Chương 1924 Giao phong(1)
Còn Tiêu Thiên Ngạo, bản thân sắp hết tuổi thọ, bị đám người Tô Tín giết có gì lạ?
Có thể nói xem như là Tô Tín gọi hai nhóm người từng hợp sức giết cường giả cảnh giới Chân Vũ cùng nhau đến vây công hắn, Đại Hoan Hỉ La Hán cũng không sợ.
Thực lực của cường giả cảnh giới Chân Vũ thời kỳ đỉnh cao không giống như trong tưởng tượng của bọn họ, nếu Tô Tín dám đến thì Đại Hoan Hỉ La Hán đã chuẩn bị cho hắn có đến mà không có về.
Mà lúc này Tô Tín đã mang theo người đi tới Tây Cương, thẳng hướng Hoan Hỉ Miếu.
Một số người giang hồ định xem náo nhiệt cũng đi theo từ xa.
Nhưng lần này các đại môn phái tuy rằng cử người đến, nhưng bọn họ không giống lần trước, lần trước Tô Tín tự mình đi Thiếu Lâm Tự, các môn phái cử ra cường giả Dương Thần cảnh đến vây xem, lần này bọn họ chỉ phái một ít đệ tử tiểu bối đến xem kết quả.
Lần trước Tô Tín lên Thiếu Lâm Tự đòi người là việc liên quan đến Thiếu Lâm Tự đứng đầu Phật tông, hậu quả thậm chí là có thể ảnh hưởng đến toàn bộ cách cục của võ lâm.
Cho nên mặc kệ là có thù với Thiếu Lâm Tự hay không bọn họ đều đến góp vui.
Nhưng tranh chấp lần này giữa Tô Tín và Hoan Hỉ Miếu thì khác, đây chỉ là ân oán cá nhân mà thôi, Hoan Hỉ Miếu tuy ra một vị Chân Vũ, nhưng ở trong mắt nhiều cường giả võ lâm Trung Nguyên thì bọn họ vẫn là một phần của Mật tông, một Hoan Hỉ Giáo tầm thường, nội tình bày ra đó, dù có cường giả cảnh giới Chân Vũ cũng không đủ để ảnh hưởng cách cục võ lâm Trung Nguyên, bởi vậy bọn họ cho rằng trận chiến này không quá quan trọng.
Thậm chí còn có người cho rằng Tô Tín nếu như có thể tập trung tất cả nhân mạch của hắn thì không phải không thể giết Đại Hoan Hỉ La Hán.
Đến dưới núi Hoan Hỉ Miếu, Tô Tín nhìn Hoan Hỉ Miếu trên đỉnh núi, tượng phật Hoan Hỉ từng bị hắn chém nát lúc này đã được đắp lại.
Hơn nữa trên đỉnh núi bộc phát luồng dao động cường đại, khuấy động thiên tượng, trong khoảnh khắc mưa to lôi đình ngưng tụ trong không trung, cảnh tượng diệt thế.
Tô Tín bĩu môi coi rẻ, tư tưởng của Đại Hoan Hỉ La Hán này có vẻ như còn dừng lại ở một trăm năm trước, làm mấy trò ra oai phủ đầu này có ý nghĩa gì sao?
Dù sao hiện tại Hoan Hỉ Miếu và Tô Tín đã là kết thành thù không chết không ngừng, hai bên gặp mặt liền đánh, dù sao không phải ta giết ngươi, đó là ngươi giết ta, trực tiếp rút đao xông lên mới nhanh gọn.
"Lên núi đi."
Tô Tín bỏ lại một câu rồi bước lên núi.
Nhưng Đại Hoan Hỉ La Hán muốn cho Tô Tín một ra oai phủ đầu, Tô Tín cũng muốn làm điều tương tự.
Chỉ thấy Tô Tín mỗi bước ra một bước, quanh thân sẽ phát ra tiếng nổ lớn trong trẻo, lực lượng thiên địa bốn phía nháy mắt bị khuấy động, trở nên cuồng bạo hơn.
Tùy theo Tô Tín mỗi bước ra một bước, hắn đều sẽ ảnh hưởng thiên địa xung quanh, chờ đi trăm bước, mọi người giật mình phát hiện quanh Tô Tín đã ngưng tụ lốc xoáy vực tràng khủng bố, lực lượng nào ở trong lốc xoáy đó sẽ bị nghiền nát, cuồng bạo vô cùng chạy lên đỉnh núi, không ngờ ngang ngửa với uy thế mà Đại Hoan Hỉ La Hán tạo thành.
Một chiêu khiến tông phái võ lâm khác thay đổi sắc mặt, ánh mắt lộ tia nghiêm túc.
Bọn họ không biết Đại Hoan Hỉ La Hán có bị giật mình hay không, nhưng chiêu này của Tô Tín khiến bọn họ hết hồn.
Điều khiển lực lượng thiên địa, cái này rõ ràng là thủ đoạn Chân Vũ cảnh mới làm được, kết quả hiện tại bị Tô Tín sử dụng.
Hơn nữa bọn họ thậm chí còn có thể cảm giác được chiêu này của Tô Tín không hoàn toàn là điều khiển thiên địa, còn có thứ khác ở trong đó, chẳng qua bởi vì thực lực của bọn họ hữu hạn, nên không cảm giác được mấy thứ này mà thôi.
Hiện tại bọn họ có thể khẳng định, Tô Tín đã bước chân vào cảnh giới Nửa Bước Chân Vũ, nửa chân đạp vào phạm trù Lục Địa Thần Tiên rồi.
Nghĩ đến đây, lại liên tưởng tuổi tác của Tô Tín, cả đám người sinh ra cảm giác chính mình sống uổng cuộc đời.
Đặc biệt ở đây còn có mấy vị võ giả Dương Thần cảnh, bọn họ càng có cảm giác đó.
Thật ra võ đạo không phải cứ càng lớn tuổi thì càng chiếm ưu thế, tuy rằng tuổi tác càng lớn kinh nghiệm chiến đấu càng phong phú, bản thân tích lũy thực lực cũng sẽ càng thâm hậu, nhưng song song đó, ngươi càng lớn tuổi thì hy vọng thăng cấp cảnh giới tiếp theo càng xa vời, có một số người ở lại Dương Thần cảnh cả đời, mãi không thể bước ra bước cuối cùng, thậm chí đến cuối cùng ngay cả bọn họ cũng tự bỏ cuộc.
Nhìn mấy vị thăng cấp Chân Vũ gần vài năm nay xem, không tính tới Mạc Qua dựa vào cơ duyên, tuổi tác của Mạnh Kinh Tiên chưa đầy một trăm.
Có câu đừng coi thường thiếu niên nghèo là có ý nghĩa như thế, bởi vì ngươi vĩnh viễn đều không biết đối phương cuối cùng rốt cuộc có thể đi tới trình độ nào.
Điểm này bọn họ cũng đều biết, nhưng vấn đề là Tô Tín đi hơi bị nhanh, đừng nói gì mà đừng coi thường thiếu niên nghèo, hiện tại Tô Tín không đi ăn hiếp thiếu niên khác đã là may rồi.