Chương 1965 Võ lâm hải ngoại(2)
Cơ Huyền Viễn lộ biểu cảm xấu hổ lắc đầu nói: "Vẫn chưa, cho nên ta định đợi sự tình lần này qua đi liền trực tiếp bế quan, dốc hết sức trùng kích Chân Vũ cảnh.”
Cơ Vũ Lăng khẽ thở dài:
“Ngưỡng cửa Chân Vũ cảnh không dễ đột phá, ngươi cưỡng bức đột phá thậm chí sẽ tạo thành hiệu quả hoàn toàn ngược lại.”
Cơ Huyền Viễn nhíu mày nói:
“Ta đang ở tráng niên, có thể thử cưỡng bức đột phá, chờ qua mấy chục năm, khí huyết của ta không tiếp tục tăng trưởng, đến lúc ấy muốn đột phá thì hy vọng càng thêm xa vời."
Cơ Vũ Lăng trầm giọng nói:
“Con đường đột phá Chân Vũ cảnh không chỉ có một, Mạc Qua của Kim Trướng Hãn Quốc có thể dựa vào truyền thừa của Khiếu Nguyệt Lang Vương thượng cổ thăng cấp Chân Vũ, nội tình của Đại Chu ta sâu hơn Kim Trướng Hãn Quốc, với thực lực và tích lũy của ngươi hiện giờ, ta có chín phần nắm chắc khiến ngươi thăng cấp Chân Vũ!"
Nghe Cơ Vũ Lăng nói như vậy thì Cơ Huyền Viễn hiểu ngay ẩn ý, với nội tình của Đại Chu có thể cho Cơ Huyền Viễn dựa vào ngoại vật thăng cấp Chân Vũ.
Thật ra suy nghĩ này không có gì lạ, tuy nhiều người đi đường ngay thăng cấp Chân Vũ, nhưng không ít người bằng vào ngoại vật, dù sao cô đọng quy tắc lực lượng cần dựa vào may mắn, ngươi xui xẻo thì bế quan một trăm năm cũng chưa chắc có thể cô đọng ra lực lượng quy tắc thuộc về ngươi, có một số người thì là bỗng nhiên ngộ đạo, trực tiếp liền cô đọng quy tắc, ngưng tụ pháp tướng, thăng cấp Chân Vũ.
Phương thức này ít nhất có nhiều người trên giang hồ sử dụng, lúc trước Kim Trướng Hãn Quốc Mạc Qua dùng đạo này thăng cấp Chân Vũ, Bạch Liên Thánh mẫu của Bạch Liên giáo cơ hồ mỗi đời đều dùng phương pháp như thế tạo nên cường giả cảnh giới Chân Vũ, việc này không lạ.
Thân là Nhất Thế hoàng triều, tuy Đại Chu không cho ra nhân vật Thần Kiều cảnh kinh tài tuyệt diễm gì, nhưng mượn dùng một ít nội tình tạo ra một vị cường giả cảnh giới Chân Vũ thì không khó.
Cơ Vũ Lăng muốn dùng nội tình của Đại Chu giúp Cơ Huyền Viễn thăng cấp Chân Vũ, nếu là người bình thường gặp chuyện như vậy chắc chắn sẽ mừng như điên, ví dụ như Cơ Huyền Tư đứng một bên.
Nhưng Cơ Huyền Tư biết dù giao nội tình của Đại Chu cho hắn thì hắn cũng không thăng cấp Chân Vũ được.
Tuy rằng có thể dựa vào ngoại vật thăng cấp Chân Vũ, nhưng ngoại vật chỉ là phụ trợ mà thôi, rèn sắt còn cần sắt đủ cứng, tích lũy của ngươi không đủ, thực lực không đủ, cho ngươi kỳ ngộ cũng uổng phí.
Bởi vậy trong Đại Chu hiện giờ chỉ có một mình Cơ Huyền Viễn có tư cách mượn dùng ngoại vật thăng cấp Chân Vũ.
