← Quay lại trang sách

Chương 1858 Cương quyết (2)

Lúc này bên ngoài Thiếu Lâm Tự, thái độ của Huyền Minh cương quyết, thái độ của Tô Tín cũng cứng rắn, hai bên không nhường nửa bước.

Tô Tín nhìn Huyền Minh, bỗng nhiên nở nụ cười:

"Nói nhiều như vậy, thật ra cuối cùng vẫn phải đánh. Thiếu Lâm Tự không có thực lực thì đừng xía vào chuyện người, nếu ta không có thực lực thì sẽ không mang muội muội của mình về được, đúng chứ?”

“Nếu vậy thì không cần nhiều lời, vừa lúc ta cũng muốn lĩnh giáo một phen thủ đoạn của chư vị cao tăng Thiếu Lâm Tự các ngươi.”

Tô Tín chỉ hướng Huyền Minh, trầm giọng nói:

"Ta nói là tất cả mọi người, bất luận đời chữ Huyền hay đời chữ Không, đều cùng lên đi."

Tô Tín dứt lời, đám người ở đây xôn xao.

Bọn họ đoán được Tô Tín sẽ ra tay, nhưng không thể ngờ hắn cuồng vọng đến thế, muốn lấy sức của một người một mình đánh với tất cả võ giả Dương Thần cảnh của Thiếu Lâm Tự.

Tuy Tô Tín kêu cùng nhau lên, nhưng với thể diện của Thiếu Lâm Tự thì không thể nào chơi chiêu đánh hội đồng được.

Tuy không thể đánh hội đồng, nhưng xa luân chiến cũng quá đủ cho Tô Tín ăn hành.

Hiện tại Thiếu Lâm Tự đời chữ Huyền có ba võ giả Dương Thần cảnh Huyền Minh, Huyền Quảng, Huyền Chân, trong đó thực lực của Huyền Minh thì miễn bàn, Huyền Quảng hơi yếu, nhưng thực lực của Huyền Chân thì rất khủng, tuy ít khi ra tay nhưng trong đời chữ Huyền, thực lực của Huyền Chân thậm chí có thể đè đầu Huyền Minh.

Có thể nói Tô Tín đánh với một mình Huyền Chân còn chưa biết thắng thua thế nào, hiện tại hắn còn muốn đấu một mình với người hai thế hệ của Thiếu Lâm Tự, hơn mười võ giả Dương Thần cảnh, mọi người cảm thấy Tô Tín hoặc là phát điên, hoặc là cuồng vọng vô biên.

Tô Tín muốn lấy sức của một người đơn độc đấu với quần hùng Thiếu Lâm Tự khiến đám người có mặt cảm thấy khó tin.

Điều này không phải vì thực lực của Tô Tín yếu, mà là thực lực của Thiếu Lâm Tự bày ra đó, càng mạnh hơn sức cá nhân.

Cùng là Dương Thần cảnh lấy một địch nhiều, ngày xưa Triệu Võ Niên từng làm rồi, nhưng đối thủ của Triệu Võ Niên là ai? Là đám võ giả ở núi tuyết lớn Tây Bắc, không phải võ giả Trung Nguyên khinh thường bọn họ, cùng là Dương Thần cảnh, thực lực của đám người này thật sự quá yếu.

Nếu Tô Tín đụng phải đám võ giả kia thì dư sức một đánh mười mấy người.

Nhưng vấn đề chính bây giờ là bên Thiếu Lâm Tự chỉ bằng vào một mình Huyền Chân đủ để địch lại mười mấy võ giả Dương Thần cảnh núi tuyết lớn, Tô Tín lấy cái gì đấu với Thiếu Lâm Tự?

Nếu như nói hiện tại trong giang hồ có ai làm được điểm này thì phỏng chừng chỉ có một người là xác suất khá cao, đó là Dịch Kiếm Môn Mạnh Kinh Tiên, tồn tại cường đại từng dùng một kiếm tổn hại nặng năm tên võ giả Dương Thần cảnh.

