Chương 1893 Nhân mạch của Tiêu Xước(2)
“Bây giờ ta ra tay làm thịt lão già này, khả năng về sau Tiêu gia các ngươi uy hiếp ta sẽ giảm bớt nhiều.”
Nghe Tô Tín dõng dạc nói, những người có mặt đều câm nín, cùng nhau trợn trắng mắt.
Ngươi giết người của Tiêu gia, kết quả bởi vì lo lắng đối phương trả thù nên muốn tiếp tục giết người của Tiêu gia, tuy nghe hơi có lý nhưng trên thực tế đây quả thực là vớ vẩn còn hơn nói xằng nói bậy.
Đương nhiên, không ai tin cái cớ vô lý đến vậy, quả nhiên Tô Tín nói tiếp:
“Hơn nữa Tiêu phu nhân rất rộng rãi, thứ nàng lấy ra khiến ta không cách nào từ chối, hôm nay ta là lấy tiền làm việc, ai cũng ngăn không được."
"Nàng cho ngươi cái gì, Tiêu gia ta cũng có thể cho ngươi thứ tương tự.” Tiêu Vô Thắng nói ngay.
Tô Tín lắc đầu nói: "Tiêu phu nhân đưa cho ta không phải thứ ngươi có thể cho nổi, huống hồ Tô Tín này nói chuyện giữ lời, ta không làm được chuyện đổi ý nửa đường.”
Thấy thế, đám người Tiêu gia lòng chùng xuống.
Một Tiêu Xước, dù là võ giả Dương Thần cảnh đỉnh phong thì bọn họ cũng không sợ.
Bởi vì Tiêu Thiên Ngạo dù sao là cường giả cảnh giới Chân Vũ, cho dù hắn sắp hết tuổi thọ, hiện tại thậm chí là hồi quang phản chiếu, nhưng hắn vẫn là Chân Vũ cảnh.
Hơn nữa bây giờ Tiêu Xước chỉ bày ra thực lực mà không có sức chiến đấu, cùng là Dương Thần cảnh đỉnh phong nhưng sức chiến đấu chênh lệch rất lớn.
Nhưng Tô Tín là tồn tại từng tự tay chém giết cường giả cảnh giới Chân Vũ, lần này trên Thiếu Lâm Tự, một mình đánh nhiều võ giả Dương Thần cảnh của Thiếu Lâm Tự, chưa thua trận nào, loại thực lực này có thể nói là khủng bố choáng ngợp, dù lúc này hắn không ra tay nưng cũng mang đến áp lực rất lớn cho bên Tiêu gia.
Hơn nữa sau khi Tô Tín đứng ra, lại một người đứng dậy, người này đúng là cung chủ của Chiếu Ảnh Minh Nguyệt Cung, ‘Lãnh Nguyệt Tiên Tử’ Nhan Như Mộng!
Nhìn thấy Nhan Như Mộng đứng ra, lòng Tiêu Vô Cực chìm xuống.
Nhan Như Mộng tới nơi này không phải nể mặt Tiêu gia, rõ ràng là nể mặt Tiêu Xước!
Tiêu Vô Thắng không kiềm được tức giận nói: "Nhan cung chủ, Tiêu gia ta dường như chưa từng đắc tội nàng?”
Nhan Như Mộng thản nhiên nói:
“Tiêu Xước là bằng hữu tốt ngày xưa của ta, nàng chịu thiệt thòi trong Tiêu gia, ta đến để bênh vực nàng, đơn giản vậy thôi.”
Tiêu Vô Thắng nghe vậy thì câm nín, đây là nhân mạch của riêng Tiêu Xước, hắn có thể làm được gì?
Tô Tín thầm liếc trộm Nhan Như Mộng, nàng không phải bằng hữu tốt cũ của Tiêu Xước, theo như Tô Tín biết thì ngày xưa trên giang hồ, quan hệ của tứ đại mỹ nhân không tốt, dù sao đồng tính bài xích nhau.
