Chương 1821 Chân Vũ ngã xuống
Nháy mắt Địch Kinh Phi thu lại toàn bộ khí thế trên người mình, dung nhập vào bên trong một kiếm này, trong tiếng rồng ngâm rít gào, không trung lập tức bị chấn nứt.
Trên giang hồ ai cũng biết Địch Kinh Phi không dùng binh khí, thuật Hóa Long của hắn có thể khiến hắn hóa thân thành Thanh Long, năng lực cận chiến vô cùng cường đại, cho nên bản thân hắn chính là khí giới tốt nhất.
Nhưng không ai nghĩ tới Địch Kinh Phi luôn luôn không dùng binh khí, con bài chưa lật sau cùng của hắn thế mà là một thức kiếm quyết, một thức kiếm quyết vô cùng cường đại!
Thanh Long Chi Kiếm kia xé rách không gian và thời gian, bất kỳ lực lượng nào ở trước mặt một kiếm này cũng bị chém thành hai khúc, dường như một kiếm này chính là thứ sắc bén nhất thế gian.
Thần trí hiện giờ của Mạc Qua được thêm vào lực lượng của Thiên Lang nên có chút không tỉnh táo, nhưng bản năng chiến đấu của hắn vẫn còn, hơn nữa bởi vì từ bỏ các loại tâm tình, giao mọi thứ cho bản năng chiến đấu của mình, đã không có lo lắng và rối rắm giữa sống và chết, điều này khiến cho hắn khi ra tay lộ ra nhiều quyết đoán.
Nhưng dù thế thì hắn vẫn có thể cảm giác được một kiếm mạnh mẽ và khủng bổ này của Địch Kinh Phi, cho nên Mạc Qua lập tức lùi mình phía sau, cấp tốc lui nhanh!
Nhưng lúc này Tô Tín cũng ra tay.
Kiếm trong tay hắn chấn động, phương thiên địa này cũng đang chấn động, dường như vạn vật trong thế gian đều run rẩy dưới một kiếm này.
Bây giờ, đám người Trầm Vô Danh đang nằm ở một bên cảm giác được kiếm ý cường đại được ngưng tụ giữa không trung, sắc mặt của bọn họ thoáng chốc biến đổi.
Khi một kiếm của Tô Tín chém xuống, bọn họ chợt trợn to hai mắt.
Đây căn bản không phải là kiếm ý mà con người có thể chém ra, nó là Tiên Nhân Chi Kiếm trên cửu thiên!
Nhất kiếm tây lai, thiên ngoại phi tiên!
Địch Kinh Phi vận dụng con bài chưa lật, Tô Tín tất nhiên cũng sẽ không keo kiệt.
Tuy tiêu hao phẩm cấp bậc ngũ tinh cần một nghìn hai trăm tám mươi điểm phản phái trị, nhưng may mà bây giờ Tô Tín tích lũy phong phú, thỉnh thoảng dùng một lần còn đủ sức trả.
Thanh Long Hóa Kiếm của Địch Kinh Phi sắc bén không gì sánh được, tựa như có thể chém ra vạn vật thế gian.
Thiên Ngoại Phi Tiên của Tô Tín dường như không giống với kiếm pháp trong nhân thế, hắn phát huy kiếm ý đến cực hạn, không gì phá nổi.
Trong mắt của những người khác, hai thức này chắc chắn là kiếm kỹ của cực hạn kiếm đạo thi triển ra, khi va chạm với Mạc Qua, lập tức bộc phát ra một luồng uy thế cực mạnh, nháy mắt kiếm khí phân tán bốn phía, lấy ba người bọn họ làm trung tâm trong phạm vi hơn mười dặm, toàn bộ mặt đất đều sụp đổ, lộ ra vết nứt to lớn.
Uy thế kinh khủng như vậy khiến cho mọi người ở đây trở nên biến sắc, cùng lúc đó trong lòng bọn họ đều đang mong đợi, sức chiến đấu của Địch Kinh Phi và Tô Tín biến thái như vậy, bây giờ còn chưa lấy ra hết con bài chưa lật, hiện tại vậy mà sắp hoàn toàn đánh chết Mạc Qua?
Nhưng đến khi khói bụi kiếm ý tán đi, mọi người chứng kiến một màn khiến bọn họ khó thể ngờ tới.
Địch Kinh Phi toàn thân máu tươi, vì không thể chịu nổi sức mạnh cường đại vừa rồi nên kinh mạch đã bị xé rách.
Lực công kích của Thanh Long Hóa Kiếm của hắn vô cùng cường đại, quả thực có thể nói là một trong những bí pháp kiếm đạo sắc bén nhất thế gian, nhưng thân thể của hắn cũng là một khuyết điểm rất lớn, dù sao hắn chưa từng tu luyện qua công pháp thân thể, cho nên thân thể đụng độ dưới loại cấp bậc này sẽ bị tổn thương cực kỳ nghiêm trọng.
Trái lại Tô Tín có vẻ tốt hơn nhiều, dù sao hắn tu cả Long Tượng Bàn Nhược Công và Kim Cương Bất Hoại Thần Công, cho nên khi bị luồng lực lượng này trùng kích thì chỉ bị hao tổn trong nội phủ dẫn đến sắc mặt hơi trắng, không thê thảm như Địch Kinh Phi.
Vốn mọi người cho rằng Mạc Qua chết chắc nhưng lúc này vẫn chưa chết, trên người ngược lại còn xảy ra chút biến dị.
Hiện giờ toàn thân Mạc Qua thê thảm tột cùng, đã không thấy rõ tướng mạo ban đầu, thậm chí sinh cơ trên người hắn vô cùng mỏng manh, cảm giác tùy thời có thể tan biến.
Nhưng lúc này trên người Mạc Qua lại có một loại sức mạnh huyền ảo đang bao phủ hắn, khiến cho Mạc Qua không chết, ngược lại trở nên càng thêm dữ tợn.
Hiện giờ mắt của Mạc Qua đã biến thành màu xanh thẳm, giống như một con sói đói.
Móng tay trong hai bàn tay hắn dài ra, cả người gần giống như biến thành một con dã thú.
Tô Tín và Địch Kinh Phi gần như đã mất đi sức chiến đấu liếc nhau, bao gồm đám người Trầm Vô Danh đồng thời cũng đoán được vì sao Mạc Qua biến thành bộ dáng này, dường như sự việc diễn ra không như ý muốn.
Vốn dưới loại giáp công cường độ mạnh cỡ như vậy của Tô Tín và Địch Kinh Phi, dù Mạc Qua là cường giả cảnh giới Chân Vũ thì chắc chắn cũng sẽ chết.
Nhưng sức mạnh của Tiếu Nguyệt Lang Vương Chi Nha này không hề tan rã, ngược lại bảo vệ một chút sinh cơ cuối cùng của Mạc Qua, thậm chí sau cùng trực tiếp sáp nhập vào trong cơ thể hắn, khiến cho Mạc Qua biến thành bộ dạng hiện tại.
Thật ra thần trí hiện giờ của Mạc Qua đã mơ hồ, giống như một con rối, bây giờ hắn đã hoàn toàn bị sức mạnh của yêu vương thượng cổ xa xưa khống chế, hóa thành một con dã thú chỉ biết giết chọc.