← Quay lại trang sách

Chương 1864 Cạm bẫy (2)

Những người ở đây sắc mặt quái dị, hai người này la cho dữ vô nhưng chỉ cãi nhau bằng miệng, bọn họ biết Thiếu Lâm Tự và Tạo Hóa Đạo Môn không dễ đánh nhau.

Lúc xưa khi Thiếu Lâm Tự yếu nhất mà Tạo Hóa Đạo Môn không động Thiếu Lâm Tự được, bây giờ qua mấy chục năm, Thiếu Lâm Tự trải qua Huyền Đàm phát triển mạnh dạn, lại trải qua Huyền Khổ cẩn thận trông giữ, Thiếu Lâm Tự hiện tại mạnh hơn lúc xưa nhiều, nếu hai bên lại khai chiến thì sẽ thành đại chiến đạo phật đời mới, cho nên hiện tại Thiếu Lâm Tự và Tạo Hóa Đạo Môn hoàn toàn kiềm chế, có thể đánh nhau, nhưng không thể đánh hăng máu.

Huyền Minh đáp trả Trương Bá Đoan một câu xong không nói nữa, hắn đã thua, tiếp theo bên Thiếu Lâm Tự nhờ vào Huyền Chân.

Nói thật lòng, Huyền Minh thua hơi oan, nhưng việc này cũng khiến hắn có chút áy náy, bởi vì hắn cũng không có tiêu hao nhiều lực lượng của Tô Tín, cũng chưa thể thăm dò lằn ranh thực lực của Tô Tín, tất cả chỉ có thể dựa vào bản thân Huyền Chân.

Giảng Kinh Đường xưa này là tồn tại khiến người kiêng kỵ nhất trong ba đường bốn viện một các của Thiếu Lâm Tự, bởi vì người của Giảng Kinh Đường đều là kẻ điên.

Thậm chí có người nói đệ tử Thiếu Lâm Tự Giảng Kinh Đường ác còn hơn ma đạo hung đồn, người của Giảng Kinh Đường từ xưa đến nay chưa từng phủ nhận điểm này.

Thậm chí có một đời thủ tọa Giảng Kinh Đường công khai nói thế này:

“Giảng Kinh Đường vốn chuyên chuẩn bị để đối phó đám ma đạo hung đồ, nếu không ác hơn bọn họ thì sao có thể bắt giữ bọn họ?"

Cho nên những năm gần đây, một số phương thức làm việc của Giảng Kinh Đường hay bị người giang hồ lên án, nhưng bọn họ cũng vẫn làm theo ý mình.

Huyền Chân cũng là kẻ điên, còn là kẻ điên cực kỳ nguy hiểm, lúc trước trong Thiếu Lâm Tự chỉ có một mình Huyền Đàm mới có thể áp chế hắn, mà hiện tại Huyền Đàm rời đi Thiếu Lâm Tự, Huyền Chân hoàn toàn thành kẻ điên. Đôi khi Thiếu Lâm Tự xảy ra chút chuyện, Huyền Khổ thà phái Huyền Minh hoặc Huyền Quảng thực lực hơi yếu đi chứ không muốn phái Huyền Chân đi, Huyền Khổ lo lắng Huyền Chân không kiêng kỵ cái gì, làm lớn chuyện hơn.

Huyền Chân chậm rãi bước ra, bề ngoài của hắn trẻ tuổi anh tuấn, trên người toát ra khí chất lười nhác phụ trợ hắn không giống hòa thượng, càng giống lãng tử giang hồ.

Nhìn Tô Tín, Huyền Chân nói một câu khiến người Thiếu Lâm Tự sắc mặt cực kỳ khó xem.

"Nói thật lòng, ta kỳ thực rất công nhận quan điểm của ngươi, gì mà Yêu tộc họa loạn thiên hạ, một Yêu tộc không có yêu thân thì có thể nhấc lên sóng gió gì?”

