Chương 1787 Mỗi người một ý nghĩ
Vào lúc thế này, trong trường hợp này mà Trầm Vô Danh ra tay với Tô Tín thì cực kỳ không ổn, chẳng lẽ nữ nhi kia quan trọng với hắn đến thế sao? Khiến hắn ra tay với Tô Tín trong trường hợp như vậy?
Đáy mắt Tô Tín lóe tia sáng lạnh, hắn không nhúc nhích, đôi mắt theo dõi quỹ tích ngọc phủ chém tới, trong khoảnh khắc hư không ngưng kiếm, vô số luồng kiếm khí chém rách không khí, chớp mắt đánh tan tất cả sức lực trên ngọc phủ, cùng lúc đó, một tiểu kiếm màu vàng đâm vào ngọc phủ, khiến ngọc phủ giây lát xoay người, mang theo ý sắc bén vô tận chém về phía Trầm Vô Danh.
“Lấy thần ngự khí!"
Đám người thầm giật mình, không ngờ về bí pháp nguyên thần thì Tô Tín đã mạnh đến loại tình trạng này, thậm chí có thể sánh vai với Bạch Liên giáo, Huyễn Ma Đạo.
Chẳng qua bí pháp nguyên thần của Bạch Liên giáo và Huyễn Ma Đạo càng thiên hướng tinh thần lực, huyễn thuật, Tô Tín thì trực tiếp hơn nhiều, dùng lực lượng nguyên thần cường đại tổn thương người.
"Tại hạ không thích ngọc thạch này nọ, Thẩm Thiên Vương tự giữ đi.” Tô Tín thản nhiên nói.
Trầm Vô Danh lạnh lùng hừ một tiếng, một tay chộp, một thủ ấn kỳ dị hiện ra, bất kỳ lực lượng nào đều bị cái ấn này đánh tan.
Bình Thiên Ấn!
Dưới ấn, ngọc phủ trực tiếp vỡ vụn thành đống tro bụi.
Đám người có mặt híp mắt, bọn họ đều nhìn ra được Trầm Vô Danh và Tô Tín chỉ thăm dò lẫn nhau, tuy hai chiêu qua lại nhìn như rất khủng bố, nhưng lực lượng nội liễm, thậm chí không phá hủy bàn ghế trong nhà.
Chẳng qua nhìn từ kết quả thăm dò, hiển nhiên là Tô Tín chiếm cứ thượng phong.
Hắn có thể bình ổn đón lấy ngọc phù, hơn nữa phản kích trở lại, nhưng Trầm Vô Danh khống chế nội lực và lực lượng nguyên thần không bằng Tô Tín, cho nên chỉ có thể trực tiếp đánh nát ngọc phủ này.
Tô Tín chép miệng thở dài:
"Thẩm Thiên Vương tính khí lớn thật, tặng đồ đi rồi thì không chịu lấy về?”
Trầm Vô Danh mặt không đổi sắc, trực tiếp mang theo người ngồi xuống, nói:
“Nếu Tô đại nhân không thích thì nó là phế vật, nếu đã là phế vật thì giữ làm gì?”
Làm đại hội chủ của Thất Hùng Hội, tuy Trầm Vô Danh nóng tính nhưng không phải hạng người tùy ý làm bậy, vì ân oán giữa tiểu bối ngày xưa mà khiêu khích Tô Tín vào lúc thế này, thật ra là vì Trầm Vô Danh muốn thăm dò thực lực của Tô Tín.
Tuy trên Địa bảng viết tỉ mỉ thực lực của Tô Tín, nhưng dù sao tai nghe là giả, mắt thấy là thực, Trầm Vô Danh cần phải tự mình thử mới xác định được thực lực của Tô Tín rốt cuộc đến trình độ nào.
Tiếc rằng Tô Tín biểu hiện ra tài năng điều khiển lực lượng rất mạnh, thậm chí mạnh còn hơn Trầm Vô Danh, cho nên Trầm Vô Danh không thăm dò ra thứ gì hữu dụng được, con bài chưa lật của Tô Tín cần chờ đến lúc đánh nhau thật mới có thể lộ ra.
Cho nên thăm dò một lần rồi Trầm Vô Danh bình tĩnh như không, mang theo người ngồi xuống.
Sau Thất Hùng Hội là người của Anh Hùng Hội, Nhậm Bình Sinh và Trần Độ chào hỏi Tô Tín hết sức bình thường, sau đó ngồi xuống, ngược lại đám người Trầm Vô Danh đều rất khách khí trò chuyện vài câu với Nhậm Bình Sinh.
Mặc kệ cảm quan của bọn họ đối với Anh Hùng Hội như thế nào, nhưng ít nhất những gì Anh Hùng Hội làm vẫn khiến người kính nể, đặc biệt là ngày xưa tổ tiên của Anh Hùng Hội từng có ơn huệ với Thất Hùng Hội.
Nhóm Nhậm Bình Sinh mới tới không lâu sau Trần Độ mang theo người của Bích Huyết Thanh Sơn Đường đến.
Đường chủ Bích Huyết Thanh Sơn Đường Cửu Biến Thần Quân Hàn Thiên Sơn có tiếng xấu trên giang hồ, làm người bắt nạt kẻ yếu, hai mặt ba đao, phong cách đó khiến người chán ghét không thôi.
Nhưng bề ngoài của Hàn Thiên Sơn trái ngược với tin đồ về hắn, khuôn mặt vuông vức, tướng mạo đường đường, đi vào phòng nghị sự, Hàn Thiên Sơn lập tức chắp tay cười to bảo:
“Chư vị đến sớm thật, lần này may mắn có Tô đại nhân, nếu không thì Thiên Hạ Thất Bang ta không biết khi nào mới có thể tụ hợp.”
“Lần này Kim Trướng Hãn Quốc thế tới rào rạt, ích lợi của chúng ta đều bị uy hiếp, vùng đất Trung Nguyên cũng sẽ vào tay dị tộc chiếm đóng, nhưng ta tin tưởng có Tô đại nhân dẫn dắt, đoàn kết nhất trí, tất nhiên có thể đánh gục Kim Trướng Hãn Quốc!”
Hàn Thiên Sơn nịnh hót rõ rành rành, đám người có mặt đều ngây ra một lúc.
Phải biết rằng ngày xưa Bích Huyết Thanh Sơn Đường từng giúp Huyền Quan của Thiếu Lâm Tự vây giết Tô Tín, kết quả Hàn Thiên Sơn tâng bốc Tô Tín ngọt xớt, Hàn Thiên Sơn này đúng là nhân tài.
Chẳng qua lời tâng bốc của Hàn Thiên Sơn khiến bọn họ hơi khó chịu, cái gì gọi là dưới sự dẫn dắt của Tô Tín? Còn chưa tuyển minh chủ, chưa biết bọn họ có thể thuận lợi liên hợp hay không, Hàn Thiên Sơn nhà ngươi khẩn cấp muốn ôm đùi Tô Tín đến thế sao?
Tô Tín mắt lạnh nhìn Hàn Thiên Sơn, người của Bích Huyết Thanh Sơn Đường từ trước đến giờ không phải hạng rộng lượng, Hàn Thiên Sơn này càng là như vậy.
Xem biểu hiện của Hàn Thiên Sơn lúc Dịch Kiếm môn gặp nạn thì biết, loại người này có thể bỏ đá xuống giếng, nhưng muốn khiến bọn họ quên thù hận từ trước thì khó càng khó hơn.
Lời Hàn Thiên Sơn vừa nói không phải thật lòng cung duy Tô Tín, mà là leo cao té đau.