Tuy rằng về sau Tiêu Xước và Nhan Như Mộng thân hơn nhưng không đại biểu bọn họ thành bằng hữu tốt, mà là bởi vì Nhan Như Mộng cũng gia nhập Địa Phủ, nàng là vị Hậu Thổ đại nhân của Địa Phủ!
Tô Tín từng suy đoán nhiều về thân phận của Hậu Thổ, nhưng hắn mãi không phát hiện trên giang hồ có ai hơi giống Hậu Thổ.
Mãi khi Nhan Như Mộng xuất hiện ở nơi này hơn nữa đứng ra giúp Tiêu Xước thì Tô Tín mới khẳng định, người trước mắt nhất định là Hậu Thổ.
Dù sao trong võ giả Dương Thần cảnh, nữ giới vốn đã có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa có thể có thực lực như Hậu Thổ thì hoặc là che giấu thực lực như Tiêu Xước, hoặc là chủ của một phái như Nhan Như Mộng.
Hơn nữa nhân mạch của Nhan Như Mộng trên giang hồ rất rộng lớn, Tô Tín biết điểm này, Hậu Thổ cũng giống như vậy, ví dụ Chú Kiếm Đại Sư Công Thâu Ngu của Ba Thục Kiếm Các, và Kế Vô Nguyệt bây giờ ở dưới trướng Tô Tín đều quen biết Hậu Thổ, cho nên Nhan Như Mộng và Hậu Thổ có cùng một điểm chung này.
Đương nhiên, nguyên nhân khiến Tô Tín có thể khẳng định Nhan Như Mộng là Hậu Thổ vì thái độ của Tiêu Xước.
Ban đầu quan hệ giữa Tiêu Xước và Nhan Như Mộng không tốt, cuối cùng hai người lại đột nhiên chơi thân với nhau, quan hệ thân mật, điều này ngược lại khiến nhiều người không hiểu ra sao.
Tô Tín phỏng chừng đoạn thời gian kia là lúc hai người đều gia nhập Địa Phủ.
Đương nhiên cho dù hai người đều gia nhập Địa Phủ, nhưng hai người này cũng bởi vì tính cách không hợp mà thường cãi nhau, loại chuyện này rất thường thấy trong Địa Phủ.
Tùy theo Hậu Thổ đứng ra, Tranh Kiếm Minh Địch Kinh Phi cũng không nói một lời đứng sau lưng Nhan Như Mộng.
Người trên giang hồ đều biết ngày xưa Địch Kinh Phi và Nhan Như Mộng từng có tình cảm, tuy mấy năm nay hắn người không liên hệ nữa, nhưng tình cảm cũ còn đó, Nhan Như Mộng đứng dậy, Địch Kinh Phi làm sao có thể ngồi yên?
Sau Địch Kinh Phi, bất ngờ hai võ giả Dương Thần cảnh của Tạ quận Vương thị và Gia Cát thị cũng đứng dậy, lặng lẽ đứng sau lưng Tiêu Xước.
Trông thấy cảnh này, sắc mặt của Tiêu Thiên Ngạo rốt cuộc hơi thay đổi.
Đám tiểu bối Tiêu Xước muốn vây giết hắn, Tiêu Thiên Ngạo không lo lắng, hắn dù sao là cường giả cảnh giới Chân Vũ, cũng có niềm kiêu hãnh thuộc về cường giả cảnh giới này.
Tuy rằng hiện tại hắn đã gần hết tuổi thọ, nhưng cũng vẫn có thể dốc hết sức ra tay, Tiêu Thiên Ngạo không thèm để những võ giả Dương Thần cảnh này vào mắt.
Nhưng không ngờ người của Tạ quận Vương thị và Lang Gia Gia Cát thị cũng đứng ở mặt đối lập với Tiêu gia bọn họ, điều này khiến Tiêu Thiên Ngạo hơi khó chấp nhận.