← Quay lại trang sách

Chương 1912 Kiêu ngạo(2)

Tuy các loại phương thức làm việc của Hoan Hỉ Miếu khiến nhiều tông môn Mật tông lên án, nhưng Hoan Hỉ Miếu dù sao cũng từng là tông môn thuộc mạch Mật tông bọn họ, cho nên đối với bên ngoài thì bọn họ vẫn tương đối nghiêng về Hoan Hỉ Miếu hơn.

Đương nhiên với điều kiện tiên quyết là Hoan Hỉ Miếu phải thức thời, như vậy Mật tông mới chịu tiếp nhận bọn họ, nếu không thì Sách Nam Triệt không ngại khiến Đại Hoan Hỉ La Hán nhận rõ một điều, đó là một trăm năm trước ngươi không bằng ta, một trăm năm sau ngươi vẫn không bằng ta.

Trong tình huống không ai trong Mật tông nhúng tay vào, Lệ Ma Già trực tiếp lên đường đi đất Trung Nguyên, hơn nữa dựa theo lời Đại Hoan Hỉ La Hán đã nói, Lệ Ma Già làm chuyện này hết sức rêu rao, tuyên bố với bên ngoài rằng Đại Hoan Hỉ La Hán thăng cấp Chân Vũ, hơn nữa còn muốn khiến Tô xách đầu đến gặp.

Hoan Hỉ Miếu tuyên bố những chuyện này đương nhiên là vì thị uy, trên thực tế hiệu quả không tệ, mấy năm nay trên giang hồ có nhiều Chân Vũ bỏ mạng, nưng cũng có cường giả Chân Vũ mới thăng cấp, dù sao tồn tại cảnh giới Chân Vũ luôn giữ số lượng nhất định, trên cơ bản sẽ không thay đổi nhiều.

Chẳng qua Đại Hoan Hỉ La Hán có thể thăng cấp Chân Vũ quả thực là vượt sức tưởng tượng của bọn họ, không ai ngờ tới cái kẻ bế sinh tử quan một trăm năm thật sự có thể bước ra một bước cuối cùng kia, thăng cấp đến Chân Vũ, đây đúng là cực kỳ ngoài ý muốn.

Chẳng qua thái độ của Đại Hoan Hỉ La Hán đối với Tô Tín khiến đám võ giả Trung Nguyên biểu cảm kỳ lạ, bọn họ nghiêm trọng hoài nghi phải chăng Đại Hoan Hỉ La Hán mới vừa xuất quan, đầu óc còn trên mây, nếu không thì tại sao sẽ ra quyết định ngu xuẩn đến thế?

Trước khi Tô Tín giết Mạc Qua thì đã xem như cự phách một phương trên giang hồ, nhưng lúc ấy thanh danh của hắn xấp xỉ nhóm người Trầm Vô Danh, Địch Kinh Phi, cùng lắm là bối cảnh của hắn cứng rắn hơn, cho nên thân phận cũng cao hơn bọn họ một bậc.

Nhưng tùy theo Tô Tín chém giết Mạc Qua, về sau cùng đám người Tiêu Xước hợp sức làm thịt lão tổ Tiêu gia, thanh danh của hắn càng ngày càng tăng, thậm chí hiện tại đều có thể nói lấy thực lực của Tô Tín hoàn toàn có tư cách nhấc lên sóng gió không nhỏ trên giang hồ.

Cho nên hiện tại Tô Tín đã không tính là cự phách một phương, mà là cự phách giang hồ! Không chỉ ở Tây Bắc, xem như là ở võ lâm Trung Nguyên, Tô Tín cũng xem như đại nhân vật nổi tiếng lừng lẫy.

Nếu là người khác bị cường giả cảnh giới Chân Vũ như Đại Hoan Hỉ La Hán nhằm vào, phỏng chừng đối phương có thể sợ chết khiếp.

Nhưng nếu như là Tô Tín bị theo dõi, toàn bộ người võ lâm Trung Nguyên không biết nên nói cái gì.

Dù sao Tô Tín từng giết cường giả cảnh giới Chân Vũ, người khác có lẽ còn sợ cường giả cảnh giới Chân Vũ chứ với người từng chặt đầu một cường giả cảnh giới Chân Vũ như Tô Tín, tồn tại cảnh giới Chân Vũ có vẻ như cũng không có gì để sợ.

Huống hồ Tô Tín nói sao thì cũng là trọng thần một phương của triều đình, Hoan Hỉ Miếu nhà ngươi kiêu ngạo như vậy, có từng suy xét mặt mũi của triều đình không?

Cho nên người trong giang hồ nhất trí cho rằng Đại Hoan Hỉ La Hán tuyệt đối là chưa tỉnh ngủ, mới hạ đạt một mệnh lệnh như vậy.

Đương nhiên, Lệ Ma Già không biết những điều này, dọc đường đi hắn rải tin nhưng không hỏi người khác về tin tức của Tô Tín, hắn cho rằng Tô Tín đúng là mạnh, nhưng còn có thể mạnh hơn tồn tại cảnh giới Chân Vũ sao?

Tóm lại dù biết tin tức tỉ mỉ về Tô Tín thì bọn họ vẫn sẽ trực tiếp ra tay, trước lực lượng tuyệt đối thì tất cả đều là mây bay!

Lệ Ma Già cứ thế mang theo tự tin tuyệt đối đi vào Phi Long thành ở Tây Bắc Đạo.

Tô Tín đang bế quan, cho nên tiếp kiến Lệ Ma Già kỳ thực là Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành, hiện tại trong Phi Long thành chỉ có hai người này có thể làm chủ, ngồi bên cạnh bọn họ còn có Đồng Vũ Dương phụ trách tình báo Ám Vệ.

Đồng Vũ Dương sau khi dược Tô Tín giao cho chức vị phó tổng quản Ám Vệ, cuối cùng không cô phụ trách nhiệm nặng nề đó, trong thời gian nửa năm đã thuận lợi phát triển hệ thống tình báo của Ám Vệ đến bốn mươi chín đạo Đại Chu, tuy rằng hiện tại còn không cách nào so sánh với mật thám tập sự, nhưng ngày nào đó chắc hẳn sẽ không xa.

Lần này Lệ Ma Già làm rầm rộ như thế, Đồng Vũ Dương tự nhiên nhận được tin ngay, vội báo cho Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành biết, khiến hai người chuẩn bị sẵn sàng trước.

Lệ Ma Già bị người dẫn đến, biểu cảm ngạo nghễ, nhìn thấy Lý Phôi ngồi ở ghế trên thì đáy mắt lóe tia coi rẻ.

Nội tình của Tô Tín này vẫn hơi nông cạn, chủ sự Tây Bắc Đạo thế nhưng chỉ là một tên võ giả của Dung Thần cảnh, quả thực là không xứng lên sân khấu.

Giờ phút này Lệ Ma Già đã quên, từ sau khi Long Tàng Tôn Giả tự phế võ công thì người chủ sự của Hoan Hỉ Miếu bọn họ chỉ cỡ Dung Thần cảnh.

Lý Phôi lạnh lùng nhìn Lệ Ma Già, hắn chấp chưởng Ám Vệ nhiều năm, khí chất trở nên âm trầm hơn.