Chương 1903 Tiêu Thiên Ngạo chết không sáng mắt(2)
Tiêu Thiên Ngạo thở phào một cái, ngữ khí âm trầm nói:
“Tiêu Thiên Ngạo này chấp chưởng Tiêu gia trên trăm năm, chẳng lẽ còn không biết ma công có ảnh hưởng gì với Tiêu gia sao?”
“Nhưng ai mà không biết sức mạnh của ma công? Ta không tu luyện ma công, sao có thể bảo vệ Tiêu gia hiện tại?”
“Nghiệt chướng nhà ngươi đại nghịch bất đạo, hôm nay ta đưa ngươi đi thấy liệt tổ liệt tông chuộc tội!"
Dứt lời, ma long quanh thân Tiêu Thiên Ngạo gầm rống, cơ hồ chớp mắt xuất hiện ở trước mặt Tiêu Xước, đánh ra một đấm, nháy mắt ma diễm ngập trời, hùng dũng ma khí trực tiếp áp chế lực lượng quanh thân Tiêu Xước đến cực độ, một đấm đánh bay nàng, máu tươi phun ra.
Tô Tín nhướng chân mày, hắn biết ngay Tiêu Thiên Ngạo không dễ giải quyết.
Tiêu Thiên Ngạo đã là dầu hết đèn tắt, nhưng hiện tại dùng ma công cương quyết hấp thu những thiên địa nguyên khí hóa thành ma khí, đây vốn là việc uống rượu độc giải khát, dễ dàng tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng vấn đề là nhìn bộ dạng hiện giờ của Tiêu Thiên Ngạo thì hắn sẽ sợ tẩu hỏa nhập ma sao? Sơ sẩy một cái, e rằng mọi người ở đây sẽ chôn cùng hắn.
Lúc này Tiêu Thiên Ngạo lạnh lùng cười, hắn trực tiếp xông về phía Công Thâu Ngu, với lực lượng hiện tại của hắn, một luồng chỉ kình đủ giết Công Thâu Ngu ngay, dù Công Thâu Ngu đang cầm thần binh cũng giống như vậy.
Tô Tín không dám chậm trễ, Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí hóa thành vô biên kiếm khí vực tràng bao bọc Tiêu Thiên Ngạo, hắn cũng xông lên, Huyết Đồ A Tỳ Địa Ngục Kiếm Điển phát huy đến mức tận cùng, bên trong chính là lĩnh vực kiếm khí, bên ngoài thì là vô biên A Tỳ Địa Ngục, hai bút cùng vẽ, nhưng vẫn không ngăn được một kích của Tiêu Thiên Ngạo, Tô Tín trực tiếp bị đánh hộc máu bay ra.
Đây là hoàn toàn thực lực nghiền nát, căn bản không phải võ kỹ có thể bù đắp.
Cố tình hiện tại Tiêu Thiên Ngạo chỉ nhằm vào Công Thâu Ngu, buộc đám người Tô Tín phải xông lên bảo hộ Công Thâu Ngu, bị Tiêu Thiên Ngạo từng đấm đánh bay, bị thương càng lúc càng nặng, căn bản không chút sức chống cự.
Tô Tín nhíu mày, nếu bọn họ bỏ mặc tính mệnh của Công Thâu Ngu, trực tiếp dây dưa đánh với Tiêu Thiên Ngạo thì bên họ thắng chắc.
Nhưng vấn đề là hiện tại ai cũng không thể nào mặc kệ Công Thâu Ngu bị giết, thế là bọn họ hoàn toàn rơi vào bị động.
Nhưng ngay lúc này, Tiêu Vô Cực vừa giải quyết trưởng lão Tiêu gia xong bỗng nhiên hô lớn:
“Dùng bí kỹ nguyên thần tấn công vào Thần Cung giữa hai chân mày của hắn! Điểm yếu của Hàng Thế Ma Long Tâm Kinh nằm ở đó, nó là nơi dựng dục hồn ma long, chỉ cần tổn thương nó thì ma công tự giải!"
