Chương 1933 Chân Vũ(1)
Tô Tín nhìn đồ tây màu đen trên người, bản năng vịn mắt kính trên sống mũi, bộ dạng chỉ tồn tại trong ký ức làm hắn hơi hoài niệm.
Nhưng hoài niệm chỉ kéo dài khoảng một giây, Tô Tín không còn là nhân viên văn phòng đi 9 về 5 như kiếp trước nữa, mà là Tây Bắc vương, Tô Tín, hiện tại danh chấn giang hồ, uy danh chấn thiên hạ!
Nhìn biểu cảm há hốc mồm của Đại Hoan Hỉ La Hán, Tô Tín lộ ý cười châm chọc:
"Dế nhũi, chưa thấy qua phải không? Không chừng kiếp sau ngươi sẽ được thấy.”
Dứt lời, Tô Tín vươn ra một đầu ngón tay điểm nhẹ, chớp mắt không gian bốn phía vỡ vụn, nhà cao tầng lần lượt sụp xuống, mà cùng sụp đổ không chỉ có không gian ký ức của Tô Tín, còn bao gồm Thế Giới Cực Lạc của Đại Hoan Hỉ La Hán.
"Không!"
Trong mắt của Đại Hoan Hỉ La Hán lộ tia kinh hoàng, hắn không rõ vấn đề rốt cuộc xuất hiện ở nơi nào, tại sao trong ký ức của Tô Tín sẽ có những cảnh tượng kỳ dị này, tại sao Tô Tín rõ ràng đã bị xâm thực ký ức mà còn có thể tiếp tục ra tay.
Đương nhiên, nhưng điều này đã không trọng yếu, quan trọng là Thế Giới Cực Lạc của Đại Hoan Hỉ La Hán đang tan vỡ!
Bất cứ công pháp và võ kỹ đều không tồn tại tuyệt đối hoàn mỹ, Thế Giới Cực Lạc của Đại Hoan Hỉ La Hán cũng giống như vậy.
Thế Giới Cực Lạc đúng là uy năng dũng mãnh, nhưng khuyết điểm cũng rõ rệt.
Bởi vì Thế Giới Cực Lạc vốn biến ra từ nguyên thần của Đại Hoan Hỉ La Hán, Thế Giới Cực Lạc mà bị tổn hại, nguyên thần của hắn cũng bị tổn thương theo, hơn nữa còn là hoàn toàn đồng bộ.
Thế Giới Cực Lạc bị phá hủy một nửa thì nguyên thần của Đại Hoan Hỉ La Hán cũng bị tổn thương một nửa.
Thế Giới Cực Lạc hoàn toàn bị phá hủy thì hậu quả tự nhiên đã rõ.
Mà lúc này ở bên ngoài, mấy người khác căn bản không biết trong đó rốt cuộc phát sinh tình huống gì, mọi người chỉ có thể nhìn thấy Thế Giới Cực Lạc vốn ổn cố thế nhưng dần dần bắt đầu vặn vẹo, sụp đổ, Đại Hoan Hỉ La Hán ở trong đó thì có máu chảy ra từ thất khiếu, trong khoảnh khắc trường hợp trở nên khủng bố vô cùng.
Hấp dẫn ánh mắt nhất là Tô Tín.
Có khí tức huyền ảo bao phủ quanh người Tô Tín, các loại lực lượng quay quanh, có kiếm khí, có phật quang màu vàng, có ma khí hùng dũng, cũng có sóng máu ngập trời.
Lực lượng không đếm hết quay quanh người Tô Tín, cuối cùng dung thành một thể, đẩy khí thế của hắn lên đỉnh phong.
Trong khoảnh khắc Tô Tín dường như phá tan trở ngại nào đó, ánh sáng vàng vòng quanh người, sau lưng ngưng tụ ánh sáng vàng rực rỡ, một tòa điện đường rộng lớn hiện ra sau lưng Tô Tín.
Mọi người có mặt sợ hãi giật nảy mình, Chân Vũ! Tô Tín thế nhưng dựa vào trận chiến này thăng cấp đến Chân Vũ!
Đám người không rảnh buột miệng hét lên, hoặc nên nói là không có tâm tư kêu lên, tất cả mọi người cơ hồ đóng đinh ánh nhìn vào Tô Tín.
Trên giang hồ chỉ có mấy chục cường giả cảnh giới Chân Vũ, mỗi một cường giả cảnh giới Chân Vũ thăng cấp đều là tạo hóa cho người khác, bởi vậy bọn họ bất chấp thứ khác, lo tập trung quan sát Tô Tín thăng cấp Chân Vũ xong đã.
Lúc này pháp tướng sau lưng Tô Tín đã ngưng tụ, nhưng bọn họ không nhìn thấu quy tắc lực lượng của Tô Tín là cái gì.
Nhưng ngay lúc này có người bỗng nhiên nói:
“Cung điện kia không phải pháp tướng của Tô Tín!”
Mọi người vội vàng nhìn chăm chú, quả nhiên cung điện kia chỉ là một phần của pháp tướng của Tô Tín, ánh sáng vàng quanh người hắn vẫn đang ngưng tụ, một bóng dáng màu vàng cất bước mà ra, người mặc chiến giáp màu vàng, rõ ràng có chút cảm giác đấu chiến kim thân.
Nhưng trong bóng dáng kia có vô thượng bá khí, hắn từng bước một đi đến phía trước cung điện, trong mắt lấp lóe ánh sáng vàng, bễ nghễ vạn vật, tôn lên thiên cung hùng vĩ kia, trong khoảnh khắc khí thế vọt lên tận trời.
Đây mới là pháp tướng hoàn chỉnh của Tô Tín, Đế Lâm Cửu Tiêu!
Tô Tín thành công thăng cấp Chân Vũ, kết cục của trận chiến này đã không cần nói nhiều. Thế Giới Cực Lạc của Đại Hoan Hỉ La Hán đã bị khí thế thăng cấp Chân Vũ của Tô Tín đánh tan nát, phỏng chừng không giữ được bao lâu.
Ai đều không ngờ rằng, bọn họ vốn cho rằng lúc trước Tô Tín tuyên bố giết Đại Hoan Hỉ La Hán chỉ là mạnh miệng, nào ngờ cuối cùng Tô Tín thành công.
Lúc này trên đỉnh núi cách mấy chục dặm, Sách Nam Triệt cau mày, hắn không ngờ một chuỗi biến hóa này, kết quả trong khoảnh khắc tình thế đã nghịch chuyển, Tô Tín chết chắc đột nhiên thăng cấp Chân Vũ, Đại Hoan Hỉ La Hán thì bị trọng thương trong khoảnh khắc Thế Giới Cực Lạc vỡ nát.
Đại Hoan Hỉ La Hán hiện giờ không đỡ nổi một chiêu của Tô Tín, lúc này Sách Nam Triệt bắt buộc phải ra tay.
Đại Hoan Hỉ La Hán dù sao là võ giả của mạch Mật tông bọn họ, cứu Đại Hoan Hỉ La Hán thì thực lực của Mật tông sẽ mạnh hơn vài phần.
Sách Nam Triệt vốn còn lo lắng Đại Hoan Hỉ La Hán mơ ước địa vị của Kim Cương Tự bọn họ, sinh ra ý đồ khác, nhưng nay thấy Đại Hoan Hỉ La Hán bị đả kích ra nông nỗi đó, phỏng chừng dù vết thương lành thì hắn cũng không có tâm tư đối phó Kim Cương Tự.
Vậy là Tô Tín xem như làm một chuyện tốt.