“Huống hồ cho dù nàng thật sự có thể mê hoặc thiên hạ thì liên quan gì đến Thiếu Lâm Tự chúng ta? Thiên hạ này không phải của Thiếu Lâm Tự chúng ta, trên giang hồ có nhiều kẻ ngốc như vậy, chết bớt không tốt hơn sao?”

Người bên Thiếu Lâm Tự sắc mặt trầm như nước, đặc biệt là đám võ giả đời chữ Không.

Bọn họ thừa nhận thiên phú và thực lực của Huyền Chân rất mạnh, bàn về khiến người mắt sáng thì Huyền Chân ở trong Thiếu Lâm Tự chỉ đứng sau Huyền Đàm.

Vấn đề ở chỗ Huyền Chân không nghe theo khống chế, nhìn mấy lời hắn vừa nói xem, có giống cao tăng Phật Môn không? Quả thực là bôi đen Thiếu Lâm Tự!

Tiếc rằng những người khác trong Thiếu Lâm Tự không đáng tin cậy, chỉ có thể dựa vào một mình Huyền Chân giải quyết Tô Tín.

Tô Tín mỉm cười nói với Huyền Chân:

“Nếu vậy thì ngươi ở lại Thiếu Lâm Tự làm gì? Chẳng bằng phản ra Thiếu Lâm Tự, đỡ khỏi phải ở trong Thiếu Lâm Tự bị gò bó.”

Huyền Chân lắc đầu, nói:

“Không làm được, dù sao là Thiếu Lâm nuôi ta một đời, tuy ta gai mắt những người này luôn rước lấy phiền phức, nhưng hiện tại phải lau mông cho bọn họ.”

“Cho nên hôm nay đành xin lỗi, nếu ta đánh chết ngươi thì coi như ngươi xui, tuy rằng ta rất thưởng thức ngươi, nhưng ta sẽ không nhẹ tay.”

Huyền Chân mới ôn tồn nói chuyện với Tô Tín, trong khoảnh khắc khí thế trên người trở nên hung dữ vô cùng, hắn lắc người, chớp mắt đến trước mặt Tô Tín, quanh thân tỏa ánh sáng lưu ly rực rỡ, đánh ra Đại Quang Minh Quyền, hai loại ánh sáng hòa vào nhau chiếu sáng cực kỳ xinh đẹp.

Tô Tín cũng dùng Đại Quang Minh Quyền đối địch, nhưng khi song quyền va chạm, Tô Tín cảm giác sức mạnh lớn ập đến, đối thủ của hắn không giống như cơ thể con người, cứng rắn còn hơn sắt thép.

Một đấm đánh ra, Tô Tín và Huyền Chân cùng lùi một bước.

Đám võ giả Thiếu Lâm Tự trong mắt lóe tia sáng vui mừng, nhiều võ giả Thiếu Lâm Tự đánh với Tô Tín, Huyền Chân là người duy nhất có thể ngang sức ngang tài về mặt lực lượng với Tô Tín.

Kim Cương Tịnh Thể Lưu Ly Quyết có thể nói là cược đoan của công pháp luyện thể, trong lịch sử, người có thể tu luyện môn công pháp gần như biến thái này đến đại thành thưa thớt đến nỗi có thể đếm trên đầu ngón tay.

Huyền Chân có thể tu luyện Kim Cương Tịnh Thể Lưu Ly Quyết đến mức độ này, không nói thứ khác, sức mạnh ý chí của hắn tuyệt đối dũng mãnh kinh người.

Tô Tín lắc người, bỗng vươn ra Đại Cầm Long Thủ, chân khí vuốt rồng to lớn như muốn xé rách thiên địa, trực tiếp chộp về phía Huyền Chân.

Tô Tín đã dùng kế sách cũ, cho nên hiện tại Tô Tín tự nhiên là không cần giống lúc trước đối phương dùng võ kỹ gì thì sẽ dùng võ kỹ đó đối địch.

Cùng một chiêu số mà áp dụng lần thứ hai, trừ có thể đạt đến hiệu quả nhục nhã Thiếu Lâm Tự ra, còn lại là tự cột chân mình.