Chương 1962 Kiềm kẹp(1)
Cho nên hiện tại Cơ Huyền Viễn dùng thời gian mấy năm nâng đỡ Cơ Ngôn Thành rồi sau đó sẽ hoàn toàn quy ẩn, dốc hết sức trùng kích Chân Vũ, Cơ Huyền Viễn cho rằng Chân Vũ cảnh hấp dẫn hơn là quyền thế trong tay hắn.
Nhưng ngay lúc này một tiểu thái giám lại bỗng nhiên tiến vào bẩm báo: "Vương gia, Kháo Sơn Vương cho mời.”
"Lão tổ thỉnh ta?"
Cơ Huyền Viễn chau mày, không biết Cơ Vũ Lăng tìm hắn có chuyện gì, nhưng hắn vẫn lập tức đứng lên đi tới chỗ ở của Cơ Vũ Lăng.
Làm lão tổ của Hoàng tộc họ Cơ, cũng là người thủ hộ cuối cùng của Hoàng tộc họ Cơ bọn họ, có thể nói địa vị của Cơ Vũ Lăng trong Hoàng tộc họ Cơ là cao nhất, cao còn hơn hoàng đế.
Hoàng đế chết rồi có thể lập người khác, Cơ Hạo Điển có mười mấy nhi tử, hoàng thất dòng chính có đầy người, nhưng cường giả cảnh giới Chân Vũ thì Hoàng tộc họ Cơ chỉ có một người.
Hoàng tộc họ Cơ hiện giờ nếu như không còn tồn tại cảnh giới Chân Vũ, có thể nói Đại Chu không cần tồn tại nữa.
Dù sao Đại Chu hiện tại gần giống như một thể liên hợp ích lợi, Hoàng tộc họ Cơ là minh chủ, nhưng nếu có ngày thực lực của minh chủ không bằng người phía sau thì minh chủ còn ý nghĩa tồn tại sao?
Cho nên những năm gần đây, Đại Chu dồn nhiều tài nguyên nhất cho Cơ Vũ Lăng tu luyện.
Thật ra trong Hoàng tộc họ Cơ hẳn là còn có một vị tồn tại cảnh giới Chân Vũ, đáng tiếc bởi vì ngày xưa đại quyết liệt với tam tướng Võ Lâm Minh Đỗ Nguyên Thánh, khiến cường giả cảnh giới Chân Vũ kia trong lúc phục sát ‘Cuồng Sư’ Đỗ Nguyên Thánh thì bị thương nặng không chữa được bỏ mạng, cho nên trong Hoàng tộc họ Cơ hiện tại mọi thứ đều nghe theo Cơ Vũ Lăng.
Cơ Huyền Viễn đẩy mở cửa cung điện lớn nhất ở sâu trong hoàng thành, Cơ Vũ Lăng ngồi xếp bằng chính giữa nhất, khép hờ mắt, mặt tương đối nghiêm túc.
Lúc Cơ Vũ Lăng chưa thăng cấp Chân Vũ thì phụ trách dạy võ công cho tộc nhân Hoàng tộc họ Cơ như đám người Cơ Huyền Viễn, cho nên bây giờ đám võ giả Hoàng tộc họ Cơ bọn họ đều xem như đệ tử của Cơ Vũ Lăng, có ba phần e sợ hắn.
Trông thấy Cơ Vũ Lăng, Cơ Huyền Viễn lập tức theo bản năng đứng thẳng người, chắp tay vái chào nói: "Tham kiến lão tổ."
Cơ Vũ Lăng nhẹ gật đầu, nói:
“Ngồi đó chờ đi, chốc nữa mọi người đến đông đủ.”
Cơ Huyền Viễn gật đầu, ngồi xuống một bồ đoàn dưới tay Cơ Vũ Lăng, trong đầu thầm nghĩ tại sao Cơ Vũ Lăng muốn tìm chính mình, lát nữa còn ai đến?
Nhưng Cơ Huyền Viễn vừa ngồi xuống, Túc vương Cơ Huyền Tư, ba tên võ giả Dương Thần cảnh khác đẩy mở cửa điện đi vào.
