Chương 1844 Lựa chọn của Hinh Nhi (3)
Thân hình của Thanh Ly hơi thay đổi, bóng dáng mông lung nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể của Hinh Nhi.
Trong khi Thanh Ly dung nhập vào nguyên thần của Hinh Nhi, tin tức do đám Thẩm Thanh Hồng trước đó truyền đi rốt cục truyền ra.
Nhưng phạm vi của ngọc bội truyền tin của bọn họ đã bị trận pháp giảm hơn phân nửa, chỉ có thể bao trùm một phần ba Nhữ Nam Đạo, chỉ khi ở trong phạm vi này thì thế lực sau lưng bọn họ mới có thể nhận được tin tức.
Thế nhưng nhắc tới cũng khá trùng hợp, Thượng Quan Phi Vân của Thượng Quan thị và Viên Vô Lượng của Thất Hùng Hội đều ở đang trong phạm vi này xử lý xung đột giữa Thượng Quan thị và Thất Hùng Hội, hai người bọn họ cùng lúc đó nhận được tin tức của Thẩm Thanh Hồng và Thượng Quan Thần Phong, hai bên liếc nhau, lần lượt nói thầm một tiếng tệ rồi.
Bọn họ đều biết cuộc ước chiến giữa hai người kia, nhưng chỉ là ước chiến chứ không phải là đấu sống chết, cho nên hai bên không có phái võ giả Hóa Thần cảnh đi trông coi, nhưng hiện tại vừa nhìn, hiển nhiên là bên Bình Nguyên Sơn xảy ra chuyện.
Hai người lập tức buông xuống sự vụ trong tay, lao hướng Bình Nguyên Sơn.
Thượng Quan Phi Vân và Viên Vô Lượng vội vàng chạy tới Bình Nguyên Sơn, cùng lúc đó, trong phạm vi ngọc bội có thể truyền tin đến vừa lúc còn có 'Bàn Nhược Tôn Giả' Huyền Thông của thủ tọa Bàn Nhược Đường Thiếu Lâm Tự.
Thật ra Huyền Thông tới Nhữ Nam Đạo là ngoài ý muốn, Thiếu Lâm Tự bọn họ lựa chọn đệ tử rất nghiêm khắc, cho dù mỗi năm đều có số lượng lớn đệ tử gia nhập Thiếu Lâm Tự, nhưng các thủ tọa đường của Thiếu Lâm Tự thường cách một đoạn thời gian sẽ ra ngoài một chuyến, một là vì du lịch giang hồ tôi luyện tâm cảnh, hai là bởi vì chọn đệ tử hợp cách cho Thiếu Lâm Tự.
Nguyên Tuệ chính là đệ tử kiệt xuất nhất thế hệ này của Thiếu Lâm Tự bọn họ, ngoài ra, tính cách và phẩm hạnh cũng khó mà chê được. Lúc này, hắn chợt thấy tin tức cầu viện của Nguyên Tuệ, Huyền Thông bất chấp việc khác, vội vàng chạy nhanh về phía Bình Nguyên Sơn.
Hiện giờ, ở không gian dưới Bình Nguyên Sơn, nguyên thần của Thanh Ly đã hoàn toàn bám vào trong nguyên thần của Hinh Nhi, đồng dạng bởi vì Hinh Nhi đã hoàn toàn bỏ qua quyền kiểm soát cơ thể của mình, Hinh Nhi bây giờ là do Thanh Ly điều khiển, điều này khiến cho đôi mắt của Hinh Nhi có một chút màu xanh lục, thoáng chốc nhìn qua tựa như một con hồ ly.
"Chậc chậc, thân thể của nhân tộc đúng là nhỏ yếu ghê, nhưng cũng miễn cưỡng đủ dùng."
'Hinh Nhi' nói xong lập tức cầm trường kiếm trong tay đâm về phía trước, rõ ràng chỉ là một kiếm rất bình thường, nhưng mọi người ở đây đều có cảm giác nhìn ra chút huyền ảo dị thường.
