← Quay lại trang sách

Chương 1850 Món quà lớn tặng cho Thiếu Lâm Tự

Tuy rằng hiện tại Tô Tín nóng lòng muốn đi cứu Hinh Nhi, nhưng đối phương dù sao là Thiếu Lâm Tự, Tô Tín nhất định phải làm đến không có một chút sai sót gì.

Huống hồ lần này Tô Tín chuẩn bị vài món quà lớn cho Thiếu Lâm Tự, nhưng không biết Thiếu Lâm Tự có nhận nổi không.

Khi Tô Tín rời khỏi Tây Bắc Đạo, một tin tức lớn do Đồng Vũ Dương đặc biệt chế tạo rốt cuộc truyền bá toàn bộ giang hồ, từ đó nhấc lên sóng gió lớn.

Đồng Vũ Dương truyền bá tin tức hoàn toàn đứng ở góc độ trung lập, tự thuật tất cả điều này mà không thêm vào chút quan điểm cá nhân, hơn nữa hắn tham dự tất cả điều này, cho nên miêu tả rất tỉ mỉ.

Hơn nữa trừ những chuyện này ra, Đồng Vũ Dương còn giảng giải tỉ mỉ thân phận của Hinh Nhi, thù hận giữa Tô Tín và Thiếu Lâm Tự, truyền thống bao che nhau từ xưa đến nay của Dịch Kiếm Môn, tiếp tục phỏng đoán chuyện lần này dẫn đến hậu quả ra sao, thoáng chốc khiến đám người giang hồ cảm giác như gió thổi mưa giông trước cơn bão.

Đương nhiên, trong mắt người giang hồ thì lần này Thiếu Lâm Tự lo chuyện bao đồng hơi bị xa.

Vào lúc đó, nếu không có Tô Hinh Nhi ra tay, chủ động yêu cầu dung hợp nguyên thần của Yêu tộc thì đám tuấn kiệt thế hệ trẻ ở đó phỏng chừng chết hết rồi, trong đó còn có đệ tử trẻ của Thiếu Lâm Tự ngươi.

Kết quả, chờ người ta cứu hết người ra thì Thiếu Lâm Tự ngươi lôi cớ đại nghĩa gì đó, muốn trấn áp người ta trong Trấn Ma tháp, loại hành vi này khá là kỳ cục.

Đương nhiên, trong giang hồ có số ít người cho rằng Thiếu Lâm Tự không làm sai, dù sao Yêu tộc có tính gây hại quá lớn, thế giới hiện tại do nhân tộc làm chủ, cho dù là một Yêu tộc cũng sẽ gây thành họa lớn.

Cho nên, Thiếu Lâm Tự làm như vậy cũng là vì suy xét cho toàn bộ giang hồ, Tô Hinh Nhi hẳn là lấy đại cục làm trọng, bao gồm Tô Tín, Mạnh Kinh Tiên cũng nên như vậy.

Đương nhiên người bình thường nghe được lời như thế đều sẽ âm thầm cười nhạt, đại cục? Lời này ngươi dám nói ở trước mặt Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên không? Nếu ngươi sống đi về được thì lão tử trực tiếp ăn luôn binh khí cầm trong tay.

Trong mấy ngày qua chuyện này tranh cãi ồn ào, các thế lực lớn rất có ăn ý, trực tiếp mang theo người đến Thiếu Lâm Tự, chờ xem kịch hay.

Mặc kệ là Mạnh Kinh Tiên hay Tô Tín đều không dễ chọc, chuyện này cuối cùng nhất định sẽ có một kết quả, hơn nữa kết quả này thậm chí rất có thể thay đổi cách cục toàn bộ giang hồ.

Lúc này trong Dịch Kiếm Môn, bọn họ tự nhiên cũng đều nghe được tin tức trên giang hồ.

Sở Bất Phàm trực tiếp tìm Lâm Lạc Viêm, hai người gõ mở cửa lớn nơi Mạnh Kinh Tiên bế quan.