Có lẽ phát hiện không ngờ rằng điểm yếu duy nhất của công pháp mình bị Tiêu Vô Cực khai ra, ngay lúc này, trong đầu Tô Tín nở rộ thần mang, một luồng kiếm khí màu vàng xen lẫn trong vô số ánh kiếm đâm vào Thần Cung giữa hai chân mày của Tiêu Thiên Ngạo, khiến hắn phát ra tiếng thét thê lương.
Loại vết thương cỡ này thật ra không tổn thương Tiêu Thiên Ngạo được, nhưng hồn ma long được hắn nuôi dưỡng trong Thần Cung bị một kiếm này xé rách, dẫn đến hắn không cách nào khống chế ma khí cường đại hấp thu trong người, trong khoảnh khắc ma khí tứ tán, thân hình của Tiêu Thiên Ngạo nhanh chóng khô héo, sinh cơ cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tan, cuối cùng nặng nề ngã xuống đất.
Mọi người ở đây đều sững sờ ở nơi đó, ai đều không ngờ rằng Tiêu Thiên Ngạo cứ thế chết đi, rốt cuộc hắn chết trong tay Tô Tín hay chết vào tay Tiêu Vô Cực của Tiêu gia bọn họ?
Có thể nói cuối cùng nếu như không có Tiêu Vô Cực vạch ra điểm yếu của Hàng Thế Ma Long Tâm Kinh của Tiêu Thiên Ngạo, cuối cùng chắc chắn Tiêu Thiên Ngạo vẫn chết, chẳng qua sẽ không nhanh như vậy.
Nhưng hiện tại Tiêu Thiên Ngạo bị Tiêu Vô Cực tiết lộ điểm yếu công pháp của chính mình, bị Tô Tín một kích chém giết, trong đó có một nửa công lao nhưng đều thuộc về Tiêu Vô Cực.
Tiêu Thiên Ngạo đã chết, đám đệ tử của Tiêu gia lộ biểu cảm không biết làm sao.
Lão tổ của chính mình tuy rằng bị Tô Tín giết chết, nhưng trong đó đầu sỏ gây nên lại là Tiêu Xước của Tiêu gia bọn họ, còn có Tiêu Vô Cực và Tiêu Vô Thắng, nên tính phần nhân quả này như thế nào đây?
May mà Tiêu Vô Thắng có uy vọng rất lớn trong Tiêu gia, hắn trực tiếp ra lệnh một tiếng, bắt giữ đám đệ tử Tiêu gia này, khiến bọn họ không cần hoảng loạn, Tiêu gia vẫn như cũ, thân phận của bọn họ sẽ không thay đổi.
Lúc này trạng thái của Tiêu Xước hơi quái dị, mặt không cảm xúc, khiến người nhìn không ra vui giận, không có vẻ hưng phấn báo được thù lớn.
Trên thực tế hiện tại Tiêu Xước quả thực là có chút không biết làm sao, Địa Tạng Vương biết trong lòng nàng có chấp niệm, nhưng hắn không khuyên giải, bởi vì với tính cách đó của Tiêu Xước thì dù hắn khuyên cũng vô dụng.
Hiện tại Tiêu Xước tự mình ra tay giết chấp niệm trong lòng của nàng, Tiêu Thiên Ngạo ngày xưa khiến nàng bị xem như hàng hóa đưa đi giao dịch liên nhân đã chết, Tiêu gia cũng bị tổn thương nguyên khí nặng, nhưng cảm giác báo thù lớn không mang đến cảm xúc hưng phấn cho Tiêu Xước, ngược lại khiến nàng cảm thấy hụt hẫng.
Tiêu Thiên Ngạo bỏ mình, việc vui của Tiêu gia đổi thành việc tang.