Chương 1768 Triệu Vô Diệt
Phải biết rằng, bên trong hoàng tộc Đại Tấn trước đây, bàn về xuất thân cao thì căn bản không ai có thể so sánh với hắn, thậm chí Lý thái hậu và những hoàng tử kia khác đều không thể, bởi vì ngôi vị hoàng đế này lúc đầu nên là của hắn.
Chính vì có sự ủng hộ của Triệu Vô Diệt mới có thể khiến cho những hoàng tộc Đại Tấn khác lần lượt cúi đầu, nguyện ý nghe một nữ nhân như Lý thái hậu chỉ huy.
Còn có Vũ Thành Vương Triệu Sầm Giang cũng vì Triệu Vô Diệt nên mới lựa chọn liều mạng bảo hộ đám người Lý thái hậu thành lập Đông Tấn.
Triệu Sầm Giang trung thành và tận tâm với Đại Tấn, nhưng hắn chỉ trung tâm cho mạch chính thống của Triệu thị Đại Tấn, chứ không phải một người ngoài như Lý thái hậu.
Chính vì việc này quá mức kỳ quặc, cho nên bên ngoài mới truyền bá tin tức quan hệ bất chính này, tất cả mọi người tin tưởng là do hoàng tẩu xinh đẹp Lý thái hậu này hiến thân cho Triệu Vô Diệt, lúc này mới đổi lấy sự giúp đỡ của Triệu Vô Diệt.
Đương nhiên mọi người chỉ âm thầm lan truyền chuyện này, không dám làm quá mức.
Dù sao thì, tuy những năm gần đây Lý thái hậu bỏ mặc chính sự, nhưng cũng không phải dễ trêu.
Tuy Triệu Vô Diệt quanh năm ẩn tu, nhưng hắn vẫn là cường giả cảnh giới Dương Thần đỉnh, cũng là nhân vật lãnh tụ của hoàng tộc Đông Tấn.
Bên ngoài đang đánh sống đánh chết, trong hoàng cung Đông Tấn lại là một mảnh tường hòa an bình.
Nhưng lúc này, một lão thái giám vẻ mặt lạnh lẽo bỗng nhiên vội vã chạy vào, hắn khoát tay ngăn lại, những ca cơ đào kép này đều hốt hoảng bị đuổi ra ngoài.
Lão thái giám cung kính đi tới trước màn che của Lý thái hậu, nói:
"Thái hậu, người của Kim Trướng Hãn Quốc đã truyền đến tin tức, bọn họ sắp ra tay, kêu bên chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, nhưng muốn đánh tan phòng tuyến của Đại Chu thì vẫn phải dựa vào Vũ Thành Vương ra mặt mới được, tuy nhiên Vũ Thành Vương chỉ nghe vị kia."
Lý thái hậu nhướng chân mày xinh đẹp, mắt phượng quyến rũ hiện tại thế mà lóe lên một tia sáng lạnh.
"Toàn Hải, thời gian ngươi theo bổn cung không ngắn, phải biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói. Những việc này cần ngươi quản sao?"
Lão thái giám Toàn Hải thoáng chốc bị dọa run cầm cập, lập tức quỳ xuống đất, tự tát mình hai cái thật mạnh, nói:
"Nô tài đáng chết! Nô tài đáng chết!"
Làm người cũ hầu hạ cho Lý thái hậu mấy chục năm, hắn biết sự khủng bố của nữ nhân trước mắt này, đây chính là người dữ dằn có thể xuống tay cả tử tự ruột thịt của mình!
Lý thái hậu lạnh lùng nói:
"Ngươi và ta làm chủ tớ nhiều năm như vậy, bổn cung cũng không muốn nói nhiều, hiện giờ bổn cung còn chưa chết, ngươi đã không kịp đợi muốn đi lấy lòng người khác rồi sao?"
Toàn Hải sợ đến mức không dám nói lời nào, chỉ có thể tự tát mình từng bạt tay, thẳng đến khi khóe miệng hắn chảy máu, lúc này Lý thái hậu mới hừ lạnh một tiếng, nói:
"Được rồi, đứng lên đi, nhớ cho kỹ, đừng quản thứ không nên quản, đừng nói thứ không nên nói, ngươi muốn tìm những người đó xum xoe, đợi bổn cung chết rồi thì ngươi có thể tùy ý nịnh hót. Nhưng chỉ cần bổn cung còn sống, Đông Tấn này vẫn do bổn cung định đoạt!"
Toàn Hải liên tục gật đầu, không dám bất kính nửa phần, hắn biết nữ nhân trước mắt này đã từng bá khí cỡ nào.
Bình thường, nữ tử mạnh vì chồng, dù là hoàng hậu cũng như thế, trượng phu của Lý thái hậu đã chết, nhi tử của nàng kế vị, nàng nên tự xưng là 'ai gia' mới đúng, nhưng đối với Lý thái hậu, bản thân nàng chính là người sáng lập Đông Tấn này, dựa vào cái gì so sánh với phế vật ngày xưa làm hại Đại Tấn sụp đổ? Cho nên, tới bây giờ nàng đều tự xưng là bổn cung, dù sao nội bộ Đông Tấn cũng chẳng có ai dám nói nhảm nửa câu.
Sau khi đuổi Toàn Hải đi, Lý thái hậu trực tiếp bước thẳng vào chỗ sâu nhất trong nội điện hoàng cung.
Đây là nơi hoàng tộc Đông Tấn tiềm tu, đương nhiên chỉ những nhân tài không muốn kế thừa ngôi vị hoàng đế, chuyên tâm võ đạo tiềm tu ở nơi này.
Bên trong cung điện đen nhánh, một nam tử trung niên mặc hoa phục màu đen, mặt trên thêu long văn, khuôn mặt lạnh lùng cứng nhắc, dường như mãi mãi không nở nụ cười đang giảng giải võ đạo cho đám đệ tử hoàng tộc trẻ tuổi ở phía dưới.
Người này chính là Ngụy Vương Triệu Vô Diệt của Đông Tấn.
Thanh uy của hắn lớn nhất trong hoàng tộc Đông Tấn, lớn còn hơn Vũ Thành Vương Triệu Sầm Giang cảnh giới Chân Vũ.
Thậm chí có người nói, nếu trước đây người kế thừa ngôi vị hoàng đế Đại Tấn là Triệu Vô Diệt, Đại Tấn chắc chắn sẽ không bị huỷ diệt.
Đương nhiên bây giờ cũng đã muộn, từ sau khi Đông Tấn thành lập thì Triệu Vô Diệt rất ít đặt chân vào giang hồ, cho nên một số võ giả Đại Chu thậm chí không biết Đông Tấn còn có nhân vật như thế, chỉ có một số võ giả Đông Tấn mới có thể ảo tưởng nếu trước đây Triệu Vô Diệt đảm đương vị trí hoàng đế này thì sẽ như thế nào.
Lý thái hậu đi vào trong điện, các đệ tử hoàng tộc trẻ tuổi ngẩng đầu nhìn nàng một cái, trong mắt có chút bất mãn, có chút xem thường, nói chung không hề tôn kính nàng.
Trước đây bởi vì có Triệu Vô Diệt hỗ trợ Lý thái hậu, hoàng tộc Đông Tấn vẫn rất kính trọng nàng.
Dù sao nàng dùng thân phận nữ nhân chịu đựng cục diện loạn lạc của Đông Tấn, không hề dễ dàng.