Sở Bất Phàm vừa đi vào đã hùng hổ nói:

“Mợ nó! Đám lừa trọc Thiếu Lâm Tự thật sự nghĩ Dịch Kiếm Môn ta làm bằng bùn sao? Dám động vào đệ tử của Dịch Kiếm Môn ta, quả thực là khinh người quá đáng!"

Kiếm giả thà gãy không cong, Dịch Kiếm Môn càng phát huy tinh thần này đến cực độ, thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành.

Tuy rằng loại tính cách này ở trong mắt người ngoài là kẻ điên, nhưng đây là chấp niệm của đệ tử Dịch Kiếm Môn.

Cho dù đối phương là Thiếu Lâm Tự thì sao chứ? Dù đối phương từng là võ lâm chí tôn thì sao? Dám động vào đệ tử của Dịch Kiếm Môn bọn họ thì phải chuẩn bị hứng chịu trả thù của Dịch Kiếm Môn!

Đây là ý tưởng của Sở Bất Phàm, hắn tin tưởng Mạnh Kinh Tiên cũng nghĩ giống như mình, cho nên Sở Bất Phàm tiến vào thì không nói nhiều, trực tiếp mắng um sùm.

Lâm Lạc Viêm bình tĩnh hơn nhiều, hắn kể lại đầu đuôi vụ việc cho Mạnh Kinh Tiên.

Sở Bất Phàm nhìn Mạnh Kinh Tiên, hỏi:

"Sư huynh, chuyện này ngươi nói rõ ra đi, Dịch Kiếm Môn chúng ta nên ra tay như thế nào?”

Mạnh Kinh Tiên cầm trường kiếm, trong mắt không có sát khí, chỉ có sự trầm tĩnh như nước.

“Ta sẽ mang đệ tử của Dịch Kiếm Môn về, các ngươi không cần xen vào, vài ngày sau ta sẽ tự mình lên Thiếu Thất Sơn.”

Nghe Mạnh Kinh Tiên nói như vậy, Lâm Lạc Viêm và Sở Bất Phàm cùng thở phào một hơi.

Tuy rằng hiện tại Mạnh Kinh Tiên mới chỉ là Dương Thần cảnh, tuy Dịch Kiếm Môn bọn họ không thể nào so sánh với Thiếu Lâm Tự, nhưng chỉ cần Mạnh Kinh Tiên đồng ý ra tay, bọn họ cảm giác sự tình nhất định có thể hoàn thành.

Đây là niềm tin bao năm qua Mạnh Kinh Tiên mang đến cho bọn họ, ở thời đại tối tăm nhất của Dịch Kiếm Môn, Mạnh Kinh Tiên dẫn bọn họ lại vực dậy, nhiều năm qua, Mạnh Kinh Tiên chưa từng khiến bọn họ thất vọng.

Trong lúc trên giang hồ đã truyền bá việc này rầm rộ, thậm chí nhiều quần hùng võ lâm định leo lên Thiếu Thất Sơn xem náo nhiệt, Tô Tín đeo mặt nạ Sở Giang Vương đi tới Địa Phủ.

Mới vừa bước vào Địa Phủ, Mạnh Bà đã xuất hiện trước mặt ở trước mắt Tô Tín, nói thẳng:

“Ta đã nghe về việc của ngươi, nếu ngươi cần Địa Phủ hỗ trợ, Địa Tạng Vương đại nhân lần này cũng sẽ ra tay, đương nhiên vẫn sẽ làm theo quy tắc cũ.”

Địa Phủ ít người, cho nên phải đặc biệt giữ quy củ của Địa Phủ.

Địa Phủ dựa vào cái gì chưa đầy trăm năm đã hấp dẫn nhiều hạng người kinh tài tuyệt diễm gia nhập? Quy củ của Địa Phủ là một trong những nguyên nhân quan trọng.

Chỉ cần ngươi có thể đưa ra giá đủ cao thì thành viên Địa Phủ đều sẽ giúp ngươi ra tay, bởi vì tình nghĩa, đồng dạng cũng là bởi vì ích lợi.