Trông thấy ba người đó, Cơ Huyền Viễn cau mày, bởi vì ba người sau lưng Cơ Huyền Tư đều là võ giả Dương Thần cảnh của Hoàng tộc họ Cơ, nhưng ba người phụ trách trấn thủ long mạch, trong ngày thường căn bản sẽ không lộ mặt, hiện tại bọn họ đều xuất hiện ở nơi này là có ý gì? Cơ Huyền Viễn bỗng nhiên nghĩ đến một ít sự tình, nhưng hắn không có chủ động mở miệng hỏi.
Cơ Vũ Lăng ho khan một tiếng, trầm giọng nói:
“Bây giờ người đã đến đủ, ngươi muốn làm thế nào cứ nói đi.”
Cơ Huyền Tư đứng lên, cung tay nói:
“Vâng thưa lão tổ.”
Cơ Huyền Tư nói rồi chuyển sang nhìn Cơ Huyền Viễn, hỏi:
"Vương huynh, ta lần trước nói chuyện đó chắc ngươi không quên chứ?”
Cơ Huyền Viễn liếc qua Cơ Huyền Tư, thản nhiên nói: "Đương nhiên không quên, nhưng ngươi chuẩn bị làm thế nào? Lục Phiến Môn, quân đội đều không phải dễ chọc, đặc biệt là Tô Tín, ta giao tiếp với hắn nhiều nhất, nếu ngươi muốn dùng cứng là buộc triều đình và Tô Tín quyết liệt, chẳng lẽ ngươi muốn làm chuyện ngu xuẩn này sao? Đừng quên tiền triều Đại Tấn mất nước như thế nào.”
“Tạm không nói tiền triều, lẽ nào ngươi không biết chuyện vừa phát sinh với Thiếu Lâm Tự? Thiếu Lâm Tự buộc đi một Huyền Đàm có thực lực Thần Kiều cảnh, chẳng lẽ hiện tại chúng ta cũng muốn buộc đi Tô Tín có thực lực Chân Vũ cảnh và toàn bộ Tây Bắc Đạo sao?”
Cơ Huyền Tư cười cười nói: "Đương nhiên sẽ không, vương huynh, ta không phải ngớ ngẩn, sao có thể làm chuyện như thế?”
“Tuy Đại Chu là của Hoàng tộc họ Cơ ta, nhưng cũng không thể thiếu những người thủ hộ này, nếu không thì Đại Chu cũng sẽ không phải Đại Chu, mà là thế gia.”
“Tuy ta không có thiện cảm với Cơ Hạo Điển, nhưng không thể phủ nhận, phương thức nhằm vào những thế lực Đại Chu của Cơ Hạo Điển không tệ, đó là kiềm kẹp! Xé lẻ quyền lực trong tay bọn họ.”
Cơ Huyền Viễn liếc qua Cơ Huyền Tư, người này cực kỳ ghét Cơ Hạo Điển, dù ở trước mặt lão tổ cũng kêu thẳng tên Cơ Hạo Điển.
Đương nhiên dù sao hiện tại Cơ Hạo Điển cũng đã chết, hơn nữa tính theo tuổi thì Cơ Hạo Điển xem như hậu bối của bọn họ, cho nên Cơ Vũ Lăng ngồi ở phía trên dù nghe được lời của Cơ Huyền Tư cũng không bắt bẻ.
Cơ Huyền Viễn nhíu mày hỏi:
“Kiềm kẹp? Ngươi muốn kiềm kẹp cũng cần có người trước, Hoàng tộc họ Cơ ta có nhiều người, tuy Hoàng thất Cung phụng đường sẽ đứng về phía Hoàng tộc họ Cơ ta, ngày xưa Hoàng tộc họ Cơ ta có ơn với Triệu Vũ Niên, hắn cũng sẽ không làm phản, nhưng Hoàng thất Cung phụng đường cấp cao đều trấn thủ ở các nơi Đại Chu, chẳng lẽ ngươi định điều bọn họ về Thịnh Kinh thành? Lỡ biên cương xảy ra vấn đề thì làm thế nào?"