Chương 1911 Kiêu ngạo(1)
Nghe lời bá khí đó của Đại Hoan Hỉ La Hán, đệ tử Hoan Hỉ Miếu thoáng chốc tinh thần rung lên.
Bọn họ bị áp lực quá lâu, nếu như có thể khiến đầu sỏ Tô Tín khiến bọn họ ra nông nỗi này phải tự xách đầu người đến gặp, đối với Hoan Hỉ Miếu thì đây là chuyện khiến bọn họ khí thế tăng vọt.
Bác Tôn đang định lên tiếng đồng ý, Lệ Ma Già bỗng nhiên nói: "Phương trượng, ta đã đi đất Trung Nguyên mấy lần, chuyện này hãy giao cho ta.”
“Gần đây Bác Tôn sư huynh đều ở Hoan Hỉ Miếu chủ trì đại cục, có hắn ở lại Hoan Hỉ Miếu, có thể trợ giúp Hoan Hỉ Miếu cố gắng nhanh chóng khôi phục trật tự, cho nên việc chạy chân này cứ để ta làm.”
Lệ Ma Già làm như vậy đơn giản là sợ có người nói lung tung trước mặt Đại Hoan Hỉ La Hán, nói lúc trước bọn họ định phản bội Hoan Hỉ Miếu.
Cho nên Lệ Ma Già giành làm một phần nhiệm vụ như vậy kiếm cảm giác tồn tại ở trước mặt Đại Hoan Hỉ La Hán, lại khen Bác Tôn vài câu, hiển nhiên là ngầm nói cho Đại Hoan Hỉ La Hán, trước khi ngài xuất quan, Bác Tôn toàn làm công tác quyền trụ trì.
Dù sao hiện tại võ giả Dương Thần cảnh của Hoan Hỉ Miếu đều đã chết hết, Đại Hoan Hỉ La Hán chắc chắn sẽ đề bạt một vài người trợ giúp hắn quản lý Hoan Hỉ Miếu, Bác Tôn vừa lúc thích hợp.
Nghe lời Lệ Ma Già nói, Bác Tôn thản nhiên nhìn hắn một cái, không nói gì thêm.
Bác Tôn thật sự không quá ham thích quyền thế, huống hồ hắn cũng không định mách lẻo với Đại Hoan Hỉ La Hán những chuyện đám người Lệ Ma Già làm.
Dù sao trong lòng bọn họ vẫn có Hoan Hỉ Miếu, lúc trước định đi là vì bọn họ không cảm giác được một chút hy vọng.
Hiện tại Hoan Hỉ Miếu đang lúc cần dùng người, nếu trị tội của bọn họ thì Hoan Hỉ Miếu thật sự không còn sót lại bao nhiêu người.
Đại Hoan Hỉ La Hán gật đầu nói: "Vậy thì tốt, ngươi hãy đi đưa tin cho Tô Tín đó.”
Nhìn Lệ Ma Già xoay người rời đi, trong mắt Đại Hoan Hỉ La Hán lóe tia sáng lạnh.
Tô Tín từng khiến người của Hoan Hỉ Miếu cảm giác được tuyệt vọng, hiện tại hắn cũng phải cho Tô Tín cảm giác mùi vị tuyệt vọng tương tự!
Đương nhiên, Đại Hoan Hỉ La Hán khiến Tô Tín xách đầu đến gặp là vì hắn không muốn vào Trung Nguyên ngay lúc này.
Một trong số các nguyên nhân là vì Đại Hoan Hỉ La Hán vừa thăng cấp Chân Vũ, cần dùng một khoảng thời gian củng cố lực lượng, tu vi của mình, sai Lệ Ma Già đi truyền tin chẳng qua là muốn hù dọa Tô Tín, nếu như Tô Tín chủ động đến gặp Đại Hoan Hỉ La Hán thì hắn không ngại thu mạng của Tô Tín luôn.
