Chương 1845 Thái độ của Thiếu Lâm Tự
Hinh Nhi cau mày nói:
"Nguyên Tuệ sư huynh, ý ngươi là sao? Dựa vào cái gì ta phải theo ngươi đi Thiếu Lâm Tự?"
Nguyên Tuệ mặt không đổi sắc nói:
"Tô cô nương, bần tăng bây giờ nói rất rõ ràng, hiện tại thân thể của ngươi hết sức nguy hiểm, vị yêu vương thượng cổ kia đã thoát khốn, nếu làm không cẩn thận để cho nàng chạy trốn, vậy sẽ là hạo kiếp giang hồ!"
"Thế nên lần này Tô cô nương nhất định phải theo bần tăng trở về Thiếu Lâm Tự một chuyến, cao tăng của Thiếu Lâm Tự ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp tách rời nguyên thần của ngươi và nguyên thần của Yêu tộc thượng cổ."
Ánh mắt Hinh Nhi lộ ra một tia không vui:
"Nếu nguyên thần của ta và nàng đã không thể tách rời thì sao? Có phải các người muốn trấn áp ta cả đời?"
Nguyên Tuệ lần này không trả lời, hắn chỉ tụng một tiếng phật hiệu, trầm mặc không nói.
Lúc này, nhóm Hà Phong không nhìn nổi nữa, Hà Phong làm người đầu tiên đứng ra nói:
"Nguyên Tuệ, hình như ngươi quá mức vô sỉ rồi đó? Nếu không có Tô cô nương thì chúng ta có thể dễ dàng rời khỏi lòng đất sao? Hiện tại sợ là sớm đã bị những quái vật kia nuốt mất rồi!"
Thượng Quan Thần Phong ở một bên cười lạnh nói:
"Không sai, nếu ngươi thật sự sợ yêu vương gây chuyện, vậy có giỏi thì lúc ở phía dưới ngươi hãy ngăn cản Tô cô nương dung hợp nguyên thần với yêu vương đi."
"Kết quả nguyên thần của các nàng đều đã dung hợp, ngươi cũng nhờ vào đó trốn ra được, hiện tại lại sợ Yêu tộc làm hại võ lâm, quá giả tạo!"
Cung Văn Vũ lắc đầu, yên lặng đứng ở phía sau Hinh Nhi.
Hắn là người phân rõ ân oán cá nhân, vừa rồi là Hinh Nhi cứu hắn, hắn đương nhiên phải đứng về phía Hinh Nhi, còn về mấy chuyện như Yêu tộc có làm hại giang hồ hay không, kệ mợ nó. Hiện tại Thiên Tru Minh mà Cung Văn Vũ gia nhập vốn đã là một tổ chức làm hại giang hồ rồi.
Lăng Cửu Trần có chút mâu thuẫn với Cung Văn Vũ cũng đứng ở phía sau Hinh Nhi.
Lăng Cửu Trần có chút hiềm khích với Cung Văn Vũ, nhưng hắn là võ giả một mạch của Long Hổ Đạo Môn, Đạo Môn và Phật tông từ trước tới giờ đều đối địch với nhau, hiện tại hắn sẽ đứng ở bên nào còn cần phải nói sao?
Cuối cùng Thẩm Thanh Hồng cười lạnh nói:
"Thiếu Lâm Tự các ngươi ngày xưa chính là võ lâm chí tôn, Thất Hùng Hội chúng ta chỉ là bang phái nhỏ giang hồ xuất thân lùm cỏ."
"Nhưng ngay cả ta cũng biết rằng, hành tẩu giang hồ, có ân báo ân, có oán báo oán."
"Hạng người lùm cỏ giang hồ như ta tuy không làm được vài điều tốt, nhưng cũng làm không được loại chuyện lấy oán báo ân này!"
Nguyên nhân Thẩm Thanh Hồng giúp Hinh Nhi thật ra rất đơn giản, đó là vì Tô Tín.
