Chương 1771 Đông Tấn ra tay (2)
Muốn đứng trên đỉnh cao như bọn họ nào có dễ dàng? Huống chi Nhân Hoàng ngày xưa còn đi xa hơn cả bọn họ."
Triệu Vô Diệt trầm giọng nói:
"Phật Đà Đạo Tổ cũng là người, ngày xưa bọn họ có thể đứng ở đỉnh phong, võ giả bây giờ chưa chắc không làm được."
Triệu Sầm Giang nhìn Triệu Vô Diệt rồi lắc đầu, hắn biết nếu đối phương có thể buông loại ý tưởng không thiết thực này, vậy hiện tại đối phương thậm chí đã có thể bước vào Chân Vũ như hắn.
Nhưng mọi người đều có chí khác nhau, con đường võ đạo của mỗi người không giống nhau, đường mà hắn đi qua có thể không thích hợp với Triệu Vô Diệt.
Trước đây, Triệu Vô Diệt có thể buông bỏ ngôi vị hoàng đế, một lòng tập võ, hiện tại hắn tất nhiên cũng có thể buông bỏ cám dỗ của việc nhanh chóng thăng cấp Chân Vũ, truy cầu cực hạn hoàn mỹ.
Triệu Sầm Giang nói:
"Vậy thì tốt, thông báo cho người bên quân đội điều động quân đội đi, ta sẽ ra tay, chỉ hy vọng đám mọi rợ Kim Trướng Hãn Quốc kia sẽ không quá phế vật, bằng không chúng ta theo phe hắn sẽ bị thua quá thảm, Đại Chu có thể sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ."
Triệu Sầm Giang không muốn ra tay, hắn từng là võ giả của Đại Tấn, khi hắn còn trẻ, Đại Tấn có thể xem như là cường thịnh, thậm chí mạnh còn hơn Đại Chu bây giờ.
Đại Tấn khi đó có thể treo đánh tồn tại như Kim Trướng Hãn Quốc, cho nên bây giờ Đông Tấn bọn họ lại phải phối hợp với Kim Trướng Hãn Quốc, điều này khiến cho trong lòng Triệu Sầm Giang có chút không thoải mái.
Nhưng hắn trung thành với Triệu thị, hiện tại Triệu Vô Diệt đại biểu cho mạch chính thống của Triệu thị, thậm chí còn chính thống hơn cả người ngồi trên hoàng vị kia. Vậy nên nếu hắn đồng ý, Triệu Sầm Giang sẽ không từ chối.
Tuy hắn đã già, nhưng vẫn chưa già đến tình trạng không thể ra tay.
Hạng Sở Cuồng trấn thủ ở biên giới Đông Tấn đúng thật là một nhân vật, hơn nữa nơi đó còn có không ít Hoàng Thất Cung Phụng cảnh giới Dương Thần của Đại Chu, nhưng những người này vẫn không phải là đối thủ của hắn.
Việc điều động quân đội của Đông Tấn không thể qua mắt được mật thám của Đại Chu, gần như khi bọn họ gây ra chút động tĩnh, tin tức đã lập tức truyền tới chỗ Hạng Sở Cuồng.
Hạng Sở Cuồng cười lạnh một tiếng, nói:
"Ta biết ngay mà, đám Đông Tấn này nhất định sẽ bỏ đá xuống giếng, nhưng bọn chúng cho rằng Đại Chu ta đang giao chiến với Kim Trướng Hãn Quốc thì sẽ mặc kệ biên giới Đông Tấn này sao? Đúng là nực cười!"
"Lập tức đi vào trạng thái chẩn bị chiến đấu, nếu người của Đông Tấn dám động, vậy khiến cho chúng có đến mà không có về!"
"Tuân lệnh!"
Với sự điều động của bên Đại Chu, năm trăm nghìn đại quân tinh nhuệ đã trấn thủ ở biên giới Đông Tấn bày thế trận chờ quân địch.
Nhưng tình báo về Đông Tấn vẫn liên tục truyền đến.
Nhìn những tin tình báo kia, Hạng Sở Cuồng cau mày, Đông Tấn định làm gì đây? Bọn họ thế mà từ khắp nơi triệu tập quân đội tinh nhuệ, thậm chí những tinh nhuệ ở Đông Di Tùng Lâm, trấn áp những man tộc Đông Di cũng bị Đông Tấn điều tới, chẳng lẽ bọn họ không chỉ muốn bỏ đá xuống giếng, hơn nữa còn muốn cá chết lưới rách?
Ngay lúc Hạng Sở Cuồng đang nghi hoặc, một thanh âm bỗng vang vọng toàn bộ đại trướng.
"Đám tiểu bối Đại Chu, có một số việc không nên quá tự tin, cái gì gọi là có đến mà không có về? Bây giờ lão phu đã tới, các ngươi còn muốn ta trở về?"
Uy áp bàng bạc rơi xuống, Hạng Sở Cuồng thoáng chốc biến sắc, lạc giọng nói:
"Cường giả cảnh giới Chân Vũ!"
Triệu Sầm Giang từ không trung bay xuống, vỗ một chưởng, dấu tay to lớn từ không trung rơi xuống, Hạng Sở Cuồng muốn né tránh, nhưng ở giữa dấu tay lại có một kình khí như lốc xoáy đang lưu chuyển, cứng rắn hút hắn tới giữa dấu tay kia, một chưởng ầm ầm vỗ xuống, không ngờ trực tiếp đập Hạng Sở Cuồng lún xuống mặt đất!
Đại tướng quân Hạng Sở Cuồng dũng mãnh như thần, thực lực của hắn có thể xếp vào thượng lưu trong võ giả cảnh giới Dương Thần, kết quả hiện giờ hắn không hề có chút năng lực phản kháng khi đối mặt với tồn tại cảnh giới Chân Vũ, trực tiếp bị đánh rớt xuống mặt đất.
Thấy cảnh tượng này, lập tức có bốn võ giả cảnh giới Dương Thần đồng loạt ra tay, bọn họ đều là người của Hoàng Thất Cung Phụng Đường, tuy thường ngày không ra tay, nhưng bây giờ bọn họ đối mặt với tồn tại cảnh giới Chân Vũ cũng sẽ không rút lui.
Triệu Sầm Giang mặt không chút biến sắc, một Cửu Long Kim Ấn mấy trăm trượng hiện ra ở phía sau hắn, trấn áp thiên địa, uy thế vô lượng.
Đây là pháp tướng do hắn ngưng tụ ra, Trấn Quốc Ấn!
Trấn Quốc Ấn có thể trấn áp khí vận của một quốc gia, đám võ giả cảnh giới Dương Thần này có thể trấn áp được một quốc gia sao? Bọn họ đương nhiên không thể trấn áp được!
Cho nên, dưới sự bá đạo không gì sánh được của Trấn Quốc Ấn, tất cả nội công và chiêu thức đều vỡ nát, thậm chí sức mạnh thiên địa quanh hắn cũng hoàn toàn nổ nát, khiến cho bọn họ không cách nào mượn dùng sức mạnh!
Cho dù tồn tại cảnh giới Dương Thần mạnh đến đâu cũng chỉ có thể mượn dùng sức mạnh thiên địa, điểm khác biệt là ngươi có thể thành công nắm giữ nó được hay không.
Nhưng đến cảnh giới Chân Vũ thì sẽ tự thành thiên địa, Trấn Quốc Ấn thật sự trấn áp lĩnh vực khác, quốc khác, không cần dùng sức mạnh thiên địa ở xung quanh.