← Quay lại trang sách

Chương 1835 Bế quan một năm (2)

Nhưng Đồng Vũ Dương không chuyên tâm học võ đạo trong Kim Ngọc Lâu, thay vào đó, hắn theo sư phụ mình, một lão giang hồ phong môi học không ít thứ về mặt này, sau khi phụ thân hắn mất, Đồng Vũ Dương rời khỏi Kim Ngọc Lâu, trở lại Dự Nam Đạo tiếp tục làm giang hồ phong môi, đây cũng là điều khiến cho rất nhiều người quen biết hắn mở rộng tầm mắt.

Phải biết rằng, loại nghề như giang hồ phong môi này chính là thám thính tin tức để đầu cơ trục lợi, vẫn luôn khiến người ta xem thường, từ trước đến nay chỉ có người giang hồ thiên phú võ đạo không tốt mới lựa chọn đi làm giang hồ phong môi, hễ là có chút thiên phú thì tuyệt đối sẽ không lựa chọn nghề này.

Nhưng không ai ngờ tới Đồng Vũ Dương chỉ dùng mấy năm đã phát triển một tiểu phong môi đến trình độ như bây giờ, trở thành tổ chức giang hồ phong môi lớn nhất Nhữ Nam Đạo, thậm chí các thế lực lớn ở địa phương Nhữ Nam Đạo là Thất Hùng Hội và Nhữ Nam Thượng Quan thị cũng tới Thất Tinh Đường của hắn mua tình báo.

Một trong những người đang vây quanh Đồng Vũ Dương đột nhiên hỏi:

"Ta nói này Đồng Vũ Dương, tin tức của ngươi rốt cuộc có chính xác không? Tiểu nhi tử Thẩm Thanh Hồng của Thẩm Thiên Vương trong Thất Hùng Hội thật sự ước chiến với Thượng Quan Thần Phong của Nhữ Nam Thượng Quan thị ở Bình Nguyên Sơn sao?"

Đồng Vũ Dương thu quạt lại, sắc mặt nghiêm túc nói:

"Ngươi có thể nghi ngờ võ công hay nhân phẩm của ta, nhưng không thể nghi ngờ tố chất chuyên nghiệp của ta. Ba ngày trước, Thẩm Thanh Hồng đã hẹn chiến với Thượng Quan Thần Phong ở Bình Nguyên Sơn, nhưng bọn họ chỉ mời một số hào kiệt trẻ tuổi trên Nhân bảng, cho nên các ngươi đương nhiên không thể nào nhận được tin tức rồi."

"Nhưng ta cũng khuyên các ngươi một câu, nếu hai người bọn họ không có gióng trống khua chiêng ước chiến, vậy chắc chắn là không hy vọng hiện trường quá ồn ào."

"Hai vị kia đều đã đánh đến hăng máu, các ngươi muốn xem thì hãy đứng đằng xa mà xem, nếu bị lan đến rồi ngộ thương thì đừng trách ta không có nhắc nhở các ngươi."

Vừa nghe Đồng Vũ Dương nói đến đây, mọi người ở chỗ này đều hưng phấn, dù sao đó cũng là ước chiến giữa hai tuấn kiệt trẻ tuổi trên Nhân bảng, đối với những võ giả cấp thấp như bọn họ thì rất đáng để xem.

Từ khi Tô Tín bế quan hơn một năm nay, giang hồ không có gì thay đổi, nhưng trên Nhân bảng hầu như cứ hơn mười ngày là sẽ thay đổi một lần.

Lần này, người hai phe ước chiến theo thứ tự là 'Phúc Địa Thủ' Thẩm Thanh Hồng, tiểu nhi tử của đại hội chủ 'Bình Thiên Vương' Trầm Vô Danh của Thất Hùng Hội, đứng thứ mười lăm trên Nhân bảng.

Mà người ước chiến với Thẩm Thanh Hồng là 'Lưu Vân Công Tử' Thượng Quan Thần Phong, đệ tử thế hệ trẻ kiệt xuất nhất của Nhữ Nam Thượng Quan thị, đứng thứ mười ba trên Nhân bảng.

