← Quay lại trang sách

Chương 1964 Võ lâm hải ngoại(1)

Dù sao nội hải ba mươi sáu hải đảo đều là đảo lớn, mà ngoại hải bảy mươi hai hải đảo đều là đảo nhỏ, cho nên không thể tập trung lực lượng, việc này cũng dẫn đến ngoại hải yếu hơn nội hải một chút, thật ra nếu như tính tổng thực lực thì nội hải, ngoại hải đều không chênh bao nhiêu.

Nếu nội hải, ngoại hải cứ tiếp tục loạn như vậy cũng không có gì, dù sao trước khi Tứ Hải Minh nổi lên thì toàn bộ võ lâm hải ngoại đều như thế, lấy đảo là đơn vị thống trị toàn bộ võ lâm hải ngoại, ngươi lên đảo nào thì phải tuân theo quy củ của đảo đó, tuy võ lâm hải ngoại loạn nhưng vẫn có trật tự.

Nhưng biến cố đến từ một năm trước, đất hải ngoại phát sinh một đợt biển gầm, trực tiếp nhấn chìm một nửa nội hải ba mươi sáu hải đảo, một nửa khác tuy may mắn tồn tại nhưng tài nguyên trên đảo thất thoát nặng, số người cũng bị tổn thương không nhỏ.

So với nội hải thì đất ngoại hải càng tới gần đất liền Trung Nguyên, nên tổn thất ít hơn.

Vậy là mâu thuẫn trong toàn bộ hải ngoại nhanh chóng tăng lên, đất nội hải bởi vì nhiều hải đảo bị phá hủy, những tông môn không có nhà để về bắt đầu cướp đoạt một số hải đảo chưa bị phá hủy ở nội hải, nội hải.

Nội hải tuy bị ảnh hưởng thấp nhưng tài nguyên của họ cũng thiếu hụt, cho nên tất cả võ giả ngoại hải mơ ước nội hải.

Lúc những hải đảo trong nội hải còn ở thời kỳ đỉnh phong thì thực lực cường đại, các hải đảo ở ngoại hải tự nhiên không dám có ý tưởng gì, nhưng hiện tại toàn bộ đất hải ngoại hoàn toàn đánh thành một mảnh, trật tự mất hết, những hải đảo ở nội hải bị tổn thất to lớn dưới đợt sóng thần, cho ngoại hải một cơ hội vượt lên, cho nên hai bên bắt đầu kịch chiến và chiếm đoạt lẫn nhau cực kỳ hỗn loạn.

Cơ Huyền Tư một hơi nói xong những điều này, rồi mới nói với Cơ Huyền Viễn:

“Hiện tại tình huống của đất hải ngoại là như vậy, một số thế lực hơi thông minh đã dời ánh mắt từ hải ngoại đến võ lâm Trung Nguyên.”

“Dù sao Tứ Hải Minh trước kia chỉ lớn như vậy, nội hải tam thập lục đảo, ngoại hải bảy mươi hai đảo, chỉ có những hòn đảo thích hợp võ giả ở lại hoặc tu luyện.”

“Nơi khác thì hoặc là hoàn cảnh ác liệt căn bản không cách nào ở, hoặc là diện tích quá nhỏ, vài người ẩn cư tu luyện thì được, nhưng không thể chứa nhiều võ giả ở lại.”

“Hiện tại nội hải bị phá hủy một nửa, ngoại hải cũng bị lan đến, đất hải ngoại không thể nào giống như trước kia tự cung cấp tự sản xuất, thậm chí bây giờ bọn họ không có chỗ ở.”

“Cho nên một số người biết nhìn xa chuẩn bị đi võ lâm Trung Nguyên phát triển, dù sao võ lâm Trung Nguyên đất rộng của nhiều, tuy rằng các nơi đều có một ít thế lực võ lâm, nhưng ít nhất tốt hơn là hải ngoại một khi hải đảo bị hủy thì bọn họ không có chỗ nương tựa.”

“Bây giờ đất hải ngoại đang loạn, có một số người không định ở luôn trong võ lâm Trung Nguyên, bọn họ thậm chí còn muốn mượn dùng tài nguyên của võ lâm Trung Nguyên phát triển thế lực, tiếp đó tìm thời cơ thích hợp trở về ngoại hải, tiếp tục tranh phong với đám võ giả ngoại hải, có nhiều võ giả ôm tâm trạng như vậy.”

“Cho nên mới gần đây có mấy nhóm thế lực võ lâm hải ngoại chủ động tìm Đại Chu ta, muốn hợp sức với Đại Chu, Đại Chu có lý do gì từ chối loại thế lực có sẵn như vậy?”

Cơ Huyền Viễn nhíu mày nhìn Cơ Huyền Tư:

"Mấy tin tức này nên đưa đến chỗ của ta trước chứ? Tại sao ta không biết, còn ngươi là người phụ trách trấn thủ long mạch thì biết rõ như vậy?”

Vẻ mặt Cơ Huyền Tư nghiêm túc nói:

“Vương huynh, không phải ta cố ý che giấu, mà là thái độ lúc trước của ngươi mơ hồ, ta cũng không dám khẳng định ngươi rốt cuộc nghĩ như thế nào, nên mới chặn tin tức, tiếp xúc với đám võ giả hải ngoại trước, chờ khi sự tình quyết định mới tiên trảm hậu tấu."

Cơ Huyền Viễn thở dài một hơi, Cơ Huyền Tư đã nói đến mức này thì hắn còn nói gì được nữa?

Quan trọng nhất là hôm nay lão tổ của Hoàng tộc họ Cơ bọn họ, Cơ Vũ Lăng cũng ở, nếu lão tổ đều không nói chuyện, hiển nhiên Cơ Huyền Tư đã thành công thuyết phục lão tổ, nếu vậy thì Cơ Huyền Viễn càng không thể phản đối.

Cơ Huyền Viễn hỏi:

“Nói đi, ngươi định làm như thế nào trước?”

Cơ Huyền Tư cười cười nói: "Rất đơn giản, bước đầu tiên thì ta sẽ không làm quá mức, xin vương huynh mời Lục Phiến Môn, quân đội và Tô Tín đến nghị sự, có một số người cầm quyền lực quá lớn, cũng nên giao ra một ít.”

Cơ Huyền Viễn gật đầu, việc đến hiện giờ hắn cũng không có lựa chọn nào khác, nếu Cơ Huyền Tư đã tính toán hết rồi thì hắn cũng chỉ có thể phối hợp, dù sao hắn cũng cần suy xét ích lợi của Hoàng tộc họ Cơ, bởi vì bản thân hắn là người trong Hoàng tộc họ Cơ.

Cơ Huyền Viễn đang định rời đi thì Cơ Vũ Lăng lên tiếng:

“Huyền Viễn, ngươi chờ một chút hẵng đi.”

Cơ Huyền Viễn nghi hoặc quay đầu xem qua, chắp tay hỏi: "Lão tổ còn có chuyện gì sao?"

Cơ Vũ Lăng trầm giọng nói:

“Trong Hoàng tộc họ Cơ nếu bàn về tiềm lực võ đạo thì ngươi giỏi nhất thế hệ này. Ngươi thăng cấp Dương Thần cảnh đã mấy chục năm, hiện tại có chạm tới ngưỡng cửa Chân Vũ cảnh chưa?”