Chương 1907 Con đường thuộc về riêng mình(2)
Tô Tín vừa tham ngộ vừa cực kỳ giật mình, sự cường đại của vị cường giả Thông Thiên cảnh thượng cổ này tuyệt đối vượt qua tưởng tượng của người bình thường.
Mấy người khác chỉ biết Vũ Tổ chết trong sự hợp sức của Đạo Tổ và Phật Đà, nhưng không biết vị này nếu có thể khiến Đạo Tổ và Phật Đà phải hợp sức mới có thể đánh chết đã đủ chứng minh thực lực của Vũ Tổ.
Trong mảnh trời sao này, Tô Tín vòng đi vòng lại thể ngộ võ đạo trong những ngôi sao này, hắn cũng có cảm ngộ khác biệt, tất cả võ đạo giống như những ngôi sao kia, tuy rằng nhìn như lộn xộn, nhưng mang theo quỹ tích huyền ảo rải rác trong mảnh vũ trụ này, hợp thành một mảnh trời sao.
Nếu Vũ Tổ có thể làm như vậy thì tại sao Tô Tín không thể?
Tô Tín tu tập võ đạo cũng rất phức tạp, cùng luyện hơn mười môn công pháp võ, việc này rất thường thấy ở một số võ giả cấp thấp, đặc biệt là võ giả tán tu.
Dù sao trong mắt võ giả tán tu, mỗi một môn công pháp đều vô cùng quý giá, chỉ cần có thể được đến một môn công pháp, bọn họ mới sẽ không suy nghĩ có thích hợp hay không, nên tu luyện hay không, luyện trước rồi tính.
Đến cấp bậc như Tô Tín đã bắt đầu đi trên con đường võ đạo thuộc về mình, tuy bọn họ biết nhiều võ kỹ nhưng trên cơ bản đều là tinh tu một môn, thứ khác đều là phụ trợ mà thôi.
Giống như Tô Tín tu luyện mỗi một môn công pháp đều như tu luyện chính thì rất hiếm.
Xây nhà dựa trên nền móng của người khác, Vũ Tổ để lại truyền thừa không có lực lượng gì, nhưng khiến Tô Tín như được thể hồ quán đính nghĩ thông hết thảy.
Đường Chân Vũ cảnh không chỉ có một, vững bước từ từ ngưng tụ lực lượng quy tắc của mình, diễn hóa Chân Vũ pháp tướng, tuy đây là con đường ổn thỏa nhất, nhưng không phải đường thích hợp cho Tô Tín.
Tuy rằng Tô Tín có đủ thời gian có thể hoang phí rộng rãi, nhưng hắn không muốn đi tuyến đường ‘bình thường’ như vậy.
Đúng thế, trong mắt người tầm thường thì con đường Chân Vũ đường ngay ở trong mắt Tô Tín là bình thường, khi nào không còn cách khác hắn mới lựa chọn đường này.
Sau khi được đến xá lợi võ đạo, Tô Tín nghĩ thông hết thảy, hắn đã tìm được con đường thuộc về chính mình.
Tô Tín không cần ngưng tụ quy tắc lực lượng, bởi vì lực lượng của bản thân hắn đã đủ phá vỡ quy tắc!
Hiện tại Tô Tín chỉ cần có thể làm được một điều là ngưng tụ tất cả võ đạo của mình, sắp hàng bố trí theo quy tắc, diễn hóa thành ‘trời sao’ của riêng mình, phá vỡ vách tường, vậy thì hắn sẽ lập tức trở thành tồn tại cảnh giới Chân Vũ.
Tô Tín không biết ngày xưa có phải Vũ Tổ đi con đường này thăng cấp đến Chân Vũ hay không, nhưng hiện tại hắn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng sẽ đi con đường này.
Có khi đi đường tắt không đại biểu thực lực yếu, Tô Tín muốn đi đường tắt này tuy rằng rất gần, nhưng toàn bộ giang hồ phỏng chừng cũng không có mấy người có tư cách đi trên con đường của Tô Tín.
Tô Tín không cần cô đọng quy tắc lực lượng nữa, chờ khi hắn phá vỡ quy tắc, thăng cấp đến Chân Vũ cảnh thì quy tắc lực lượng của hắn là lấy lực lượng tuyệt đối phá vỡ hết thảy quy tắc!
Tuy rằng nghe có chút không thuận miệng, nhưng trên thực tế Tô Tín hành động như vậy quả thực là đang ngược hướng thôi diễn quá trình thăng cấp Chân Vũ.
Trong đó gian nan hiểm trở thì khỏi phải nói, dù sao chỉ cần Tô Tín tìm được đường thuộc về chính mình thì mọi chuyện dễ tính.
Như khoảng thời gian trước khi Tô Tín đến Tiêu gia mới là nguy hiểm nhất, bởi vì lúc ấy hắn rất mê mang, thậm chí không thể bế quan tu luyện tiếp.
Hiện tại hết thảy đều đã tìm được phương hướng, Tô Tín cũng là rốt cuộc có thể an tâm bế quan.
Mà Tô Tín theo cảm ngộ xá lợi võ đạo, tìm được đường của mình, chuẩn bị chính thức bắt đầu trùng kích Chân Vũ, hắn không mất quá nhiều thời gian trong quá trình này, mới qua gần nửa năm.
Trên giang hồ vẫn không phát sinh việc lớn gì, ngược lại có xu hướng phồn thịnh, Hoan Hỉ Miếu ở Bắc Cương xa xôi thì rất thảm, cảm giác cả tông môn như chết rồi.
Không trách Hoan Hỉ Miếu có bộ dạng như bây giờ, bị buộc phong sơn mấy năm, bị người của Mật tông chèn ép đủ điều, Hoan Hỉ Miếu hiện giờ sắp không chống đỡ nổi.
Lúc trước bị Tô Tín chèn ép, Long Tàng Tôn Giả dùng tự phế võ công đổi Hoan Hỉ Miếu tồn tại tiếp.
Về sau Hoan Hỉ Miếu tuy rằng không bị diệt, nhưng cũng bị Mật tông bài xích, bởi vì bọn họ rất hay gây sự, sớm muộn gì sẽ mang đến tai họa cho Mật tông, cho nên bị ép phong sơn.
Mà hiện tại Mật tông ở võ lâm Trung Nguyên cực kỳ phong quang, bởi vì trong quốc chiến giữa Đại Chu và Kim Trướng Hãn Quốc, Mật tông đứng đúng vị trí, cho nên được Đại Chu ủng hộ nhiệt liệt, dẫn đến danh vọng của Mật tông tăng vùn vụt trong đất Trung Nguyên.
Càng trùng hợp là về sau Thiếu Lâm Tự phát sinh xung đột với Tô Tín, khiến Thiếu Lâm Tự mất hết mặt mũi, thậm chí hiện tại còn bị một ít người giang hồ xem như chuyện hài, buộc Thiếu Lâm Tự chủ động phong sơn giữ lại mặt mũi, sau đó ở trong chùa quy mô lớn tìm tòi ‘phản đồ’ có lẽ tồn tại hoặc không.
Đây là Tô Tín đào hố cho Thiếu Lâm Tự, đủ làm Thiếu Lâm Tự rối ren một lúc.