Một kiếm quét qua, một con thi yêu lập tức ngã xuống đất, điều này khiến cho người ở đây đều kinh ngạc không thôi.
Trước đó bọn họ toàn lực ra tay mới có thể chém giết một con thi yêu, thời gian còn lại cơ hồ đều bị động phòng ngự.
Mà bây giờ Hinh Nhi bị Thanh Ly thao túng thân thể thì hay rồi, trực tiếp giống như chém dưa thái rau, trong nháy mắt đã giết mấy chục con thi yêu.
Cùng là sức mạnh Hóa Thần cảnh, do người thi triển khác nhau thì sẽ tạo ra chênh lệch lớn như vậy sao?
Đương nhiên, hiện giờ bọn họ không có thời gian đi suy nghĩ mấy việc này, một bên ngăn cản thi yêu sau lưng, một bên theo sát Hinh Nhi.
Đến khi Hinh Nhi đã chém chết trên trăm con thi yêu, lối vào lúc trước bọn họ đi vào rốt cuộc bị đánh thông, mọi người vội vàng chạy ra ngoài, liên tục không ngừng bò ra cái lỗ in chưởng ấn kia.
Đám thi yêu phía dưới vì không có linh trí nên không thể leo lên theo, cho nên chờ đến khi mọi người leo lên vách núi, đám thi yêu lúc này đã không thể đuổi kịp bọn họ.
Bọn họ ngây người ở dưới đó chưa tới vài canh giờ, tuy chỉ qua ngần ấy thời gian, nhưng bọn họ lại cảm giác chính mình giống như đã đi một vòng quỷ môn quan.
Hinh Nhi thu hồi trường kiếm, sắc mặt hơi trắng.
Vừa rồi Thanh Ly khống chế thân thể của nàng, phát huy mỗi một phần chân khí đến cực hạn.
Nhưng dù sao nàng vẫn chỉ là võ giả cảnh giới Tiên Thiên Thần Cung, số lượng chân khí của bản thân có hạn, thế nên hiện giờ hơi bị tiêu hao quá độ.
Trải qua chuyện này, ước chiến giữa Thẩm Thanh Hồng và Thượng Quan Thần Phong không cần thiết tiếp tục nữa, nhưng ngay khi hai người vừa định rời đi, Nguyên Tuệ bỗng nhiên bước tới, đứng ở trước mặt Hinh Nhi, chắp hai tay nói:
"A di đà phật, xin Tô cô nương tạm dừng bước."
Nhóm người định chuẩn bị rời đi lập tức dừng bước, nghi hoặc nhìn Nguyên Tuệ, không biết hòa thượng này muốn giở trò quỷ gì nữa đây.
Nguyên Tuệ sắc mặt nghiêm túc nói:
"Tô cô nương, trong cơ thể của ngươi còn có nguyên thần của một vị yêu vương thượng cổ, ngươi mang theo nàng xuất hiện trên giang hồ, nói không chừng sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, chuyện này liên lụy quá rộng, cũng quá mức nghiêm trọng, cho nên xin Tô cô nương theo bần tăng trở về Thiếu Lâm Tự một chuyến để giải quyết chuyện này, dù sao tuyệt đối không thể để cho yêu vương thượng cổ này xuất hiện trong giang hồ, làm thiên hạ loạn lạc!"
Lời vừa dứt, trong người Hinh Nhi lập tức truyền ra một tiếng cười nhạt khinh thường:
"Ta đã nói rồi, đám hòa thượng Phật tông này là những kẻ dối trá nhất, trước đây bọn họ ở trong nhân tộc các ngươi cũng không hiền lành gì."
Mọi người ở đây âm thầm bĩu môi, cho dù đến hiện tại thì đám hòa thượng này vẫn không hề hiền lành gì.