← Quay lại trang sách

Chương 1786 Nóng bỏng (2)

Tô Tín nói như vậy trên cơ bản là có thể biểu thị hắn đã sang trang chuyện Long Thiên Khiếu và Vũ Nguyên Xuân.

Thật ra Long Thiên Khiếu suy nghĩ nhiều, trước kia Tô Tín cũng là người của Lục Phiến Môn, hắn đối địch với Vũ Nguyên Xuân, tự nhiên tìm hiểu rõ tư liệu về Vũ Nguyên Xuân, bao gồm huynh đệ kết nghĩa của Vũ Nguyên Xuân, tức là người đứng trước mắt Tô Tín.

Hai người này chỉ là trao đổi ích lợi, chẳng có chút tình nghĩa gì.

Ngay lúc này, Lục Tục đi vào nói:

“Đại nhân, người của Niên bang đến.”

Tô Tín gật đầu nói:

"Khiến người mang vào đi."

Tô Tín làm người tổ chức liên minh lần này, huống hồ với thực lực và địa vị của hắn hiện tại, cỡ như Niên bang đến cũng không có lý nào khiến hắn tự mình ra ngoài nghênh tiếp, Tô Tín chỉ sai Lục Tục nghênh người của Niên bang vào.

Lúc này trên diễn võ trường đã ngồi võ giả của nhiều tiểu thế lực các đạo hoặc là thế lực tầm thường, bọn họ cũng nhận được tin tức nên chạy tới.

Chẳng qua với địa vị và thực lực hiện tại của bọn họ không có tư cách quyết sách, bọn họ ở đây cũng chỉ có thể nghe, ngoan ngoãn chờ kết quả đàm phán của Tô Tín và Thiên Hạ Thất Bang, tiếp đó bọn họ chính mình quyết định lựa chọn.

Người của Thiên Hạ Thất Bang thì Tô Tín thu xếp vào phòng nghị sự trong tổng minh Tam Giang Thủy Lộ.

Lần này Niên bang cử đến trừ một số bang chúng có sức nặng ra, luôn đi theo sau lưng Kim Cửu Nguyệt là đàn chủ bốn mùa xuân hạ thu đông.

Niên bang nghiêm túc thật sự, trực tiếp mang đàn chủ bốn mùa đến.

Kim Cửu Nguyệt mang theo bốn người tiến vào, phóng khoáng chắp tay cười to bảo:

“Tô đại nhân, kính đã lâu, kính đã lâu.”

Tô Tín cười khẽ làm động tác mời, nói:

"Tại hạ cũng nghe tiếng Kim bang chủ đã lâu, mời vào.”

Bốn người theo sau Kim Cửu Nguyệt biểu cảm khác nhau. Trần Vạn Tam từng giao tiếp với Tô Tín, khi đó hắn liền biết chính mình không đánh lại Tô Tín, quả nhiên, hiện tại Tô Tín đã thăng cấp Dương Thần, danh dương thiên hạ, mà hắn còn kẹt lại ở cảnh giới Dung Thần đỉnh phong, cảm giác chỉ còn chút xíu là có thể đột phá Dương Thần, nhưng mãi không tìm được cơ hội này.

Đàn chủ Xuân đàn Liễu Như Phong thì chưa tiếp xúc với Tô Tín bao giờ, tràn ngập tò mò.

Đàn chủ Hạ đàn Kim Khả Tín và đàn chủ Thu đàn Đổng Bất Nghi thì lộ vẻ mặt cay đắng.

Ngày xưa đệ tử của Kim Khả Tín cùng bối phận với Tô Tín, bọn họ từng tranh phong trên Nhân bảng.

Kết quả nhiều năm trôi qua, đệ tử của Kim Khả Tín mới miễn cưỡng thăng cấp Hóa Thần, Tô Tín thì khiến Kim Khả Tín ngước nhìn.

Đương nhiên nói đến cay đắng thì Đổng Bất Nghi đau nhất.

Lúc Tô Tín còn là Tiên Thiên, Đổng Bất Nghi là cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, khi đó Tô Tín phải dựa vào mồm mém cùng phép khích tướng mới có thể lấy được thứ muốn có từ tay Đổng Bất Nghi.

Tuy rằng sau lần đó Đổng Bất Nghi liền biết tiểu tử này tuyệt đối không phải vật trong ao, nhưng hắn không thể ngờ Tô Tín tiến bộ nhanh như vậy.

Hơn mười năm trôi qua, Đổng Bất Nghi thuận lợi thăng cấp Dung Thần, có thể ổn định vị trí đàn chủ Thu đàn của mình, nhưng hiện tại Tô Tín cũng có thể khiến hắn ngước nhìn.

Sau khi người của Niên bang đến, người của Thất Hùng Hội và Kim Ngọc Lâu cũng tới nơi.

Lâu chủ Kim Ngọc Lâu Hoa Khai Mãn Đường Lưu Thiên Phóng là một người trung niên vóc dáng hơi mập, trông rất thân thiện.

Nhưng người này ngày xưa có thể biến Kim Ngọc Lâu từ một tiểu phái lập nghiệp bằng nghề môi giới giang hồ thành quy mô như Thiên Hạ Thất Bang, hiển nhiên không phải hạng người dễ chọc.

Sau khi năm vị hội chủ của Thất Hùng Hội đến thì không khí có chút nghiêm túc.

Trầm Vô Danh bước nhanh vào đại sảnh, khí thế cuồng bạo vòng quanh người, ánh mắt càng là sắc bén vô cùng.

Tô Tín và Trầm Vô Danh đều là cự phách một phương danh dương giang hồ, một số ân oán giữa hai người sớm bị người ta đào ra, thí dụ như Tô Tín đã từng dạy cho nữ nhi của Trầm Vô Danh một bài học, từng giết đệ tử của Thất Hùng Hội, về sau Thất Hùng Hội từng bị lão hòa thượng của Thiếu Lâm Tự thuyết phục đến tham dự vây giết Tô Tín, đáng tiếc sau đó đều thua.

Cho nên đây là lần đầu tiên Tô Tín gặp mặt Trầm Vô Danh, nhưng mùi thuốc súng giữa hai người rất nồng.

Trầm Vô Danh cười to bảo:

“Tô đại nhân, nghe danh đã lâu, ngày xưa ở Giang Nam Đạo, tiểu nữ bướng bỉnh, sau khi được Tô đại nhân dạy dỗ một phen thì sửa tính ngoan hơn nhiều.”

“Đã sớm muốn trực tiếp cảm tạ Tô đại nhân, nhưng mãi không tìm được cơ hội, vừa lúc hôm nay tại hạ tặng Tô đại nhân một món quà nhỏ, để biểu đạt lòng biết ơn!"

Dứt lời, Trầm Vô Danh tháo ngọc phủ nhỏ xinh làm trang sức treo bên hông mình xuống, trực tiếp ném hướng Tô Tín.

Nhưng ngọc phủ rời tay, ngọc phủ to cỡ bàn tay được rót chân khí vào dường như có uy lực khai thiên, trong khoảnh khắc hư không bị chém rách, phát ra tiếng nổ chói tai chém về phía Tô Tín.

Đám người có mặt đều ngây ra, bọn họ đều biết Thất Hùng Hội Bình Thiên Vương Trầm Vô Danh nóng tính, tính cách của Trầm Vô Danh là như thế.

Nhưng tuy Trầm Vô Danh táo bạo nóng nảy vẫn biết kiềm chế tính cách của chính mình, nếu không thì hắn sẽ chỉ là một tay đấm của Thất Hùng Hội, không thể nào là đại hội chủ quản lý Thất Hùng Hội.