← Quay lại trang sách

Chương 1896 Phản bội(1)

Thanh Phi Tuyết Kiếm này bị các đời cung chủ Chiếu Ảnh Minh Nguyệt Cung nuôi dưỡng trên nghìn năm, đã đạt đến thiên binh cực phẩm đỉnh, thậm chí giang hồ đồn rằng Phi Tuyết Kiếm là thiên binh gần thần binh nhất trong giang hồ, nếu tiếp theo bảy mươi hai tuyệt kỹ sinh ra thêm một món thần binh thì chắc chắn là thanh Phi Tuyết Kiếm này.

Tùy theo Nhan Như Mộng chém một đường kiếm xuống, ánh trăng vô tận dâng lên, ánh trăng mênh mông tan rã hết thảy, kiếm vũ phiêu miểu, nhưng đại khí bàng bạc!

Tứ đại mỹ nhân giang hồ ngày xưa, nếu nói ban đầu Tiêu Xước dựa vào gia thế và vẻ ngoài mà nổi tiếng, vậy Hậu Thổ từ lúc đầu đã dựa vào thực lực của mình.

Trong bốn người, Tiêu Xước ra tay cuối cùng, nàng không dùng công pháp của Địa Phủ mà sử dụng công pháp của Tiêu gia.

Trong nháy mắt đó Tiêu Xước dường như hóa thành cửu thiên phi long bay lượn trong không trung, khác với Tiêu Thiên Ngạo đại khí bàng bạc, Tiêu Xước ra tay cũng là tỏ ra linh động vô cùng, rồng lượn vô cùng xinh đẹp. Tiêu Xước không cầm binh khí, mỗi khi nàng lắc người một lần là có thể biến ảo ra kiếm khí, đao thế, diễn hóa đấu chiến sát pháp, uy năng kinh người.

Tô Tín thật sự bị bất ngờ, tuy hắn biết võ đạo của Tiêu Xước biến hóa đa đoan, nhưng hắn không thể ngờ nàng có thể sử dụng thuật công phạt cận chiến thế này, xem bộ dạng thì thậm chí ngang ngửa với Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ của Tô Tín, thuật Hóa Long của Địch Kinh Phi.

Tiêu Vô Cực và Tiêu Vô Thắng ở bên dưới càng tái mặt, hét thất thanh:

“Ngư Long Vũ! Không ngờ tiểu muội luyện thành Ngư Long Vũ!”

Hai người nhìn nhau một cái, bọn họ tu luyện nhiều năm như vậy, hôm nay Tiêu Xước nói cho bọn họ biết, có vẻ như bọn họ chẳng bằng một nữ nhân.

Ngư Long Vũ là công pháp bí truyền của Tiêu gia, là loại đứng đầu nhất, nhưng trước đến giờ không có người tu luyện, bởi vì đây là công pháp chuyên môn cho nữ nhân tu luyện, còn là loại cận chiến.

Vốn nữ tử tập võ có thể đạt được thành tựu nhất định đã rất ít, càng miễn bàn là cận chiến sát pháp, cho nên môn Ngư Long Vũ này bị gác xó trong Tiêu gia nhiều năm, trừ nữ nhân Tiêu gia đã sáng tạo ra môn công pháp này, những người khác căn bản không tu luyện, nhưng hôm nay bị Tiêu Xước thi triển ra.

Lúc này bốn người trong sân ra tay đánh với Tiêu Thiên Ngạo, trong khoảnh khắc trung tâm vòng chiến bộc phát ra uy năng vô tận, mọi người ở đây sắc mặt thay đổi, thi nhau rút ra ngoài Tiêu gia.

Ánh sáng trận pháp trong Tiêu gia bỗng chốc dâng lên, nhưng cơ hồ là nháy mắt đã bị đánh nát!

Uy năng của trận pháp quả thực là cường đại, nhưng trận pháp của Tiêu gia không mạnh đến mức có thể ngăn cản cường giả cảnh giới Chân Vũ ra tay.

Một chiêu qua đi, toàn bộ sân thoáng chốc một mảnh hỗn độn, Tiêu Thiên Ngạo đứng yên tại chỗ không có động tác, bốn người Tô Tín bị một chiêu đánh bay, tỏ ra chật vật vô cùng.

Chẳng qua đám người Tô Tín không lộ vẻ mặt thất vọng, tồn tại cảnh giới Chân Vũ mạnh như vậy là rất hợp lý, ngày xưa Mạc Qua bị thương nặng còn có thể phát huy ra thực lực mạnh mẽ, hiện tại tuy Tiêu Thiên Ngạo đã già, nhưng hắn có thể phát huy ra thực lực mạnh hơn Mạc Qua lúc trước rất nhiều, một chiêu đánh lui đám người Tô Tín là chuyện rất bình thường.

Chẳng qua Tiêu Thiên Ngạo lúc này cười không nổi, bởi vì trạng huống thân thể hiện tại đã không cho phép hắn kịch chiến thời gian dài.

Tiêu Thiên Ngạo đã sớm hao hết tuổi thọ, hiện tại hắn còn có được sức chiến đấu đó là bởi vì hắn dùng bí pháp của Tiêu gia kích động thân thể, dẫn đến hồi quang phản chiếu.

Bình thường loại hồi quang phản chiếu này có thể liên tục mấy ngày hoặc đánh một trận đã là hay, nhưng nhờ có xá lợi võ đạo, cứng rắn biến vài ngày thành hai mươi mấy năm, chẳng qua giá đắt là hơn hai mươi năm hắn chỉ từng ra tay một lần, còn là loại có tính chất thăm dò như trận Đại Chu Quan Thiên Yến, mà không phải dốc hết sức ra tay.

Vừa rồi Tiêu Thiên Ngạo chỉ ra tay một chiêu, hắn liền cảm giác sinh mệnh lực của mình xói mòn, thời gian của mình đang trôi đi.

Đặc biệt Công Thâu Ngu cầm Vô Thường Đao tạo thành lĩnh vực càng khiến chân khí của Tiêu Thiên Ngạo chuyển động nhanh, thời gian và tuổi thọ cũng trôi nhanh hơn.

Có thể nói hiện tại Tiêu Thiên Ngạo tùy tiện ra tay tiêu hao không chỉ là chân khí, còn có tuổi thọ của hắn!

Nếu bốn người trước mắt chỉ là võ giả Dương Thần cảnh bình thường, Tiêu Thiên Ngạo dốc hết sức ra tay thì thậm chí một chiêu đã diệt ngay đối thủ.

Tiếc rằng bốn người trước mắt đều là tồn tại đứng trên đỉnh Dương Thần cảnh, đừng nói là một chiêu giây giết, sợ rằng cho Tiêu Thiên Ngạo mười chiêu cũng không giết được.

Cho nên cứ như thế thì Tiêu Thiên Ngạo có nguy hiểm bị tiêu hao đến chết.

Tiêu Thiên Ngạo dù gì là võ giả sống mấy trăm năm, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, khi phát hiện chính mình có chút nguy hiểm, lập tức hét hướng Tiêu Vô Thắng và Tiêu Vô Cực:

“Tất cả võ giả Dương Thần cảnh Tiêu gia cùng ra tay, nghiền nát đám phản nghịch này cho ta!”

Thân là cường giả cảnh giới Chân Vũ mà bây giờ cần dựa vào vây công để thắng, có chút mất mặt, nhưng Tiêu Thiên Ngạo vốn đã không còn bao nhiêu ngày để sống, thể diện không còn ý nghĩa gì với hắn, hiện tại chỉ có giải quyết nghiệt chướng phản tộc Tiêu Xước này trước mới là quan trọng nhất!