Chương 1974 Đối sách(3)
Y Kiếm Đình thản nhiên nói:
"Chư vị, chắc các ngươi cũng đã nhìn ra, thực chất triều đình Trung Nguyên này đang dùng chúng ta như mũi thương, tuy vấn đề này đã được thương lượng từ trước, nhưng chúng ta không thể làm con rối kêu cái gì thì làm cái đó của bọn họ."
"A? Ý của Y đảo chủ là sao?"
Năm người khác đều nhìn về phía Y Kiếm Đình.
Từ xưa đến nay, đất hải ngoại chính là thực lực vi tôn, lần này là vì có Y Kiếm Đình thực lực Chân Vũ cảnh dẫn đội nên lúc này bọn họ mới dám đến võ lâm Trung Nguyên, đó là lý do đi đến nơi này, bọn họ đều quyết định toàn bộ nghe theo dặn dò của Y Kiếm Đình.
Y Kiếm Đình chậm rãi nói: "Thật ra ý của ta rất đơn giản, triều đình Đại Chu kêu chúng ta từng bước tằm ăn, ta đây đơn giản làm kịch liệt một chút, lấy thêm một ít quyền lực về trong tay."
"Những quyền lực này phải giao trả cho Hoàng tộc họ Cơ, nhưng tương tự, chúng ta phải giữ lại một ít quyền lực cho riêng mình."
Mấy người khác nghe vậy thoáng chốc sững sờ, đảo chủ Phù Phong Đảo Ngũ Trường Phong nói thẳng: "Y đảo chủ, bộ ngươi định hoàn toàn cắm rễ ở võ lâm Trung Nguyên sao? Trước không nói nơi võ lâm Trung Nguyên này sẽ thu nhận chúng ta hay không, nhưng cơ nghiệp của chúng ta ở hải ngoại phải làm sao đây? Chẳng lẽ đưa tộc nhân vào Trung Nguyên, sau đó trực tiếp vứt bỏ cơ nghiệp ở hải ngoại?"
Sản vật của đất hải ngoại rất phong phú, cơ hồ đều có thể tự cấp tự túc, thậm chí đất hải ngoại còn có một số tài nguyên tu luyện mà Trung Nguyên không có.
Như nhóm đảo chủ nội hải Ngũ Trường Phong, trừ bản thân sở hữu một đảo lớn để nương thân, họ còn có rất nhiều đảo nhỏ chứa một đống tài nguyên tu luyện.
Mặc dù những hòn đảo này không thích hợp để ở lại, nhưng trên đảo có không ít tài nguyên tu luyện cần khai thác. Những năm gần đây, đám võ giả hải ngoại này vẫn luôn dựa theo loại mô thức này để tu hành.
Hiện tại, sau khi đảo nhỏ của đám người Ngũ Trường Phong bị phá hủy, bọn họ đã tạm thời an bài tộc nhân của mình ở trên những hòn đảo này, đợi họ Đông Sơn tái khởi.
Vốn đám người Ngũ Trường Phong đang chuẩn bị tích lũy đầy đủ lực lượng ở đất Trung Nguyên, sau đó trở về hải ngoại, tranh đoạt đảo nhỏ với đám phế vật liên minh hải ngoại kia, nhưng bây giờ nghe ý tứ của Y Kiếm Đình, lẽ nào hắn định hoàn toàn mọc rễ ở Trung Nguyên?
Y Kiếm Đình lắc đầu nói: "Đất hải ngoại là căn cơ của chúng ta, tất nhiên không thể buông xuống dễ như vậy."
"Nhưng chuyện gì đều chừa ra một con đường lui là tốt nhất, nếu chúng ta cũng gầy dựng một căn cơ ở đất Trung Nguyên, khi hải ngoại xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng có thể có thêm một con đường lui."
"Các ngươi cũng đã thấy thiên tai lần này rồi đấy, tuy tồn tại Chân Vũ cảnh được gọi là Lục Địa Thần Tiên, nhưng thật ra chỉ có chúng ta tự biết rằng, dù là thần tiên thật sự cũng không thể đỡ nổi thiên tai loại cấp bậc này."
"Ở trước mặt uy của thiên địa, Chân Vũ cũng chỉ là con kiến hơi lớn một chút mà thôi."
Nghe Y Kiếm Đình nói như vậy, người ở đây sắc mặt hơi trắng, cho đến bây giờ, bọn họ vẫn không quên được uy thế của cơn sóng thần ngày ấy.
Vốn ở trong cảm nhận của bọn họ, Chân Vũ cảnh đã là tồn tại thông thiên, không lâu trước khi cơn sóng thần ập đến, có hai cường giả Chân Vũ cảnh hải ngại giao thủ, thậm chí trực tiếp đánh chìm một hòn đảo nhỏ hơn mười dặm.
Trong mắt bọn họ, uy thế đó quả thực đã được coi là của nhân vật cấp bậc thần tiên, kết quả ngày hôm đó đứng trước uy của thiên địa, dù là thần tiên cũng phải bó tay, chỉ có thể sống tạm bợ.
Y Kiếm Đình trầm giọng nói: "Tóm lại, lần này chúng ta tới Trung Nguyên không chỉ để làm mũi thương cho triều đình Đại Chu, mà việc đầu tiên chúng ta phải làm là dùng tốc độ nhanh nhất gầy dựng căn cơ ở đất Trung Nguyên."
"Trong đó có một nơi khá tốt, nếu có thể khống chế được chỗ kia, người hải ngoại như chúng ta cũng được coi là có một chỗ nương thân thật sự."
Mọi người hỏi: "Nơi nào?"
Y Kiếm gằn giọng nói: "Tây Bắc Đạo!"
Ngũ Trường Phong cau mày nói: "Y đảo chủ, tuy Tây Bắc Đạo khá lớn, nhưng Tây Bắc vương Tô Tín là cường giả Chân Vũ cảnh, chúng ta đi cạnh tranh với hắn, chỉ sợ là hơi khó khăn."
Người của võ lâm Trung Nguyên không biết gì về võ giả hải ngoại, đồng dạng đám võ giả hải ngoại bọn họ cũng không hiểu rõ về đám người Tô Tín.
Nhưng ngay cả khi không biết rõ về Tô Tín đi chăng nữa, bọn họ cũng đã có được thông tin chung về Tô Tín từ Cơ Huyền Tư, biết người này không dễ chọc và rất cường thế.
Càng quan trọng là Tô Tín này có thêm tu vi Chân Vũ cảnh, Lục Địa Thần Tiên Chân Vũ cảnh không một ai là dễ trêu.
Y Kiếm Đình thản nhiên nói: "Không phải chúng ta đi cạnh tranh với hắn, bây giờ triều đình Đại Chu muốn động thủ với hắn."
"Mặc dù Tây Bắc Đạo chỉ là một đạo của Đại Chu, nhưng diện tích lại lớn gấp ba lần đạo khác, địa vực lớn như vậy, triều đình Đại Chu sẽ không mặc kệ."
"Trong nghị sự lần này, dù là quân đội, Lục Phiến Môn hay Tô Tín, bọn họ đều nhường một bước, cho nên bây giờ Cơ Huyền Tư chuẩn bị xếp một giám quân vào trong Tây Bắc quân."