừa vặn ngăn cản tiến công của Đông Tấn, huống hồ bọn họ cũng không cho là Đông Tấn dám toàn lực ra tay bỏ đá xuống giếng.
Thật ra lực lượng hiện giờ của nội bộ Đông Tấn đã phân làm bốn phần, một phần trong đó chính là lực lượng của Lý thái hậu, người chấp chưởng chân chính hiện tại của Đông Tấn.
Lý thái hậu chính là đích nữ của đại tộc Lý thị Đông Tấn, tuy Lý thị không đứng trong sáu thế gia, nhưng thật ra Lý thị có một vị võ giả cảnh giới Dương Thần, tuy nhiên nội tình kém hơn một chút.
Nhi tử của Lý thái hậu, Triệu Nguyên Hỉ chính là hoàng đế, nhưng thân thể của Triệu Nguyên Hỉ đã gần như dầu hết đèn tắt, cho nên bây giờ hoàn toàn không thể chấp chính, toàn bộ Đông Tấn đều do Lý thái hậu thao túng.
Nàng muốn truyền ngôi vị hoàng đế cho một nhi tử khác là Triệu Nguyên Điển, nhưng nàng chưa kịp hạ quyết định thì Triệu Nguyên Điển ngoài ý muốn bị người ám sát.
Những tử tự khác của Triệu Nguyên Hỉ bị một số lão thần Đông Tấn ủng hộ, muốn cho bọn họ đăng cơ, tiếp đó đuổi Lý thái hậu xuống đài.
Phía sau đám người này đều có một phần hoàng tộc Đông Tấn chống đỡ, hai bên đánh đến rối loạn, thậm chí toàn bộ hoàng tộc Đông Tấn đều có xu thế tách rời.
Hơn nữa không chỉ như vậy, quân đội Đông Tấn cũng vô cùng lộn xộn.
Thật ra một phần nguyên nhân dẫn tới sự suy vong của Đại Tấn trước đó là do thực lực của quân đội quá mạnh mẽ, thế nên khiến cho hoàng đế kiêng kỵ, không phân tốt xấu, thẳng tay loại trừ một phần võ giả thật sự hai lòng trong quân đội, đương nhiên cũng loại bỏ nhiều trung thần, kết quả đưa tới thực lực Đại Tấn suy yếu, hoàn toàn diệt vong.