← Quay lại trang sách

Chương 1779 Cứng rắn

Hàn Giang Ly cười nhạt một tiếng nói:

"Tô Tín, ngươi bớt chụp mũ đi, ta không có thù riêng gì với ngươi cả, trước khi đến, là vương gia tự mình sai bảo, khiến ngươi cùng đi trấn an người của Mật tông, khiến ngươi cho bọn họ một giải thích, nếu ngươi không muốn đi nhận thua thì tốt thôi, giao hết việc ở đây cho ngươi, ta mặc kệ!"

Hàn Giang Ly nói xong xoay người chuẩn bị rời đi, thế nhưng trực tiếp bỏ gánh không làm.

Trước khi đến thì Hàn Giang Ly đã chuẩn bị hết rồi, nếu Tô Tín thật sự chịu cúi đầu thì quá tốt, cho dù có thể mời Tác Nam Triệt đến thì thể diện của Tô Tín cũng bị mất hết.

Nếu Tô Tín không chịu làm, vậy khi Hàn Giang Ly trở về có thể đẩy hết trách nhiệm cho Tô Tín, không phải hắn không hết sức khuyên bảo, mà là Tô Tín không có thành ý, đến lúc đó dù Cơ Huyền Viễn không trừng phạt Tô Tín cũng sẽ bất mãn, tóm lại Tô Tín chọn kiểu gì thì cuối cùng chịu thiệt đều là bản thân mình.

Nhìn bóng lưng của Hàn Giang Ly, đáy mắt Tô Tín lóe tia sáng sắc lạnh.

Nhưng Tô Tín không nói gì với Hàn Giang Ly, hắn chỉ nói với Đại Thế Chí Thượng Sư:

“Đại Thế Chí Thượng Sư, ngươi và ta quen biết không phải trong một, hai ngày, nếu hôm nay ta thật sự cúi đầu trước ngươi thì ngươi dám nhận không? Mật tông các ngươi dám nhận không?”

Bước chân Hàn Giang Ly tạm dừng, vụt ngoái đầu, dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn Tô Tín.

Đám người Mật tông cũng giống như vậy, ánh mắt nhìn về hướng Tô Tín cũng tràn ngập vừa kinh vừa giận.

Tô Tín nói vậy là sao? Uy hiếp bọn họ?

Nhưng Đại Thế Chí Thượng Sư ngước đầu nhìn biểu cảm bình tĩnh của Tô Tín, hắn thật sự không dám gật đầu đồng ý.

Đại Thế Chí Thượng Sư biết rõ tính cách và thái độ làm người của Tô Tín, có thể dùng bốn chữ để hình dung, đó là: Tuyệt đối không phải người lương thiện!

Thực lực như Tô Tín mà có loại tính cách này, cộng thêm hắn có cơ nghiệp lớn như Tây Bắc Đạo, cho dù Mật tông thật sự giống như Hàn Giang Ly nói, thành công buộc Tô Tín cúi đầu chịu thua, chỉ có thể nói từ nay kết thù hận không chết không ngừng với hắn.

Có đối thủ như Tô Tín, hắn giống một con rắn độc núp trong bóng tối, không biết khi nào sẽ nhảy ra cắn ngươi một cái, còn là vết thương trí mạng.

Xem Thiếu Lâm Tự bây giờ là biết, nếu lúc đầu Thiếu Lâm Tự có thể quyết đoán một ít, khi nổi lên xung đột với Tô Tín trực tiếp phái cường giả đánh chết hắn thì về sau đã không bị Tô Tín hố nhiều lần như vậy.

Kết cục bây giờ đối với Mật tông bọn họ cũng giống như vậy, Tô Tín đã thành đại thế, hoặc là bọn họ làm thân với hắn, nếu lỡ có xích mích với Tô Tín thì phải chuẩn bị tâm lý nhổ cỏ tận gốc.

Giờ thì Tô Tín trao quyền chủ động vào tay Mật tông, nhưng cũng vì vậy mới khiến Đại Thế Chí Thượng Sư rối rắm.

Hàn Giang Ly trợn mắt há hốc mồm nhìn Tô Tín, đã đến lúc này rồi mà Tô Tín còn uy hiếp ngược Đại Thế Chí Thượng Sư?

Bàng Nguyên Đức cũng âm thầm lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng Tô Tín này quả nhiên không phải hạng người đơn giản, rõ ràng ở thế yếu, nhưng bày ra thái độ cực kỳ cứng rắn.

Đương nhiên loại thái độ này cũng chỉ có Tô Tín mới bày ra được, bởi vì thực lực tổng hợp hiện tại của hắn, dù Mật tông có cường giả cảnh giới Chân Vũ tồn tại nhưng Tô Tín vẫn có thể tạo thành uy hiếp cho Mật tông.

Nếu đổi thành cỡ như Hàn Giang Ly, e rằng sớm bị Tác Nam Triệt một bàn tay đập chết hoặc là bị cao thủ Mật tông tập thể truy sát.

Đại Thế Chí Thượng Sư nhìn Tô Tín, tức giận cười gằn:

“Tốt tốt tốt! Tô đại nhân ngươi hành sự bá khí, Mật tông ta không trêu vào được chẳng lẽ không thể tránh sao? Ngươi đi đi, Mật tông ta không cần ngươi xin lỗi chịu thua, tương tự, Mật tông ta sẽ không xen vào chiến sự của Trung Nguyên.”

Đại Thế Chí Thượng Sư rất rõ ràng, cho dù hôm nay Tô Tín thật sự cúi đầu ở trước mặt mọi người, bọn họ trừ trong lòng vui sướng một ít, Tô Tín bị mất thể diện, thật ra chẳng có ích lợi gì cho Mật tông bọn họ, hơn nữa còn sẽ bị Tô Tín âm thầm ghi hận, căn bản là hại người hại mình.

Đương nhiên, bị Tô Tín uy hiếp ngay mặt khiến Đại Thế Chí Thượng Sư rất bực bội, Tô Tín nhà ngươi kiên cường lắm mà, tốt thôi, Mật tông ta mặc kệ việc của Đại Chu các ngươi, lười quản!

Hàn Giang Ly nghe vậy lập tức xoay người nói với Tô Tín:

“Tô đại nhân, ta đã dùng hết mặt mũi của mình, giờ bên Mật tông không đồng ý ra tay, trách nhiệm này tính hết vào ngươi, đến lúc đó không thỉnh Tác Nam Triệt đại sư đến được, ngươi trở lại giải thích với vương gia đi.”

Tô Tín lạnh lùng nói:

“Hàn Giang Ly, nếu ngươi muốn đi về cáo trận thì cứ về đi, không ai ngăn cản ngươi.”

Bàng Nguyên Đức cũng ở một bên lạnh lùng nói:

"Sự tình lần này vương gia giao cho ngươi và Tô đại nhân xử lý, kết quả làm hỏng chuyện thì ngươi đổ hết lên người của Tô đại nhân, đây là đạo lý gì?”

Hàn Giang Ly tức giận lườm Bàng Nguyên Đức, hắn ngược lại không ngờ rằng Bàng Nguyên Đức sẽ lên tiếng giúp Tô Tín.

Phải biết rằng, Hàn Giang Ly cùng Bàng Nguyên Đức ở phòng tuyến Bắc Cương mười mấy năm, nói sao thì hai người là quen biết cũ, vậy mà Bàng Nguyên Đức không giúp Hàn Giang Ly, đi giúp Tô Tín, kết quả này khiến Hàn Giang Ly cực kỳ tức giận.