← Quay lại trang sách

Chương 1902 Tiêu Thiên Ngạo chết không sáng mắt(1)

Tuy rằng hiện tại thực lực của Tô Tín mạnh hơn lúc đánh chết Mạc Qua nhiều, thậm chí những người hợp sức với hắn cũng mạnh hơn nhóm người cùng nhau giết Mạc Qua, nhưng độ khó không nhỏ hơn lúc giết Mạc Qua.

Nghe Tô Tín nói, người đang tấn công Tiêu Thiên Ngạo dồn dập đều lục tục thu tay, tình huống của Tiêu Thiên Ngạo lúc này quả thực hơi kỳ lạ.

Theo thời gian trôi qua, lúc trước hắn dùng bí pháp Tiêu gia mang đến lực lượng hồi quang phản chiếu đã tiêu hao hết, có thể nói tuổi thọ của hắn chính thức đi tới tận cùng.

Trong mấy chục chiêu ngắn ngủi này, màu tóc của Tiêu Thiên Ngạo đã trở nên xám trắng, thậm chí là một làn gió đều có thể thổi rụng.

Tướng mạo của Tiêu Thiên Ngạo trở nên cực kỳ già nua, cảm giác xế chiều xuống mộ, trông cực kỳ khủng bố.

Lúc trước Tiêu Thiên Ngạo không phát hiện tuổi thọ của chính mình trôi qua, nhưng hiện tại mỗi lần hắn hành động sẽ cảm giác dường như chính mình sắp gần đất xa trời.

Đám người đứng ngoài xem cuộc chiến thậm chí nhìn ra Tiêu Thiên Ngạo đã đến cực hạn.

Lực lượng của Tiêu Thiên Ngạo vốn đã không đủ để chống đỡ hắn đấu một trận sống chết với một võ giả cùng giai, tuy hiện tại không có cường giả cảnh giới Chân Vũ cùng giai muốn đánh với hắn, nhưng đám người Tô Tín cộng lại thì thực lực không kém hơn cường giả cảnh giới Chân Vũ cùng giai là bao.

Xem đến đây, Trầm Vô Danh hơi hối hận, nếu biết trước như vậy thì hắn đã không khoanh tay giữ mình, hắn nên đứng ra cùng Tô Tín đối phó Tiêu Thiên Ngạo.

Vậy thì hắn chẳng những đạt được đủ thanh danh, còn có thể nhận hữu nghị của Tiêu Xước.

Trầm Vô Danh thừa nhận chính mình lần này có vẻ như hơi thất sách.

Chuyện này lúc mới bắt đầu, phản ứng đầu tiên trong óc Trầm Vô Danh là đứng ngoài giữ an toàn, không xen vào chuyện này.

Mãi đến bây giờ hắn mới phản ứng lại, Tô Tín còn chịu ra tay giúp Tiêu Xước, vậy chứng minh trong chuyện này Tô Tín có nắm chắc nhất định mới ra tay.

Bởi vậy dù nhìn thấy Trầm Vô Danh cũng ở đây nhưng Tô Tín không mời hắn ra tay giúp đỡ, bởi vì trận chiến này có Trầm Vô Danh hay không đều không sao cả.

Cho nên nếu vừa rồi Trầm Vô Danh nhìn thấu điểm này, vậy thì hắn nên mặt dày mày dạn đòi ra tay giúp Tô Tín, phỏng chừng Tô Tín cũng sẽ không từ chối.

Hơn nữa không phải Trầm Vô Danh khoe khoang gì, thực lực của hắn dù gì cũng mạnh hơn Gia Cát Diên, Vương Uẩn Chi nhiều.

Chỉ tiếc hiện tại hai bên đều đã đánh tới loại tình trạng này, cho dù Trầm Vô Danh muốn ra tay cũng không có cơ hội.

