Chương 1996 Động đất(3)
Cho nên hắn không định chuẩn bị ra tay thảo phạt Tô Tín. Đương nhiên, nếu Tô Tín đánh tới Thịnh Kinh thành, hắn sẽ không khách khí.
Mà Lâm Tông Việt cũng không có động tác gì, hắn đang chờ tin tức của nhóm Thiết Ngạo.
Nhiệm vụ hàng đầu của quân đội tự nhiên là phải nghe theo chỉ huy của hoàng thất, nhưng cùng lúc đó, bọn họ cũng muốn mưu cầu lợi ích cho mình, thế nên Lâm Tông Việt không có ý định làm kẻ phụ hoạ, chuyện này phải để nhóm Thiết Ngạo đưa thái độ của Tô Tín đến rồi mới thương nghị được.
Còn về Triệu Vũ Niên ẩn núp ở chỗ sâu nhất Hoàng thất Cung phụng đường thì lắc đầu.
Thật ra hắn vẫn rất thưởng thức Tô Tín, từ lần đầu tiên nhìn thấy Tô Tín thì Triệu Vũ Niên đã biết rằng, vị này khẳng định sẽ không phải là người chịu an ổn, tương lai nói không chừng sẽ là trọng thần chi phối Đại Chu.
Kết quả hắn đoán không sai, Tô Tín đã trở thành trọng thần của Đại Chu, nhưng không phải của Hoàng tộc họ Cơ.
Nếu đã như vậy, Triệu Vũ Niên chỉ có thể lựa chọn ra tay, dù sao ân tình trước đó của Hoàng tộc họ Cơ khiến hắn không thể nào phản bội Cơ gia.
Lúc này bên trong Phi Long thành, tin tức Tô Tín chính là Sở Giang Vương của Địa Phủ thật ra không ảnh hưởng quá nhiều đến Tây Bắc Đạo.
Đối với võ giả cấp thấp, bọn họ không quan tâm Tô Tín rốt cuộc là Tây Bắc vương hay Sở Giang Vương, dù sao tất cả mọi thứ của bọn họ ở hiện tại đều là do Tô Tín ban cho, bọn họ chỉ cần nhận thức một mình Tô Tín là được.
Mà võ giả cao giai cũng cảm thấy không sao cả, tất cả võ giả Tây Bắc Đạo cơ hồ đều không có cảm giác kính nể đối với triều đình Đại Chu.
Thậm chí bọn họ đã biết cử động trước đó của triều đình, triều đình đã bắt đầu kiêng kỵ Tô Tín, cũng kiêng kỵ Tây Bắc Đạo bọn họ.
Kết quả vào lúc này tuôn ra tin tức Tô Tín là Sở Giang Vương, đây chính là khiến cho Tô Tín quyết liệt với triều đình sớm hơn dự tính, nhưng đồng dạng cũng mang đến cho Tô Tín một núi dựa lớn.
Dù sao ở trong mắt đám người Thái Tam Nguyên, Địa Phủ là đại thế lực đỉnh cao hơn cả triều đình, đặc biệt còn có Địa Tàng Vương Thần Kiều cảnh, đây chính là nhân vật trong truyền thuyết, là tồn tại đứng ở đỉnh toàn bộ giang hồ, có hắn chống lưng cho Tô Tín, Tô Tín hẳn là sẽ không có vấn đề gì.
Cho nên đối với chuyện Tô Tín là Sở Giang Vương, bọn họ cũng chỉ là hơi kinh ngạc một đoạn thời gian, sau đó lại đi làm việc của mình.
Bên trong Nghị Sự Điện ở Phi Long thành, Tô Tín và nhóm người Lý Phôi, Hoàng Bỉnh Thành hiện là lực lượng trung kiên của đất Tây Bắc đều đang ở đây.
Lúc này ra sự tình như thế, bên triều đình sẽ có phản ứng như thế nào, căn bản không cần phải đoán.
Có thể nói không lâu sau đó, bọn họ sẽ thấy đại quân triều đình đích thân tới đây, hiện tại trước tiên cần phải làm tốt dự bị trước đã.
Tô Tín dùng tay gõ bàn một cái, nói: "Nói thử xem, các ngươi có đề nghị gì về chuyện này?"
Ba người cung phụng của Tây Bắc quân nhóm Nhạc Đông Lưu đều không nói gì, bọn họ chỉ là cung phụng, thế nên thời điểm cần ra tay thì bọn họ tự nhiên sẽ ra tay, còn về mấy chuyện bày mưu tính kế này thì bọn họ không thành thạo.
Trong mắt Lý Phôi lóe lên tia lạnh lẽo, nói: "Tới một giết một, tới hai giết cả đôi! Triều đình nhiều người như vậy, ta không tin bọn họ dám điều người Đông Tấn và Bắc Cương đi đối phó với Tây Bắc Đạo ta."
Mọi người ở đây chỉ dùng ánh mắt không nói nên lời nhìn Lý Phôi, sát tâm của vị này hơi bị nặng.
Lúc này, Đồng Vũ Dương đứng lên thi lễ với mọi người, hắn là người có tư lịch cạn nhất trong những người có mặt ở đây, dù là Tề Long mới vừa đảm nhiệm chức phó tổng quản Ám Vệ cũng đã sớm gia nhập dưới trướng Tô Tín, cho nên tới bây giờ Đồng Vũ Dương vẫn luôn biểu hiện rất hiểu quy củ, cũng biết cách làm người.
Đồng Vũ Dương lấy ra một tin tình báo, nói: "Hiện giờ trên giang hồ vẫn còn bình tĩnh đối với việc đại nhân bại lộ thân phận, rất nhiều người giang hồ chỉ âm thầm nghị luận, nhưng không có công khai đứng thành hàng."
"Cho nên bây giờ chúng ta chỉ cần cảnh giác một số thế lực trên giang hồ là được, đương nhiên đối với tông môn có thù oán với đại nhân như Thiếu Lâm Tự thì vẫn phải phòng bị một chút."
"Bên Đại Chu cũng giống như đại nhân Lý Phôi đã nói, lực lượng của triều đình rất mạnh, nhưng bọn họ không thể trực tiếp triệu tập toàn bộ sức mạnh bên Đông Tấn và Bắc Cương qua đây chinh phạt Tây Bắc chúng ta."
"Thế nên chỉ cần chúng ta có thể ngăn trở đợt tiến công lần thứ nhất của Đại Chu, Đại Chu sau khi bị hao tổn tự nhiên sẽ rút lui."
Đồng Vũ Dương nói ra hết hướng đi tổng thể của vấn đề, còn về làm như thế nào ngăn trở lần công kích thứ nhất của Đại Chu, hắn không thể ra sức, chỉ có thể để Tô Tín giải quyết.
Tô Tín gật đầu một cái, nói: "Bên Tây Bắc quân toàn lực co rút sức mạnh, bày thế trận chờ quân địch, bên Ám Vệ giăng hết lưới, thường xuyên theo dõi triều đình và hướng đi của toàn bộ giang hồ."