Nếu Tô Tín còn muốn phản kháng, vậy đừng trách hắn không theo quy củ giang hồ, Đại Hoan Hỉ La Hán không thích tuân theo quy tắc không vạ lây người nhà, huống hồ lúc trước Tô Tín suýt diệt môn Hoan Hỉ Miếu bọn họ, hắn cần gì giữ quy tắc nữa?
Nguyên nhân chủ yếu khiến Đại Hoan Hỉ La Hán không muốn đi Trung Nguyên ngay bây giờ là vì hắn kiêng kỵ Thiếu Lâm Tự.
Lúc Đại Hoan Hỉ La Hán bế sinh tử quan thì Thiếu Lâm Tự còn ở thời kỳ cường thịnh nhất, khi đó đạo phật đại chiến còn chưa phát sinh, Mật tông bọn họ bị áp chế cực kỳ thê thảm.
Tuy hiện tại Đại Hoan Hỉ La Hán có được ký ức của Long Tàng Tôn Giả, nhưng hắn không biết Thiếu Lâm Tự phong sơn, mấy người khác trong Hoan Hỉ Miếu cũng không biết điều này.
Từ lần trước Tô Tín rời đi, Hoan Hỉ Miếu đã bị buộc phong sơn, hoàn toàn cắt đứt liên hệ với bên ngoài, bọn họ mù tịt những việc lớn phát sinh trên giang hồ.
Những đệ tử rời khỏi Hoan Hỉ Miếu thì có nghe tiếng gió, nhưng bọn họ không thể nào cố ý quay về Hoan Hỉ Miếu nói cho bọn họ biết những chuyện này.
Cho nên hiện tại Hoan Hỉ Miếu bị mất một khoảng trống tin tức bên ngoài, bắt đầu từ lúc Hoan Hỉ Miếu phong sơn thì bọn họ xem như ngăn cách với thế gian.
Lúc này động tác của Hoan Hỉ Miếu đã truyền khắp Tây Cương, Hoan Hỉ Miếu chẳng những không che giấu còn rêu rao tuyên bố ra tay với Tô Tín.
Dù sao đối với bọn họ thì lần này là cuộc chiến rửa nhục của Hoan Hỉ Miếu, không chỉ Tô Tín, những tồn tại nào khiến Hoan Hỉ Miếu chịu vũ nhục thì bọn họ đều quyết trả thù lại hết!
Hoan Hỉ Miếu rêu rao như vậy, Kim Cương Tự tự nhiên cũng nhận được tin tức.
Đại Thế Chí Thượng Sư tự mình đến tìm Sách Nam Triệt hỏi: "Phương trượng, Hoan Hỉ Miếu làm như vậy, chẳng lẽ chúng ta cứ mặc kệ luôn sao?”
Sách Nam Triệt thản nhiên nói:
“Quản làm gì? Người giang hồ đều biết sau sự tình lần trước thì Hoan Hỉ Miếu đã bị chúng ta trục xuất Mật tông, chẳng qua không có công khai tuyên bố mà thôi.”
“Lần này Hoan Hỉ Miếu nói sao thì cũng ra một cường giả cảnh giới Chân Vũ, bọn họ muốn trút bực tức một chút cũng bình thường thôi.”
“Yên tâm, chuyện này không cần chúng ta ra tay, nếu Hoan Hỉ Miếu thông minh thì bọn họ sẽ tự giải quyết.”
“Còn về cuối cùng Mật tông chúng ta có tiếp nhận Hoan Hỉ Miếu trở về hay không thì tùy vào thái độ của Hoan Hỉ Miếu.”
Đại Thế Chí Thượng Sư gật đầu, hắn thận trọng hơi quá mức, sợ bởi vì việc này sẽ ảnh hưởng quan hệ giữa Mật tông và triều đình.
Nhưng nghe Sách Nam Triệt nói như thế thì Đại Thế Chí Thượng Sư đã hiểu thái độ của hắn.