Tuy Tô Tín mạnh nhưng hắn cách cảnh giới của Mạnh Kinh Tiên xa lắc xa lơ.

Nhìn người của Thiếu Lâm Tự, đáy mắt Tô Tín lóe tia sáng lạn.

Hắn thản nhiên nói:

"Nghe nói Thiếu Lâm Tự có Thất Thập Nhị tuyệt kỹ, dù chỉ luyện thành một môn cũng đủ khiếp sợ thiên hạ, vậy thì tốt, hôm nay ta lấy Thất Thập Nhị tuyệt kỹ lĩnh giáo Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự các ngươi, chư vị, ai trong các ngươi lên trước?”

Nghe lời Tô Tín nói, mọi người sửng sốt, dùng Thất Thập Nhị tuyệt kỹ lĩnh giáo Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự?

Tuy bọn họ biết Tô Tín nổi tiếng có nhiều võ kỹ, nhưng dù hắn có nhiều võ kỹ hơn nữa chắc không đủ số bảy mươi hai môn?

Nhưng mọi người đã không kịp suy nghĩ sâu xa, đáy mắt Huyền Chân vụt qua một chút chiến ý, hắn không có hứng thú với ân oán giữa Thiếu Lâm Tự và Tô Tín, tính cách của hắn là thế, hắn còn hơi đồng ý quan điểm của Tô Tín.

Nhưng hiện tại nếu Tô Tín đứng ở phía đối lập Thiếu Lâm Tự, vậy thì Huyền Chân phải ra tay, hơn nữa hắn thật sự rất muốn lĩnh giáo thực lực của Tô Tín.

Nhưng không đợi Huyền Chân ra tay, Huyền Quảng là người đứng ra đầu tiên:

"Chư vị sư huynh, hãy để ta đánh trận chiến đầu tiên.”

Trong mắt của Huyền Quảng có sát khí, nhưng không có điên cuồng, có tức giận, nhưng không có nổi giận.

Tô Tín là chấp niệm của Huyền Quảng, hàng nghìn đệ tử Bàn Nhược Sơn Trang chết vì mình cũng là chấp niệm của Huyền Quảng.

Lúc nghiêm trọng nhất, Huyền Quảng thậm chí đều bởi vì chuyện này sản sinh tâm ma, trong đại hội đoạt đao ở Kim Trướng Hãn Quốc, Huyền Quảng suýt chút bị Tô Tín lợi dụng hoàn toàn hủy tu vi.

Sau đó trở về Thiếu Lâm Tự, Huyền Quảng đi theo thủ tọa Giới Luật Đường đời trước ‘Trấn Ma Tôn Giả’ Không Ngộ mà tu hành. Với sự trợ giúp của Không Ngộ, bọn họ thế này mới hoàn toàn trấn áp tâm ma, tu vi tiến bộ nhiều.

Tuy Huyền Quảng đã trấn áp tâm ma, nhưng sự thực thì chấp niệm của hắn vẫn còn đó.

Cho nên trận chiến này, tuy Huyền Quảng không biết sau khi thực lực của mình tiến bộ nhiều liệu có thể thắng Tô Tín được hay không, nhưng hắn vẫn muốn đánh với Tô Tín một trận, không vì thứ khác, chỉ vì hoàn toàn chặt đứt chấp niệm trong lòng mình.

Hiển nhiên Huyền Minh và Huyền Chân biết điểm này, bọn họ lùi lại mấy bước, nhường Huyền Quảng ra tay trước.

Cùng lúc đó, chín võ giả Dương Thần cảnh mặc áo tu màu đỏ đứng sau lưng Tây Bắc quân Huyền Minh từ bao giờ, bọn họ là tất cả võ giả Dương Thần cảnh hiện giờ đời chữ Không trong Thiếu Lâm Tự, nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên tất cả tồn tại Dương Thần cảnh của Thiếu Lâm Tự lộ ra trước mặt mọi người.