← Quay lại trang sách

Chương 1934 Chân Vũ(2)

Cho nên hiện tại Đại Hoan Hỉ La Hán không thể chết, Sách Nam Triệt đứng lên muốn ra tay, nhưng ngay lúc này trước mắt hắn xuất hiện một người, một võ giả trung niên mặc áo đen, bề ngoài bình thường không có gì lạ, mẫu người lẩn vào trong đám đông thì tuyệt đối không tìm thấy.

Nhưng hơi thở trên người thì siêu khủng bố, thậm chí khủng bố đến mức Sách Nam Triệt phải nhìn kỹ.

Sách Nam Triệt nheo mắt, người kia là ai?

Cường giả cảnh giới Chân Vũ trên giang hồ chỉ có bấy nhiêu, thân phận vẻ ngoài gì đó vốn không phải bí mật, nhưng người trước mắt thì Sách Nam Triệt thiệt tình không biết hắn là ai, chẳng lẽ là lão quái vật ẩn cư nhiều năm?

Sách Nam Triệt trầm giọng hỏi:

"Các hạ rốt cuộc là ai, tại sao muốn ngăn đường ta đi?”

Bỗng nhiên xuất hiện cường giả nhìn như bình thường này tự nhiên là Diêm La Thiên tử. Sách Nam Triệt quả thực giống như dự đoán của Tô Tín, hắn không nhận biết Diêm La Thiên tử.

Dù sao ngày xưa Thiên Hạ Thất Bang không bắt mắt, thân phận Kim Nguyên Thần của Diêm La Thiên tử trên giang hồ dù là trong võ giả Dương Thần cảnh cũng thuộc loại tương đối bình thường, nếu không phải Thiên Đình lén tiết lộ tin tức, xúi giục các đại tông môn hợp sức kiếp sát Diêm La Thiên tử, sợ rằng toàn bộ giang hồ cũng không có người ngờ tới Kim Nguyên Thần có thực lực khủng bố như vậy.

Hơn nữa người ngày xưa tham dự trận chiến ấy thấy tận mắt quá trình và manh mối trận chiến thanh trừng, việc này cũng dẫn đến cái tên Kim Nguyên Thần hoàn toàn biến mất trong giang hồ.

Tin tức của Mật tông vốn chậm hơn võ lâm Trung Nguyên nhiều, cộng thêm lúc Kim Nguyên Thần xảy ra chuyện thì Sách Nam Triệt thì đã là tồn tại cảnh giới Chân Vũ, hắn tự nhiên sẽ không chú ý một bang chủ Dương Thần cảnh không chút bắt mắt trong Thiên Hạ Thất Bang võ lâm Trung Nguyên.

Chẳng qua khi có thực lực thêm vào, dù Kim Nguyên Thần tầm thường cỡ nào cũng đáng giá Sách Nam Triệt xem trọng.

Diêm La Thiên tử nhìn Sách Nam Triệt, thản nhiên nói: "Ta không có địch ý, sự tình lần này là ân oán cá nhân giữa Tô Tín và Đại Hoan Hỉ La Hán, xin Sách Nam Triệt đại sư đừng ra tay.”

Sách Nam Triệt híp mắt hỏi:

“Ngươi được Tô Tín mời đến?"

Sách Nam Triệt thật sự bất ngờ, Tô Tín thế nhưng mời một cường giả cảnh giới Chân Vũ cố ý đến phòng bị hắn, người trước mắt là ai? Chẳng lẽ là người bên triều đình?

Biết ý đồ đến của Kim Nguyên Thần, trong lòng Sách Nam Triệt hơi khiếp sợ, không phải khiếp sợ thực lực của Kim Nguyên Thần, mà là khiếp sợ sự to gan của Tô Tín.

Nếu Tô Tín có thể mời đến cường giả cảnh giới Chân Vũ, vậy người trước mắt chỉ cần tham dự vào cuộc tập kích, phối hợp Tô Tín chém giết Đại Hoan Hỉ La Hán việc khó khăn gì. Sách Nam Triệt dám chắc, thực lực của người trước mắt mạnh hơn Đại Hoan Hỉ La Hán nhiều.

Nhưng kết quả là cuối cùng Tô Tín không nhờ người trước mắt ra tay giúp đỡ, ngược lại một mình đấu với Đại Hoan Hỉ La Hán, rồi bây giờ hắn thăng cấp Chân Vũ luôn. Tô Tín đó mãi đến bây giờ luôn có chủ ý rõ ràng lạ thường, hắn xem Đại Hoan Hỉ La Hán là đá mài dao để chính mình thăng cấp Chân Vũ!

Giờ phút này dù là Sách Nam Triệt cũng không kiềm được bội phục gan dạ và quyết đoán của Tô Tín, thảo nào hắn ở lứa tuổi này đã thăng cấp Chân Vũ, quả nhiên không thể thiếu hai thứ thực lực và nghị lực.

Ít nhất đổi thành Sách Nam Triệt lúc ở Dương Thần cảnh thì không có lá gan đi làm loại chuyện này.

Nhìn Kim Nguyên Thần trước mắt, Sách Nam Triệt lạnh lùng hừ một tiếng, hắn trực tiếp một chưởng vỗ ra, thoáng chốc phật quang màu vàng tỏa ra, mênh mông bao la vô cùng.

Sách Nam Triệt là phương trượng của Kim Cương Tự, không cần thiết liều mạng với một cường giả cảnh giới Chân Vũ chỉ vì Đại Hoan Hỉ La Hán.

Trong phạm vi có khả năng, Sách Nam Triệt sẵn lòng ra tay giúp đỡ, nhưng hiện tại có cường giả cảnh giới Chân Vũ ra mặt ngăn trở thì tự nhiên không cần làm việc.

Hiện tại Sách Nam Triệt ra tay chỉ muốn thăm dò thực lực và lai lịch của người trước mắt.

Kim Nguyên Thần mặt không đổi sắc, nếu hắn không thể bại lộ thân phận Diêm La Thiên tử thì không thể sử dụng công pháp của Địa Phủ và Huyết Ma Kinh, nhưng dùng võ Cái Bang thì được.

Đối diện một chưởng của Sách Nam Triệt, Kim Nguyên Thần cũng một chưởng đánh ra, thoáng chốc thiên long gầm rống, bộc phát ra dao động kinh khủng.

Hai chưởng va chạm vào nhau, thoáng chốc khuếch tán chấn động kịch liệt, núi nhỏ dưới chân hai người nứt rạn li ti vì một kích này.

Bởi vì hai người đều là thăm dò, không có nguyên do đánh nhau, cho nên một chưởng này ngang sức ngang tài, ai cũng không lấn lướt ai.

Sách Nam Triệt đại khái cảm giác được lực lượng của đối phương tuyệt đối không thua kém chính mình, vậy hắn không cần ở lại nữa, cho nên Sách Nam Triệt trực tiếp lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người rời đi.

Kim Nguyên Thần nhìn thoáng qua nơi Tô Tín và Đại Hoan Hỉ La Hán giao thủ, thân hình dần ẩn giấu, nhưng không đi xa.

Lúc này đằng trước Hoan Hỉ Miếu, ánh mắt Tô Tín nhìn Đại Hoan Hỉ La Hán lộ ra chút lạnh lùng, lúc này không giết Đại Hoan Hỉ La Hán thì đợi tới khi nào?