← Quay lại trang sách

Chương 1769 Triệu Vô Diệt (2)

Nhưng sau này, khi Đông Tấn ổn định lại, nàng sống chết chiếm vị trí này không buông tay, thậm chí nhi tử và tôn tử của nàng căn bản không nắm giữ được quyền lực, điều này khiến cho những hoàng tộc Đông Tấn kia có chút bất mãn.

Nhưng vì Triệu Vô Diệt không nói gì, vẫn biểu thị ủng hộ nàng, cho nên hiện tại chỉ có một phần nhỏ hoàng tộc Đông Tấn công khai bày tỏ phản đối nàng, nhưng phần lớn người không có lên tiếng.

Triệu Vô Diệt thản nhiên nói:

"Đều ra ngoài trước đi."

Toàn bộ võ giả hoàng tộc đi ra ngoài, lúc này bọn họ cũng có chút bất mãn với Triệu Vô Diệt, nhưng vì ngại thực lực và thân phận của Triệu Vô Diệt nên bọn họ cũng không nói nhiều.

Dù sao Lý thái hậu cũng là tẩu tử của Triệu Vô Diệt, cộng thêm bên ngoài có nhiều tin tức quan hệ bất chính truyền bá lung tung như vậy, kết quả hai người các ngươi lại sống chung một phòng, như vậy có hơi không ổn?

Nhưng hiện giờ, dù là Lý thái hậu hay là Triệu Vô Diệt đều không hề để ý đến việc này.

Nhìn nhau một lát, lúc này Lý thái hậu mới lên tiếng:

"Bên Kim Trướng Hãn Quốc đã truyền đến tin tức, bọn họ đã quyết định ra tay, chỉ cần chúng ta đánh vỡ phòng tuyến của Đại Chu ở biên giới Đông Tấn, bọn họ có thể tiến quân thần tốc, bước vào Trung Nguyên, sau đó bọn họ chỉ cần Bắc Nguyên Đạo và mấy đạo gần Kim Trướng Hãn Quốc, Trung Nguyên này sẽ giao chúng ta thống trị."

Triệu Vô Diệt cau mày nói:

"Ngươi vẫn đáp ứng người của Kim Trướng Hãn Quốc? Tội gì phải thế, ngươi đây là đang đùa với lửa, tuy Kim Trướng Hãn Quốc chuẩn bị đầy đủ, nhưng dù là Ngạc Nhĩ Đa hay là Mạc Qua cũng không nắm chắc nửa phần."

"Kim Trướng Hãn Quốc dám chơi dám chịu, thảo nguyên Bắc Cương có đầy đủ nơi cho bọn họ nghỉ ngơi lấy lại sức, nhưng Đông Tấn chúng ta có cái gì? Một khi Kim Trướng Hãn Quốc thất bại, Đông Tấn chỉ có thể chịu đựng nhiều áp lực hơn từ Đại Chu, thậm chí có khả năng lại mở đầu chiến tranh!"

Lý thái hậu cười lạnh nói:

"Đùa với lửa? Bổn cung đúng là đang đùa với lửa!"

"Những năm gần đây lại có người không an phận, nếu không phải bổn cung làm nên thành tựu, chỉ sợ bọn họ sẽ còn tiếp tục làm loạn."

"Vậy cũng tốt, lần này bổn cung sẽ cho bọn họ một cơ hội, có thể sống sót trong trận đại chiến giữa Đại Chu và Đông Tấn lần này, mới có tư cách khiêu khích quyền uy của bổn cung!

"Đương nhiên, nếu lần này bổn cung thắng, vì Đông Tấn mở mang bờ cõi, ai còn có tư cách sủa bậy ở trước mặt bổn cung?"

Triệu Vô Diệt hơi nhắm mắt, thở dài một hơi, sau đó nói:

"Mấy năm gần đây, những thứ ngươi lấy được còn chưa đủ sao?"