Chẳng qua Cơ Huyền Viễn không muốn lắm.
Cơ Huyền Viễn có kiên trì võ đạo của chính mình, dựa vào ngoại vật thăng cấp Chân Vũ thì không phải lực lượng của mình, quan trọng nhất là dựa vào ngoại vật thăng cấp Chân Vũ thì thực lực của võ giả đó sẽ yếu hơn võ giả cùng bậc một chút.
Cơ Huyền Viễn nghe ngóng được mấy thứ này, còn trước mắt thì có một ví dụ thực tế, là đại hãn của Kim Trướng Hãn Quốc, Mạc Qua.
Cơ Huyền Viễn thấy rõ tình huống lúc Cơ Vũ Lăng và Mạc Qua đánh nhau, Mạc Qua trên cơ bản không có chút sức đánh trả, nếu không phải có Bái Hỏa Giáo 'Đại Quang Minh Thần Tôn' Phạn La Già bỗng nhiên nhúng tay, Mạc Qua thậm chí rất có thể bị Cơ Vũ Lăng tay cầm thần binh giết ngay tại chỗ.
Sau đó cái chết của Mạc Qua càng mất mặt, thế nhưng bị một đám võ giả Dương Thần cảnh nhóm Tô Tín vây giết, có thể tưởng tượng thực lực của Mạc Qua yếu đến mức nào trong Chân Vũ cảnh.
Cơ Huyền Viễn không muốn làm cường giả cảnh giới Chân Vũ như thế, bởi vậy hắn chắp tay nói thẳng với Cơ Vũ Lăng:
"Lão tổ, ta còn có thời gian, muốn dùng lực lượng của mình liều một phen, hãy để nội tình của Đại Chu ta cho người khác dùng.”
Cơ Huyền Tư đứng một bên nhìn thấy Cơ Huyền Viễn thế nhưng từ chối một cơ hội thăng cấp Chân Vũ cảnh thì trợn to mắt suýt rớt tròng.
Tuy Cơ Huyền Tư rất muốn nói ngươi không cần thì hãy cho ta, nhưng hắn rất lý trí không nói nhiều.
Cơ Vũ Lăng nhìn biểu cảm của Cơ Huyền Viễn biết ngay hắn đang nghĩ cái gì, không kiềm được thở dài nói: "Ngươi còn có thời gian liều một phen, nhưng ta thì không có.”
“Trước khi Đại Chu ta chưa tiến công Trung Nguyên thì ta là Dương Thần, khi ấy ta đã gần hai trăm tuổi, khí huyết đã ngừng tăng trưởng.”
“Ta đời này phỏng chừng không có hy vọng thăng cấp Chân Vũ, chẳng qua ta may mắn, giao thủ với nhiều cường giả của Đại Tấn thì có cơ duyên ngộ đạo, thăng cấp đến Chân Vũ.”
“Nhưng về sau ta đấu với cường giả của Đại Tấn đã bị thương nặng vài chỗ, lúc ấy đang trong phút then chốt của Đại Chu, ta không cách nào đi bế quan dưỡng thương, cho nên đành phải dùng bí pháp hy sinh tuổi thọ, cạn kiệt tiềm lực để chữa thương liều mạng, cuối cùng tuy rằng là thắng, nhưng ta cũng bị giảm tuổi thọ.”
“Lần trước đấu với Mạc Qua thì ta đã cảm giác chính mình có chút lực bất tòng tâm, khoảng thời gian gần đây ta thậm chí cảm giác khí huyết của mình bắt đầu suy nhược, tuy rằng chỉ là rất nhỏ nhưng cũng chứng minh ta không cách nào giữ sức chiến đấu đỉnh phong, không chừng mấy chục năm thậm chí là mười mấy năm sau ta sẽ đi gặp liệt tổ liệt tông của Cơ gia.”