Chương 1995 Động đất(2)
Viên Vô Lượng nghe vậy thoáng chốc sững sờ, hắn kinh ngạc nói: "Lẽ nào trong này còn có bí ẩn gì sao?"
Trầm Vô Danh cầm tin tức kia, cười lạnh nói: "Đã nhiều năm như vậy, có thể nói nếu không có tin tức này bày ra tư liệu tỉ mỉ của Tô Tín và Sở Giang Vương, đồng thời viết rõ các loại chế độ của Địa Phủ và nguyên nhân Tô Tín có thể gia nhập Địa Phủ, trên giang hồ ai có thể liên tưởng Tô Tín với Địa Phủ?"
"Đồng dạng, có thể có được tài liệu này cũng không phải đơn giản, Địa Phủ thần bí như vậy, sao bọn họ có thể biết cặn kẽ tin tức như thế chứ?"
"Chỉ có kẻ địch mới hiểu rõ kẻ địch nhất, phần tình báo này hơn phân nửa là do người của Thiên Đình phát tán ra."
"Lần đấu tranh này ít nhất trên mặt nổi dính đến Nhất Thế hoàng triều cộng thêm Thiên Địa Nhị Cung, thực lực kinh khủng như thế, thậm chí dù tồn tại Chân Vũ cảnh ngã xuống cũng không có gì kỳ quái, sự việc cấp bậc này, tất nhiên không phải là người như chúng ta có thể xen vào."
Viên Vô Lượng gật đầu, chuyện bây giờ giống như Trầm Vô Danh đã nói, bọn họ lựa chọn xem cuộc vui mới là lựa chọn tốt nhất.
Có thể trở thành tồn tại đứng đầu Thiên Hạ Thất Bang đều không phải là kẻ ngốc, Trầm Vô Danh nghĩ như vậy, những bang phái khác gần như cũng nghĩ như thế.
Tô Tín có thân phận gì đều không liên quan tới bọn họ, dù sao thứ họ muốn chỉ là quyền lợi, dù Tô Tín là người trong ma đạo, chỉ cần có thể mang đến quyền lợi cho bọn họ, họ vì sao phải cự tuyệt?
So với Thiên Hạ Thất Bang, thật ra chân chính rối lắm là một số người trong nội bộ triều đình, tỷ như Lục Phiến Môn và quân đội.
Trước đó, quân đội và Lục Phiến Môn liên hợp với Tô Tín chuẩn bị cho Hoàng tộc họ Cơ và đám võ giả hải ngoại kia một bài học, kết quả hiện tại hay rồi, Tô Tín đột nhiên biến thành Sở Giang Vương của Địa Phủ, lần này thì tốt rồi, gạt bỏ mấy cái khác, trước tiên phải liên hợp lại thảo phạt Tô Tín.
Lúc này, bên trong Lục Phiến Môn, Thiết Ngạo và Thiết Chiến ngồi đối diện ở trong một mật thất, võ giả khác của Lục Phiến Môn đều đã bị bọn họ đuổi ra ngoài.
Sắc mặt của Thiết Chiến có chút khó coi, nói: "Tô Tín này ẩn núp sâu thật đấy, trước đây sao ta lại không nhìn ra người này thế mà còn giấu một thân phận như thế!"
Từ lúc mới bắt đầu, Thiết Chiến đã có cảm quan rất tốt với Tô Tín.
Dù là tiềm lực, phong cách hành sự hay thủ đoạn của Tô Tín đều rất hợp khẩu vị của Thiết Chiến, cho nên Thiết Chiến luôn dốc hết toàn lực bồi dưỡng Tô Tín.
Sự thực chứng minh ánh mắt của hắn đúng là không tệ, tốc độ phát triển của Tô Tín vượt xa tưởng tượng của bọn họ, dù sau này Tô Tín thoát ra Lục Phiến Môn cũng tương đương với mang đến cho bọn họ một ngoại viện cường đại, bao gồm hiện tại Thiết gia bọn họ có thể hoàn mỹ kiểm soát Lục Phiến Môn, trong này không thể thiếu công lao của Tô Tín.
Nhưng cũng chính vì thế, khi Thiết Chiến biết thân phận của Tô Tín, hắn thậm chí có một loại cảm giác bị người phản bội, điều này khiến cho hắn hết sức phẫn nộ.
Thiết Ngạo thì ngược lại lộ vẻ rất bình tĩnh, hắn thản nhiên nói: "Mỗi người đều có duyên phận của bản thân, ngươi hẳn là hiểu rõ tính cách của Tô Tín hơn ta mới đúng, đối với hắn mà nói, chỉ cần có quyền lợi, chuyện gì mà hắn không dám làm?"
"Thứ Địa Phủ có thể cho hắn không chỉ nhiều hơn thứ mà Lục Phiến Môn ta có thể cho hắn, thậm chí còn nhiều hơn Đại Chu, nếu đã như vậy, không có lý do gì hắn không lựa chọn gia nhập Địa Phủ."
Thiết Chiến hé môi, dường như Thiết Ngạo nói hơi có lý, ngay từ đầu khi hắn quen biết Tô Tín, hình như Tô Tín vẫn luôn có tính cách như thế.
Hắn biết Tô Tín có dã tâm, nhưng khi đó hắn nguyện ý đề bạt bồi dưỡng Tô Tín, bởi vì Tô Tín có dã tâm xứng với năng lực của mình.
Kết quả hiện tại năng lực và thực lực của Tô Tín thậm chí đã vượt qua dã tâm của bản thân hắn, điều này khiến cho Thiết Chiến vô cùng kinh ngạc, cùng lúc đó cũng cảm giác hơi không được tự nhiên.
Thiết Ngạo trầm giọng nói: "Nhưng ngay cả như vậy, thân phận của Tô Tín bị bại lộ, ước định trước đó của chúng ta cùng Tô Tín và quân đội có thể nói sẽ phải bị bãi bỏ, hắn không chỉ ảnh hưởng đến Lục Phiến Môn ta."
"Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào đây?" Thiết Chiến hỏi.
Thiết Ngạo trầm giọng nói: "Trước rời đi Thịnh Kinh thành, nếu đã phải ra tay với Tô Tín, vậy tất nhiên nên thu nạp sức mạnh từ các địa phương ở bốn mươi chín đạo của Đại Chu, đương nhiên cũng phải thu nạp sức mạnh của Lục Phiến Môn ta."
"Đi những đạo khác, đồng thời đi Tây Bắc tìm Tô Tín, hiện tại ta chỉ muốn biết một điều, đó là Tô Tín đến tột cùng muốn làm gì."
"Nếu hắn muốn hủy đi Đại Chu, chúng ta chỉ có thể ra tay, dù sao Đại Chu không phải là Đại Chu của một mình Hoàng tộc họ Cơ, Đại Chu là do tất cả chúng ta cùng tạo dựng nên."
Trong lúc Thiết Ngạo đang chuẩn bị, Hoàng thất Cung phụng đường và quân đội cũng nhận được tin tức.
Sau khi Tiết Chấn Nhạc nghe được tin tức này, hắn chỉ hơi kinh ngạc một chút rồi tiếp tục vào trong bế quan, hắn không có hứng thú xen vào loại chuyện như vậy, hiện tại chỉ cần không xuất hiện việc uy hiếp căn cơ Đại Chu, bằng không hắn sẽ không ra tay.