← Quay lại trang sách

Chương 1865 Huyền Chân

Quanh thân Huyền Chân tỏa ánh sáng thần chói lòa, hai tay kết ấn, hóa thành Vi Đà Xử nặng nề đập xuống, thế lớn lực nặng, hư không bốn phía bị một xử đè vỡ ra từng tấc.

Kim Cương Vi Đà, Diệt Thế Hàng Ma!

Một thức Đại Vi Đà Xử bị Huyền Chân thi triển đến mức choáng ngợp, thế lớn lực nặng, có thể nói là cực độ mà võ kỹ cương mãnh có thể đạt tới.

Phật quang màu vàng tỏa sáng quanh người Tô Tín, Thiên Diệp Như Lai Chưởng liên tiếp đánh ra, mỗi một chưởng rơi xuống đều có uy lực kinh thiên, chưởng lực che kín trời, cũng cương mãnh tột độ.

Tô Tín và Huyền Chân đều là nhân vật phát huy võ đạo cương mãnh đến mức tận cùng, hai bên đều sử dụng mấy môn dũng mãnh nhất trong Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự.

Mỗi một thức quyền cước va chạm khiến người nhìn tim đập chân run, đổi thành là bọn họ, phỏng chừng đi lên không đỡ nổi mười chiêu đã bị hai vị cứng rắn đập nát.

Lúc này, Huyền Chân càng đánh trên mặt càng lộ rõ hưng phấn và chiến ý, lâu lắm rồi hắn không gặp đối thủ ngang tay như vậy.

"Ha ha! Sảng khoái!"

Ánh sáng lưu ly tỏa quanh người Huyền Chân, thân hình của hắn cho cảm quan gần như trong suốt.

Thật ra về độ cứng thân thể thì Tô Tín yếu hơn Huyền Chân một bậc, Kim Cương Tịnh Thể Lưu Ly Quyết tu luyện ra thân thể quá mức biến thái, hoặc nên nói đó không phải thân thể, mà là toàn bộ kim cương lưu ly, thậm chí không còn cảm giác đau.

Chiến đến mức tận cùng, khi Huyền Chân ra tay thì hoàn toàn không phòng ngự, dùng cách đánh lấy thương đổi thương với Tô Tín, một chuỗi công kích dồn dập làm sắc mặt của Tô Tín hơi tái nhợt.

Nhìn thấy Tô Tín lần đầu tiên bị áp chế, đám võ giả bên Thiếu Lâm Tự mơ hồ lộ ra vẻ hưng phấn.

Nhìn bộ dạng đó của người Thiếu Lâm Tự, Trương Bá Đoan nhếch mép châm chọc.

Thiếu Lâm Tự càng lúc càng thụt lùi, Huyền Chân hơi chiếm ưu thế mà đám người này đã bắt đầu đắc ý vênh váo rồi.

Phải biết rằng, trước đó Tô Tín liên tục đánh thắng mấy võ giả Dương Thần cảnh của Thiếu Lâm Tự, trong đó có quyền trụ trị Thiếu Lâm Tự của bọn họ, Huyền Minh.

Đánh với nhiều người như vậy, dù Tô Tín không bị thương thì chắc chắn cũng tiêu hao nhiều chân khí, bây giờ đấu cứng với Huyền Chân, bị khắc chế một ít cũng là chuyện rất bình thường, mệt đám người Thiếu Lâm Tự còn vì vậy mà đắc ý.

Huyền Chân tay trái Đại Vi Đà Xử, tay phải Đại Quang Minh Quyền, sử dụng cùng lúc hai thức võ kỹ cực kỳ cương mãnh, nhưng hắn không phòng ngự chút nào, muốn lấy thương đổi thương.

Tô Tín nheo mắt, Phi Huyết Kiếm xuất hiện trong tay hắn.

Đánh nhau lâu như vậy, lần đầu tiên Tô Tín sử dụng Phi Huyết Kiếm của mình.

Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự cộng thêm Tiểu Vô Tướng Công tuy mạnh nhưng sức mạnh thật sự của Tô Tín nằm ở võ đạo, kiếm đạo của hắn!

Kiếm ra vệt máu hiện, A Tỳ Địa Ngục vô biên chớp mắt bao phủ Huyền Chân.

Đại Vi Đà Xử và Đại Quang Minh Quyền của Huyền Chân khoảnh khắc tỏa phật quang rực rỡ, đánh nát A Tỳ Địa Ngục vô cùng tà dị, nhưng ánh kiếm màu máu mang theo sát khí xẹt qua ngực của hắn, để lại một vết kiếm dữ tợn trên lồng ngực.

Huyền Chân lần đầu tiên thụt lùi, hắn nhìn vết thương trên ngực mình, tuy rằng nghiêm trọng, nhưng kỳ dị là không ứa chút máu nào, thậm chí miệng vết thương lộ ra ánh sáng vàng lưu ly.

Một số đệ tử trẻ Thiếu Lâm Tự thấy cảnh này không kiềm được giận dữ quát:

"Vô sỉ! Ngươi đã nói chỉ dùng Thất Thập Nhị tuyệt kỹ đối địch với Thiếu Lâm Tự ta!”

Huyền Minh đen mặt, quát chói tai:

"Ngậm miệng!"

Người giang hồ nhóm Trương Bá Đoan thấy cảnh này, lần lượt âm thầm lắc đầu, nhủ thầm ngớ ngẩn.

Chất lượng đệ tử trẻ của Thiếu Lâm Tự quá kém, nói được lời như vậy.

Phải biết rằng, Tô Tín dùng Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự đánh với võ giả Thiếu Lâm Tự, còn đánh bại đối phương vốn đã là nhục nhã.

Cùng một võ kỹ, vào tay người Thiếu Lâm Tự các ngươi mà không mạnh bằng người ngoài như ta, đây không phải là vũ nhục thì là cái gì?

Hơn nữa vừa rồi Tô Tín dùng võ kỹ của mình tổn thương Huyền Chân, điều này có ý nghĩa như thế nào? Ý vị võ kỹ của Tô Tín mạnh hơn võ kỹ của Thiếu Lâm Tự các ngươi, kết quả ngươi còn ở đây chỉ trích đối phương không dùng võ kỹ của Thiếu Lâm Tự các ngươi đối địch là không đúng, ngại Tô Tín nhục nhã chưa đủ sao? Đây không phải là ngớ ngẩn thì là cái gì?

Huyền Chân ở trong sân dường như không nghe thấy những lời đó, hắn sờ vết thương của mình, khóe môi cong lên nói:

“Lâu rồi không ai có thể khiến ta bị thương, nhưng vẫn không cảm giác đau.”

Nụ cười trên mặt Huyền Chân càng lúc càng lớn, chiến ý hơi hung dữ quanh thân biến mất, thay thế là phật vận thiền ý, phụ trợ Huyền Chân không giống hòa thượng mà như cao tăng đắc đạo.

Hai tay Huyền Chân kết ấn, giống như Già Diệp Tôn Giả cầm hoa cười, một chỉ điểm ra, không gian bốn phía phát ra chấn động, từng lớp sóng gợn xuất hiện, sức mạnh cường đại chấn động hư không, trong an nhiên mang theo đại hoảng sợ vô biên!

Phật Vận Niêm Hoa Ấn!

Tuyệt kỹ danh chấn giang hồ của phương trượng Thiếu Lâm Tự đời trước, ‘Già Diệp Tôn Giả’ Huyền Đàm, Phật Vận Niêm Hoa Ấn!

Trước khi Huyền Đàm rời khỏi Thiếu Lâm Tự đã để lại Phật Vận Niêm Hoa Ấn.

Một thân tu vi của Huyền Đàm đều đến từ Thiếu Lâm Tự, bao gồm Phật Vận Niêm Hoa Ấn cũng đến từ Niêm Hoa Chỉ trong Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự, cho nên môn võ công này tự nhiên cũng thuộc về Thiếu Lâm.