← Quay lại trang sách

Chương 1780 Cứng rắn (2)

Với phương thức làm việc của Hàn Giang Ly, hắn không hay biết trong lúc vô tình đã đắc tội Bàng Nguyên Đức bao nhiêu lần.

Bàng Nguyên Đức đều đã mở miệng, Hàn Giang Ly cũng không dám quá mức càn rỡ.

Hàn Giang Ly và Tô Tín đã kết thù kết oán, tự nhiên không để ý Tô Tín và Lục Phiến Môn ở sau lưng hắn.

Nhưng nếu cộng thêm Bàng Nguyên Đức đến từ quân đội, nếu hai người thống nhất khẩu cung, vậy không chừng trách nhiệm cuối cùng sẽ đổ lên đầu Hàn Giang Ly.

Thấy Hàn Giang Ly rốt cuộc chịu im lặng, Tô Tín xoay người nói với Đại Thế Chí Thượng Sư:

"Thượng sư, Kim Trướng Hãn Quốc xâm nhập không chỉ uy hiếp Đại Chu ta, còn có Mật tông các ngươi.”

Đại Thế Chí Thượng Sư nhếch mép lạnh lùng cười:

“Tô đại nhân, ta đã được lĩnh giáo tài ăn nói như nở hoa của ngươi rồi, nhưng mặc ngươi hôm nay nói toạc miệng thì Mật tông ta sẽ không xen vào vũng nước đục này, Tô đại nhân hãy trở về đi.”

Đại Thế Chí Thượng Sư đã quyết định, Tô Tín nói cái gì thì Mật tông bọn họ đều sẽ không đồng ý.

Dù bây giờ Đại Chu hứa hẹn tốt cỡ nào, nhưng vấn đề là hiện tại Đại Chu khó bảo đảm được bản thân, thứ bọn họ hứa hẹn sẽ có ngày thực hiện chứ?

Nếu bởi vì mấy thứ này mà kéo toàn bộ Mật tông vào loạn cục Trung Nguyên thì hắn mới là tội nhân của Mật tông.

Tô Tín nhìn Đại Thế Chí Thượng Sư, thản nhiên nói:

"Thượng sư, ngươi còn cho rằng ta đang lừa ngươi? Yên tâm, lần này ta tuyệt đối sẽ không nói nhiều, ta chỉ muốn cho ngươi xem một thứ, nếu sau khi nhìn nó rồi mà ngươi vẫn không muốn ra tay thì ta lập tức rời đi, tuyệt đối không bắt buộc.”

Tô Tín nói rồi ném một cuốn sổ cho Đại Thế Chí Thượng Sư, mặt trên rậm rạp chữ Kim Trướng Hãn Quốc và chữ Đại Chu phiên dịch song song.

Đại Thế Chí Thượng Sư nghi hoặc đọc, sau đó không kiềm được mặt đen thui, tay run run.

“Khốn nạn! Đều là đồ khốn!”

Mấy võ giả cảnh giới Dương Thần trong tông môn đứng sau lưng Đại Thế Chí Thượng Sư cũng cầm cuốn tập kia, xem nội dung xong mắt ánh lên tia tức giận, có mấy người tu hành chưa đến nơi đến chốn buột miệng chửi thề.

Hàn Giang Ly và Bàng Nguyên Đức đều tò mò nhìn cuốn sách, muốn biết Tô Tín lấy thứ gì mà khiến người của Mật tông lộ thái độ quái dị như vậy.

Không đợi hai người nhìn thấy nội dung trong sách, Tô Tín đã lạnh lùng cười:

“Đại Thế Chí Thượng Sư, trước kia các ngươi luôn cho rằng đối thủ của mình chỉ có một Thiếu Lâm Tự, nhưng bây giờ cộng thêm Côn Già phái bên Kim Trướng Hãn Quốc.”

“Côn Già phái cũng thuộc phái Mật tông các ngươi, nhưng các ngươi cũng thấy trung tâm giáo lý của Côn Già phái hiện giờ, cơ hồ bị bọn họ sửa hoàn toàn khác hẳn, còn xen lẫn nhiều giáo lý của Tát Mãn giáo.”

“Vậy thì Côn Già phái hiện tại còn xem như mạch Mật tông các ngươi sao? Nếu Kim Trướng Hãn Quốc thật sự chiếm cứ Trung Nguyên, bọn họ không dám động vào cấp bậc cỡ Thiếu Lâm Tự, nhưng Côn Già phái làm quốc giáo muốn ngăn trở các ngươi đi Trung Nguyên truyền đạo là việc rất đơn giản.”

Tô Tín cho bọn họ xem là giáo lý của Côn Già phái, giáo lý bọn họ sửa chữa hoàn toàn khác hẳn, Mật tông đương nhiên tuyệt đối không cách nào tiếp thụ.chuyện như vậy.

Giáo lý là căn bản truyền thừa của một giáo phái, Côn Già phái là mạch của Mật tông, dù xưa kia bọn họ đã cắt đứt với Mật tông, nhưng vẫn phải tuân thủ minh ước ngày xưa, trong Mật tông, dù là Kim Cương Tự lớn nhất nhưng muốn sửa một chữ trong giáo lý cũng cần được sự đồng ý của tất cả giáo phái Mật tông.

Hiện tại Côn Già phái tự tiện sửa chữa giáo lý, ở trong mắt đám người Mật tông là đại nghịch bất đạo, bọn họ rõ là muốn phản ra mạch Mật tông!

Mật tông tuyệt đối không thể tha thứ cho chuyện như vậy, Tô Tín thì cảm thấy bình thường thôi.

Xưa kia Côn Già phái đi vào Kim Trướng Hãn Quốc, nếu bọn họ muốn đứng vững gót chân ở đây nhất định phải tìm hiểu rõ thói quen và tín ngưỡng của người Kim Trướng Hãn Quốc.

Khi đó tín ngưỡng của Kim Trướng Hãn Quốc là Tát Mãn giáo, cho nên Côn Già phái tự nhiên phải dung hợp chút giáo lý của Tát Mãn giáo, như vậy mới có thể nhanh chóng hòa nhập vào bên trong Kim Trướng Hãn Quốc, thành công phát triển.

Xem thực lực của Côn Già phái hiện tại là biết bọn họ đã thành công, chẳng qua phía sau thành công này là cắt đứt với Mật tông.

Thật ra đối với Côn Già phái thì có cắt đứt với Mật tông hay không đã chẳng quan trọng, dù sao bọn họ sửa giáo lý rồi, tỏ rõ muốn tự thành một phái.

Hơn nữa Côn Già phái làm quốc giáo của Kim Trướng Hãn Quốc, thực lực vô cùng mạnh mẽ, lưng dựa Kim Trướng Hãn Quốc, càng không thèm để Mật tông vào mắt.

Cho nên đối với việc sửa chữa giáo lý, tuy Côn Già phái có che đậy nhưng không giữ kín như bí mật quan trọng, nếu không thì Tô Tín không lấy vào tay dễ như vậy.

Nhìn Đại Thế Chí Thượng Sư, Tô Tín thản nhiên nói:

“Côn Già phái bây giờ đã thành giáo phái đơn độc, tương lai Kim Trướng Hãn Quốc nhập chủ Trung Nguyên, Côn Già phái dựa lưng Kim Trướng Hãn Quốc, hoàn toàn có năng lực được địa vị ngang nhau với Thiếu Lâm Tự trong Trung Nguyên, vậy thì Mật tông còn có cái gì?”