← Quay lại trang sách

Chương 1834 Bế quan một năm

Nhưng theo quan điểm của Tô Tín, nguyên nhân về thân thể chỉ là một phần, nguyên nhân về nguyên thần mới quan trọng.

Tấm bạch ngọc thạch kia là sản phẩm đến từ một hệ thống tu luyện khác, trong hệ thống tu luyện kia, chỉ cần tu luyện nguyên thần đến cực hạn thì hoàn toàn có thể vứt bỏ thân thể, dùng hình thức nguyên thần để đạt được mục đích siêu thoát.

Đương nhiên trong mắt Tô Tín thì cách tu luyện này hơi quái dị, hắn sẽ không làm, nhưng nếu có thể trước tiên tu luyện nguyên thần đến cảnh giới Bất Hủ, rồi không ngừng tái tạo lại thân thể, vậy phải chăng có thể đạt đến cảnh giới Trường Sinh?

Tất nhiên, suy nghĩ này chỉ là một tia linh cảm chợt lóe khi Tô Tín nghe lời nói của Thanh Ly, trong mắt võ giả bình thường thì đây hoàn toàn là chuyện mơ giữa ban ngày.

"Này, tự nhiên ngươi đờ ra đó làm gì đấy, đừng nói là ngươi muốn đổi ý nha? May mà ngươi còn gọi là Tô Tín, hiện tại không muốn coi trọng chữ tín rồi sao?"

Thấy Tô Tín nửa ngày không nói gì, Thanh Ly bất mãn bĩu môi, vươn tay ngọc trắng nõn quơ qua quơ lại trước mắt Tô Tín, lúc này mới đánh thức được hắn.

Tô Tín ho khan một tiếng, nói:

"Bây giờ nàng không cảm giác được vị trí cụ thể của nguyên thần, nên ta khó mà tìm được, nhưng nàng hẳn là có thể biết vị trí đại khái đúng không?"

Thanh Ly suy nghĩ một chút rồi nói:

"Chắc là ở gần đất Trung Nguyên."

Tô Tín suy nghĩ một lát, nói:

"Nếu ở gần đất Trung Nguyên thì ta sẽ thông báo cho Thiên Hạ Thất Bang một chút, khiến cho bọn họ hỗ trợ để ý, sau khi phát hiện tình huống thật sự thì chúng ta lập tức ra tay."

Thanh Ly gật đầu, nàng không phải là người càn quấy, với tình huống trước mắt thì cũng chỉ có thể tạm thời làm như vậy.

Nhưng bây giờ Thanh Ly có một loại dự cảm rất xấu, đó là nàng có thể sẽ không tìm về được những lũ nguyên thần kia.

Dù sao hiện tại thời gian đã qua vạn năm, chỉ cần một trong chín nguyên thần của nàng xảy ra vấn đề, nàng vĩnh viễn đừng nghĩ tới việc ngưng tụ lại yêu thân.

Sau khi Thanh Ly rời đi, Tô Tín chính thức bắt đầu bế quan.

Máu tươi của cường giả Cảnh giới Chân Vũ hoàn toàn khác với tồn tại cảnh giới Dương Thần, sức mạnh trong đó lớn đến kinh người.

Điểm khác biệt lớn nhất giữa Chân Vũ và Dương Thần là bọn họ nắm trong tay sức mạnh khác nhau.

Tồn tại cảnh giới Dương Thần chỉ là mượn dùng sức mạnh thiên địa, còn cảnh giới Chân Vũ là hoàn toàn kiểm soát sức mạnh thiên địa, thậm chí có thể hiệu lệnh phương thế giới này, khiến cho nó trở thành lĩnh vực riêng biệt thuộc về mình.

Ngoài ra, mỗi người đã đến cảnh giới Chân Vũ đều có thể nắm giữ lực lượng thuộc về chính mình, không giống với sức mạnh thiên địa, đó là sức mạnh hoàn toàn thuộc về mình, thuộc về quy tắc của bản thân.

Sau khi Tô Tín đã cắn nuốt máu tươi của Mạc Qua, lúc hắn đang luyện hóa sức mạnh trong máu tươi thì đồng thời cũng đang cảm thụ sức mạnh quy tắc ẩn chứa bên trong nó.

Tuy Tô Tín sẽ không học tập sức mạnh quy tắc của Mạc Qua, nhưng tha sơn chi thạch khả dĩ công ngọc*, cảm ngộ sức mạnh quy tắc do Mạc Qua để lại cũng có lợi cho bản thân Tô Tín.

*Chú giải: Đá cứng trên núi có thể giúp so sánh ngọc khí. Mang nghĩa người tài ở nước khác góp sức cho bên họ, cũng có thể giúp mình sửa đổi khuyết điểm của bên mình.

Nhưng trong máu tươi của cường giả cảnh giới Chân Vũ ẩn chứa sức mạnh quá cường đại, dù với sức mạnh hiện giờ của Tô Tín thì cũng không thể luyện hóa một cách dễ dàng, dựa theo suy tính của Tô Tín, e là lần bế quan này của hắn phải tính theo số năm.

Nhưng Tô Tín không phải bế quan sinh tử, một khi có tình huống gì, đám người Hoàng Bỉnh Thành đều có thể tìm đến Tô Tín.

Tây Bắc Đạo cho tới nay vẫn luôn bình tĩnh, Tô Tín bế quan suốt một năm, Hoàng Bỉnh Thành không có tới quấy rầy Tô Tín.

Một năm này, trên giang hồ ngược lại rất bình tĩnh, mặc dù một năm trước Kim Trướng Hãn Quốc xâm lấn Trung Nguyên, nhưng bọn họ chưa đắc ý được bao lâu thì đã bị Đại Chu đánh chạy về, cho nên đất Trung Nguyên cũng rất yên bình.

Lúc này, bên trong một khách điếm bình thường ở biên giới Nhữ Nam Đạo đã tụ tập không ít võ giả, trẻ có già có, hiện giờ đều đang sôi nổi nghị luận.

Mục đích tới đây của những người giang hồ này đương nhiên không phải vì khách điếm tầm thường này, mà đến vì Bình Nguyên Sơn cạnh khách điếm, bởi vì hôm nay sẽ có hai võ giả thế hệ trẻ có danh tiếng rất lớn trên giang hồ ước chiến ở trên đó.

Bên trong khách điếm lúc này, hơn mười võ giả đang vây quanh một người trẻ tuổi mặc cẩm bào, cầm quạt giấy, người trẻ tuổi này trông như công tử thế gia.

Tuy người trẻ tuổi này vẻ ngoài anh tuấn, nhưng hơi lộ ra vẻ láu cá, dù ăn mặc như công tử thế gia nhưng hắn chính là Đồng Vũ Dương, đường chủ của tổ chức phong môi Thất Tinh Đường lớn nhất vùng Nhữ Nam Đạo.

Phụ thân của Đồng Vũ Dương xuất thân từ giang hồ phong môi, đáng tiếc cả đời chưa từng làm ra thành tựu gì.

Nhưng thiên phú của Đồng Vũ Dương không tệ, cho nên từ nhỏ hắn đã được phụ thân đưa đến Kim Ngọc Lâu trong Thiên Hạ Thất Bang tu tập võ đạo.

Kim Ngọc Lâu cũng xuất thân giang hồ phong môi, chẳng qua về sau không làm phong môi nữa, ngược lại phát triển thế lực bang phái.