Lúc này có người cười to nói:

"Nhữ Nam Thượng Quan thị và Thất Hùng Hội cùng ở Nhữ Nam Đạo, ngày thường không có xung đột lớn, hai người kia bỗng nhiên ước chiến, chẳng lẽ đánh nhau vì danh kỹ Liễu Y Y kia của Thanh Hoa Lâu?"

Đồng Vũ Dương vẻ mặt nghiêm túc nói:

"Thất Tinh Đường ta sẽ không truyền bá loại tin đồn, tin bên lề này, huống hồ đây chỉ là đồn thổi vô căn cứ!"

"Thẩm Thanh Hồng và Thượng Quan Thần Phong đều là hai đệ tử kiệt xuất nhất của hai đại thế lực, dù là thực lực hay ý chí, thủ đoạn đều không kém, sao có thể vì một con hát mà kết thù kết oán đến mức ngang nhiên ước chiến như vậy?"

"Huống chi Thượng Quan Thần Phong trời sinh tính phong lưu, biệt danh là Lưu Vân Công Tử, có tiếng đi qua khóm hoa nhưng không dính một mảnh lá cây, tuy Liễu Y Y diện mạo xinh đẹp, nhưng cũng không thể nào khiến Thượng Quan Thần Phong mê đắm thành bộ dáng này."

"Đồng đường chủ, Đồng đại phong môi, vậy ngươi đừng thừa nước đục thả câu nữa, nhìn dáng vẻ của ngươi hẳn là đã biết một ít bí ẩn trong này rồi? Nói chút việc không quan trọng cho chúng ta biết đi, bữa rượu này ta mời."

Một đại hán bề ngoài phóng khoáng ở trong đó ngồi xuống trước mặt Đồng Vũ Dương, lớn tiếng nói.

Đồng Vũ Dương cười lớn nói:

"Đoạn đường chủ của Đoạn Sơn Đường đã mở miệng, ta tất nhiên sẽ không thừa nước đục thả câu, nhưng Đoạn đường chủ hẹp hòi quá, một bữa rượu là có thể đuổi ta được sao? Mà thôi, nhìn mấy ngày trước Đoạn đường chủ giúp đỡ việc làm ăn của ta, cho nên ta sẽ tặng miễn phí mấy tin tức này cho mọi người."

Nghe Đồng Vũ Dương nói như vậy, đám người ở đây thoáng chốc dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng.

Bọn họ biết Đồng Vũ Dương khác với giang hồ phong môi truyền tin đồn bậy bạ, vì tình báo trong tay hắn đều có nguồn gốc rõ ràng, đồng thời đã được trải qua phân tích cặn kẽ.

Tuy là một giang hồ phong môi, nhưng Đồng Vũ Dương cũng có sĩ diện.

Hắn khinh thường bán những tình báo rác rưởi, tin bên lề gì đó, tình báo mà hắn nắm giữ trong tay đều là những chuyện lớn sẽ ảnh hưởng đến cách cục thế lực ở vùng Nhữ Nam Đạo, bao gồm cả trận ước chiến hiện tại.

Đồng Vũ Dương trầm giọng nói:

"Ước chiến lần này giữa Thượng Quan Thần Phong và Thẩm Thanh Hồng, trừ đương sự ra thì không ai biết là người nào chủ động ước chiến trước, nhưng các ngươi đừng xem trận ước chiến này như cuộc tranh phong giữa các tiểu bối, thật ra đây cũng là cuộc đọ sức giữa Thượng Quan thị và Thất Hùng Hội."

Lời vừa nói ra, mọi người ở đây thoáng chốc giật mình, vì sao đấu tranh giữa hai tiểu bối lại dính dáng đến hai đại thế lực ở Nhữ Nam Đạo?

Thế lực cấp bậc như Thượng Quan thị và Thất Hùng Hội đều biết nặng nhẹ, bọn họ thấy rất rõ ràng, đấu tranh giữa tiểu bối chỉ là đấu tranh giữa tiểu bối, lực lượng sau lưng bọn họ sẽ cố gắng không nhúng tay vào.

Bởi vì một khi bọn họ liên luỵ lực lượng sau lưng mình, vậy thì coi như thành đại chiến giữa hai đại thế lực, dù là Thượng Quan thị hay Thất Hùng Hội đều không chịu nổi loại hậu quả này.