Chương 1910 Đại Hoan Hỉ La Hán(2)
Cho nên ngày xưa người thăng cấp đến Chân Vũ cảnh nếu không phải Sách Nam Triệt mà là Đại Hoan Hỉ La Hán, phỏng chừng Mật tông sẽ nghênh đón một trận nội đấu.
Nếu lần này Đại Hoan Hỉ La Hán xuất quan thật sự thăng cấp Chân Vũ, vậy thì không phải tin tức tốt cho thế lực võ lâm bên Mật tông.
Lúc này sau núi Hoan Hỉ Miếu, dao động lực lượng mạnh mẽ kéo dài cỡ một khắc đồng hồ, xung quanh biến ảo thiên tượng, hiển nhiên là bị sức mạnh cường đại này khuấy động.
Nhiều đệ tử Hoan Hỉ Miếu có mặt đều nỗi lòng kích động, khuấy động thiên tượng, đây đã là thủ đoạn chỉ riêng cường giả cảnh giới Chân Vũ mới có.
Cửa lớn nơi bế quan ầm ầm dâng lên, một hòa thượng trẻ tuổi lõa thân trên, khuôn mặt âm u lạnh lẽo bước ra ngoài, hơi thở khủng bố quay quanh người hắn, mỗi khi đi một bước sẽ gây ra động đất, uy thế kinh thiên.
Nhưng trong mắt hắn lộ tia mờ mịt, hắn rốt cuộc là Đại Hoan Hỉ La Hán hay Long Tàng Tôn Giả?
Đại Hoan Hỉ La Hán thần du thế giới cực lạc, hắn đột phá Chân Vũ không theo con đường ngay là ngưng tụ quy tắc lực lượng thăng cấp Chân Vũ mà là đường tắt, một con đường tắt cực kỳ mạo hiểm, lấy tinh thần lực cường đại của bản thân cầu được siêu thoát, cuối cùng kéo theo thân thể thăng cấp Chân Vũ.
Thật ra về sau Đại Hoan Hỉ La Hán đã thành công, nhưng đồng thời hắn cũng thất bại.
Tinh thần của hắn đã siêu thoát, ngưng tụ thành thế giới cực lạc trong truyền thuyết, nhưng vấn đề là hắn cũng không phải Yêu tộc, không có lực lượng nguyên thần cường đại của Yêu tộc.
Đại Hoan Hỉ La Hán chưa tu bí pháp nguyên thần đến từ thế giới được ghi trên miếng đá bạch ngọc, có thể hóa hư thành thực, bỏ đi thân thể, lấy nguyên thần rong chơi trong thiên địa.
Bởi vậy nên Đại Hoan Hỉ La Hán rơi vào một cảnh giới cực kỳ lúng túng, nguyên thần của hắn đã siêu thoát, nhưng thân thể không ngừng suy nhược, cuối cùng thậm chí không còn chút sinh cơ.
Khi Long Tàng Tôn Giả mở ra nơi bế quan, thân thể của Đại Hoan Hỉ La Hán thậm chí đã hóa thành bộ xương khô, chỉ có nguyên thần đã siêu thoát là bám vào xương khô, nhưng chẳng có một chút lực lượng, dù sao cho dù nguyên thần của hắn đã siêu thoát, nhưng nhất định phải nương tựa thân thể mới có thể sống sót.
Về sau Long Tàng Tôn Giả trực tiếp hiến tế máu thịt của mình để cho Đại Hoan Hỉ La Hán đại thành viên mãn, sự thực chứng minh hắn cuối cùng cũng quả thực là thành công.
Chẳng qua phút cuối ra chút ngoài ý muốn, Long Tàng Tôn Giả đinh ninh nguyên thần của mình sẽ tiêu tan, nhưng không ngờ thần chí nguyên thần của Đại Hoan Hỉ La Hán sắp biến mất nên bị động dung hợp với nguyên thần của Long Tàng Tôn Giả.
Không phải cắn nuốt, mà là dung hợp, cho nên hiện tại trong thân thể của Đại Hoan Hỉ La Hán có trí nhớ của hai người, đây cũng là lý do khiến hắn hoang mang.
Ký ức là căn cứ tồn tại của một người, ngươi có một khúc ký ức của đối phương thì sẽ như xem phim, nhưng nếu ngươi có trọn vẹn ký ức của đối phương, thể nghiệm yêu giận buồn ghét của đối phương, tất cả sinh hoạt từ nhỏ đến lớn thì ngươi có khác gì với đối phương?
Cho nên hiện tại Đại Hoan Hỉ La Hán rất mê mang, bởi vì hắn cũng không biết chính mình hiện tại rốt cuộc là ai.
Nhưng rất nhanh Đại Hoan Hỉ La Hán giấu mê mang xuống đáy mắt, mặc kệ hắn là Đại Hoan Hỉ La Hán hay Long Tàng Tôn Giả thì hiện tại hắn chỉ là phương trượng của Hoan Hỉ Miếu!
Đại Hoan Hỉ La Hán nhìn quét qua rải rác đệ tử Hoan Hỉ Miếu ở xung quanh, cảnh tượng hơi rách nát, hắn không kiềm được lạnh lùng hỏi:
“Trong khoảng thời gian ta không ở Hoan Hỉ Miếu, các ngươi quản lý Hoan Hỉ Miếu như vậy sao?
Võ giả cảnh giới Dung Thần tên là Bác Tôn vội vàng nói: "Phương trượng thứ tội, Hoan Hỉ Miếu hiện tại bị tất cả tông môn Mật tông bài xích, đã lụn bại, nhưng hiện tại có phương trượng xuất quan, Hoan Hỉ Miếu ta lại sắp vực dậy!”
Đại Hoan Hỉ La Hán bây giờ có trí nhớ của Long Tàng Tôn Giả, hắn tự nhiên biết sự tình trải qua là chuyện gì, trong mắt bắn ra tia sáng lạnh.
“Sách Nam Triệt, ngày xưa đúng là ta không bằng ngươi, nhưng hiện tại thì sao? Những môn phái Mật tông nữa, bỏ đá xuống giếng với Hoan Hỉ Miếu ta, các ngươi cũng có tư cách?"
Sớm muộn gì Đại Hoan Hỉ La Hán sẽ giải quyết ân oán với những người này, trước mắt người mà hắn muốn giết nhất chỉ có một, đó là Tô Tín!
Nếu như không có Tô Tín, Hoan Hỉ Miếu bọn họ sao có thể rơi xuống tình trạng như vậy?
Bởi vì có trí nhớ của Long Tàng Tôn Giả cũ, Đại Hoan Hỉ La Hán biết rõ lúc trước Tô Tín xông lên Hoan Hỉ Miếu, thậm chí suýt diệt môn bọn họ.
Đại Hoan Hỉ La Hán biết khi đó trong lòng Long Tàng Tôn Giả tuyệt vọng cỡ nào, cho nên lần này hắn cũng phải cho Tô Tín nếm thử cảm giác tuyệt đối này!
Đại Hoan Hỉ La Hán nói thẳng với Bác Tôn:
“Ngươi hãy gửi một tin cho Tô Tín, nói hắn tự xách đầu người đến Hoan Hỉ Miếu ta chuộc tội, nếu như không làm thì ta sẽ trực tiếp đồ tất cả người dưới trướng Tây Bắc Đạo của hắn! Muội muội của hắn, thuộc hạ của hắn, bao gồm tất cả mọi người có quan hệ với hắn!”