Trầm Vô Danh đã từng bởi vì chuyện của nữ nhi Thẩm Thiên Dao của hắn mà kết thù kết oán với Tô Tín, nhưng đây đã là chuyện của quá khứ, kể từ lúc liên minh bảy bang được thành lập, đồng thời phụng Tô Tín làm minh chủ, Trầm Vô Danh đã buông xuống những chuyện này.
Thẩm Thanh Hồng thân làm tiểu nhi tử của Trầm Vô Danh, mọi thứ của hắn đều bắt chước phụ thân của mình, hơn nữa hắn cũng không thích vị tỷ tỷ kia, đối phương ngang ngược kiêu ngạo, lúc nhỏ còn hay cướp đồ của hắn.
Tô Hinh Nhi chính là muội muội của Tô Tín, cho nên dù về tình hay về lý thì hắn đều phải đứng về phía Tô Hinh Nhi.
Thấy nhiều người bênh Hinh Nhi chỉ trích mình, Nguyên Tuệ mặt không đổi sắc, hắn chỉ trầm giọng nói:
"Bần tăng ở dưới đó không ngăn cản Tô cô nương dung hợp với nguyên thần của Yêu tộc thượng cổ là vì sợ biến cố ngoài ý muốn."
"Nếu lần này toàn bộ chúng ta đều chết ở đó, lỡ có người tiếp tục đi nhầm vào Bình Nguyên Sơn, xuống nơi phong ấn Yêu tộc, bọn họ có khả năng sẽ mang Yêu tộc ra ngoài."
"Lần này trái lại là chúng ta đưa Yêu tộc này ra ngoài, bần tăng có thể báo cáo sư trưởng, trấn áp nàng ở bên trong Thiếu Lâm Tự, không đến mức để cho nàng làm hại giang hồ."
"Nhưng lần này bần tăng thiếu Tô cô nương một mạng, hiện tại bần tăng trước tiên đưa cho Tô cô nương một ít tiền lời, đợi khi thuận lợi trở về Thiếu Lâm Tự, bần tăng sẽ trả cái mạng này cho Tô cô nương!"
Nói xong, Nguyên Tuệ trực tiếp vỗ một chưởng hướng cánh tay trái của mình, lập tức truyền đến một tràng tiếng xương vỡ, hắn vậy mà phế bỏ cánh tay trái của mình ngay tại chỗ!
Người ở đây thoáng chốc sững sờ, cùng lúc đó cũng dâng lên cảm giác lạnh lẽo.
Xem ra hôm nay Nguyên Tuệ quyết mang Tô Hinh Nhi đi, việc đã phát triển đến hiện tại, bọn họ rốt cuộc có nên ngăn lại hay không đây?
Lúc này, Đồng Vũ Dương ở phía sau mọi người vẫn luôn không nhúng tay vào đang toàn thân run rẩy vì kích động.
Việc hiện tại đã dính đến quá nhiều tuấn kiệt trong Nhân bảng, thậm chí liên quan đến nhiều đại phái đỉnh cao phía sau bọn họ, trong đó còn có Tây Bắc vương Tô Tín quyền khuynh Tây Bắc và Yêu tộc thượng cổ trong truyền thuyết kia, đây tuyệt đối là một tin tức động trời!
Làm giang hồ phong môi, hơn nữa còn là giang hồ phong môi yêu nghề, lúc này Đồng Vũ Dương thậm chí hận không thể lập tức chỉnh lý đống tin tức này rồi lan truyền ra ngoài, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể tiếp tục kềm chế, trốn ở một bên nhìn tiến triển của tình hình.
Ngay lúc đám người Hà Phong rối rắm không biết nên ra tay với Nguyên Tuệ hay không, bỗng có hai luồng khí tức cường đại rơi xuống, Thượng Quan Phi Vân và Viên Vô Lượng cùng đến đây, thấy đệ tử hai bên không có chuyện gì, hai người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.