"Ngươi đã nắm giữ ngôi vị hoàng đế này mấy chục năm, nhi tử của ngươi, tôn tử của ngươi đều muốn nó, lẽ nào ngươi không thể đưa cho bọn họ?"

Lý thái hậu mặt không chút thay đổi nói:

"Nếu không có bổn cung thì cũng sẽ không có Đông Tấn như bây giờ, bổn cung chưa chết, ai cũng không thể lấy được vị trí này, bổn cung chết rồi, kẻ nào muốn đoạt thì bổn cung cũng sẽ không xen vào."

Triệu Vô Diệt sâu thẳm nhìn nàng, thở dài nói:

"Tiểu Uyển, ngươi thay đổi rồi."

Nguyên danh của Lý thái hậu là Lý Tiểu Uyển, nhưng đã không còn ai biết đến cái tên này, dù là trưởng bối của Lý gia bây giờ cũng không gọi nàng bằng cái tên này.

Lý thái hậu nghe Triệu Vô Diệt gọi tên mình, ánh mắt nàng lộ ra vẻ dịu dàng, nhưng khi nghe được ba chữ 'ngươi thay đổi' này thì ánh mắt của nàng trở nên vô cùng sắc bén.

"Ta thay đổi? Ta thay đổi là bởi vì ai? Triệu Vô Diệt, trong thiên hạ ai cũng có tư cách nói lời này, nhưng chỉ có ngươi là không có tư cách này!"

Sắc mặt Lý thái hậu lạnh lùng, nàng nói:

"Ngươi vì nữ nhân kia làm bao nhiêu chuyện? Ngươi đã vì ta làm cái gì chưa?"

"Nữ nhân kia chết rồi, ngươi để Đông Tấn loạn thành một đống không thèm quan tâm, chôn cất nàng ở Đông Hải, vì nàng túc trực bên linh cữu."

"Thiên phú của nhi tử của nữ nhân kia không tốt, ngươi vì hắn mà tìm đủ mọi cách tìm kiếm Thiên Đạo Thạch, cải thiện thiên phú của hắn, khiến cho hắn thăng cấp lên Tiên Thiên."

"Ngươi vì nàng mà làm nhiều việc như vậy, nhưng còn ta thì sao?"

Lý thái hậu sắc mặt điên cuồng gào thét, quên cả việc tự xưng bổn cung, có thể vào lúc này nàng đã không phải là Lý thái hậu, mà là Lý Tiểu Uyển.

Triệu Vô Diệt nhắm mắt lại, không tranh cãi cái gì, hắn chỉ trầm giọng nói:

"Ta sẽ để hoàng thúc ra tay, nhưng hoàng thúc sẽ chỉ ra tay một lần, chỉ cần phá vỡ phòng tuyến của Đại Chu thì hắn sẽ lập tức thu tay lại, hoàng tộc Đông Tấn cũng sẽ không ra tay."

"Trận chiến này khó đoán thắng bại, Đông Tấn sẽ không vì một lời cam kết của Kim Trướng Hãn Quốc liền đặt cược tất cả lực lượng."

Nghe Triệu Vô Diệt đáp ứng, Lý thái hậu trầm mặc giây lát, lúc này mới gật đầu nói:

"Ta biết, ta sẽ không làm ra chuyện đánh trận đầu vì Kim Trướng Hãn Quốc, lần này chỉ cần quân đội ra mặt là đủ rồi."

Nói xong câu đó, hai bên đều không nói tiếng nào, lúc Lý thái hậu chuẩn bị rời đi thì Triệu Vô Diệt chợt hỏi:

"Là ngươi phái người ám sát Triệu Nguyên Điển?"

Đông Tấn khi xưa đều lưu truyền sau khi Triệu Nguyên Hỉ chết, Lý thái hậu chuẩn bị khiến cho đệ đệ của hắn là Triệu Nguyên Điển kế vị, cho nên điều này cũng đưa tới cuộc tranh đấu giữa Triệu Nguyên Điển và đám tử tự của Triệu Nguyên Hỉ.