Cho nên lần này Trầm Vô Danh chịu thiệt ở chỗ không tin tưởng vào Tô Tín nhiều, tuy hắn thừa nhận Tô Tín rất mạnh, nhưng không thành lập đủ niềm tin với Tô Tín.

Lúc này nghe Tô Tín nhắc nhở, đám người Tiêu Xước lập tức lùi nhanh ra sau.

Cường giả cảnh giới Chân Vũ liều mạng một kích thì vô cùng khủng bố, đám người Tô Tín không dám cứng rắn chống, cho nên mấy người lập tức lui về phía sau.

Nhưng ngay lúc này, mắt Tiêu Thiên Ngạo bắn ra tia sáng đỏ, từng luồng ma khí dâng lên, trên người của hắn long ngâm gầm rống, nhưng lần này không phải kim long hoa quý mà là ma long tà dị!

Tiêu Xước kinh ngạc nói:

“Hàng Thế Ma Long Tâm Kinh? Lão bất tử Tiêu Thiên Ngạo này thế nhưng tu luyện công pháp cấm kỵ này?”

Rồi Tiêu Xước lạnh lùng cười:

“Lão bất tử nhà ngươi luôn nói gì mà chính mình nghĩ cho Tiêu gia, nếu ngươi thật sự nghĩ cho Tiêu gia thì lén lút tu luyện loại bí pháp cấm kỵ của Tiêu gia ta làm gì?”

“Hơn nữa ngươi hiện tại còn vận dụng ma công kia ngay trước mắt bao người, chẳng phải là cố ý đẩy đệ tử Tiêu gia ta vào bất nghĩa?”

Tiêu Xước nói rồi quay sang nói với nhóm Tô Tín:

“Hàng Thế Ma Long Tâm Kinh được một đệ tử Tiêu gia ta ngày xưa rơi vào ma đạo sáng tạo ra, đệ tử đó đã sớm phản ra Tiêu gia, khi ma đạo xương thịnh nhất thì y thậm chí ngồi vào vị trí điện chủ Chiến Ma Điện trong Thập Nhị Ma Điện của Thiên Ma Cung, nhưng cuối cùng hắn vẫn bị cường giả của Tiêu gia giết, Hàng Thế Ma Long Tâm Kinh này rơi vào tay Tiêu gia.”

“Chuyện này là sỉ nhục của Tiêu gia, bởi vậy dù Hàng Thế Ma Long Tâm Kinh uy năng dũng mãnh, nhưng trong Tiêu gia thì nó là bí pháp cấm kỵ, lão bất tử này sợ chết đến cực độ, vì tăng cường tuổi thọ mà dùng hết mọi thủ đoạn, hiện tại thế nhưng âm thầm tu luyện ma công như vậy.”

Trong mắt Tô Tín lóe tia nghiêm túc, dựa theo Tiêu Xước đã nói, uy năng của Hàng Thế Ma Long Tâm Kinh này cực kỳ tầm thường.

Phải biết rằng ngày xưa lúc ma đạo xưong thịnh nhất có thể chống lại chính phái, đè ép mấy chục tông môn chính đạo, có thể nói là ma diễm ngập trời.

Hiện tại điện chủ Chiến Ma Điện của Thiên Ma Cung Diệp Trường Ca chỉ có tu vi Dương Thần cảnh, nhưng thời xưa điện chủ Chiến Ma Điện do cường giả cảnh giới Chân Vũ đảm nhiệm.

Uy năng cường đại của công pháp ma đạo là không thể nghi ngờ, huống chi đây còn là một vị cường giả cảnh giới Chân Vũ kiêm tu công pháp Tiêu gia sáng chế, Tô Tín không khỏi đề cao cảnh giác.

Tiêu Thiên Ngạo lúc này bộ dáng cực kỳ khủng bố, vô tận ma khí cắn nuốt lực lượng thiên địa xung quanh, khiến thân hình già nua của hắn dần đầy đặn, cơ bắp phồng lên, nhưng vẫn có cảm giác tà dị.