← Quay lại trang sách

Chương 1997 Chiến lược của Tô Tín(1)

Những chuyện khác cứ để ta phụ trách, nếu triều đình Đại Chu muốn quyết liệt với Tây Bắc Đạo ta, từ nay về sau Tây Bắc ta sẽ không còn là Tây Bắc Đạo của Đại Chu, mà là Tây Bắc Đạo của toàn bộ chúng ta!"

"Rõ, đại nhân!"

Mọi người ở đây đứng lên đồng thanh đáp ứng.

Tây Bắc Đạo phát triển đến cấp bậc hiện giờ đã không phải là thế lực nhỏ, dù mọi người ở đây không phải là tâm phúc của Tô Tín, nhưng tất cả bọn họ đều dựa vào Tây Bắc Đạo hoặc nên nói là ở dưới trướng Tô Tín, điểm này không thể phủ nhận.

Cho nên bây giờ nguy cơ của Tô Tín cũng như nguy cơ của bọn họ.

Đương nhiên ở trong mắt đám tâm phúc của Tô Tín như Hoàng Bỉnh Thành và Lý Phôi, Tô đại nhân từ khi ra đường đến nay chưa từng thất bại, chuyện lần này đối với những người khác có lẽ là nguy cơ, nhưng đối với Tô Tín thì không phải.

Sau khi nghị sự chấm dứt, Tô Tín mới vừa trở lại chỗ ở của mình, Thanh Ly từ một bên hiện ra truyền âm cho Tô Tín: "Trong phòng của ngươi có một đại nhân vật khó lường, cẩn thận một chút."

Tô Tín hơi híp mắt, có thể khiến cho Thanh Ly gọi là đại nhân vật cũng chỉ có thể là tồn tại Chân Vũ cảnh, mà đối phương cũng không có lộ ra địch ý, cho nên chính mình không cảm giác được có cường giả Chân Vũ cảnh tới Phi Long thành, như vậy đối phương là ai đã quá rõ ràng.

Đẩy mở cửa phòng của mình, Thiết Ngạo ngồi ngay ngắn ở trong đó, vẫn vuốt ve Ô Kim Thiết Đảm trong tay mình.

Trên mặt Tô Tín không có chút kinh ngạc, hắn đóng cửa phòng, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nói: "Thiết Ngạo đại nhân tới chỗ ta chẳng lẽ không sợ bị người của triều đình chê trách sao? Mà Thiết Chiến đại nhân đâu rồi?"

Thiết Ngạo thản nhiên nói: "Thiết Chiến đi Lục Phiến Môn ở đạo khác thu nạp sức mạnh chuẩn bị dùng để đối phó ngươi rồi."

"Hơn nữa Thiết Chiến có chút để ý chuyện thân phận của ngươi, cho nên hiện tại hắn không muốn gặp ngươi."

Tô Tín lắc đầu, thật ra hắn vẫn luôn rất cảm kích Thiết Chiến, dù sao trước đây nếu không có Thiết Chiến ra sức đề bạt, hắn sẽ không thể có được tình trạng như ngày hôm nay.

Chỉ tiếc mỗi người đều có chí khác nhau, Tô Tín cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới việc muốn làm trung thần của Đại Chu, cho nên hắn nhất định là sẽ mỗi người một ngã với Đại Chu.

"Thiết Ngạo đại nhân lần này mạo hiểm bị triều đình nghi kỵ, phiêu lưu tự mình đến Phi Long thành tìm ta là vì chuyện gì?"

Thiết Ngạo trầm giọng nói:"Mục đích ta tới thật ra rất đơn giản, ta chỉ muốn xác định mục đích của ngươi rốt cuộc là gì."

"Đại Chu thành lập đồng dạng có một phần sức mạnh của Thiết gia ta, cho nên Hoàng tộc họ Cơ muốn lấy đi quyền thế của Thiết gia ta, Thiết gia ta sẽ phản kháng."

"Nhưng đồng thời, nếu có người muốn phá hủy Đại Chu ta, Thiết gia ta sẽ không ngồi xem mặc kệ!"

"Những năm gần đây Lục Phiến Môn giúp ngươi rất nhiều, đồng dạng ngươi cũng mang đến cho Thiết gia ta rất nhiều chỗ tốt."

"Nhưng nếu ngươi cố ý muốn trở thành kẻ địch của Đại Chu, Thiết gia ta cũng chỉ có thể quyết liệt với ngươi, ngày sau gặp lại trên Tây Bắc, ta sẽ không nương tay."

Lúc nói lời này, dáng vẻ vẫn luôn lười nhác, sắc mặt vẫn luôn thờ ơ của Thiết Ngạo bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, trong nháy mắt, ánh mắt của Thiết Ngạo giống như diều hâu Cửu Thiên Chi Thượng, sắc bén không gì sánh được.

Tô Tín gõ bàn một cái nói, nói: "Thiết Ngạo đại nhân, có một số việc ngươi hẳn là đã nhìn rõ. Qua nhiều năm như vậy, Tô Tín ta đã khi nào làm việc tổn hại đến lợi ích của Đại Chu?"

"Hơn nữa nói cách khác, nếu ta ẩn núp trong Đại Chu thật sự có âm mưu gì, ta đây đã sớm phát động, sẽ không đợi đến hôm nay để cho Đại Chu tập kết sức mạnh tới thắt cổ ta."

"Cho nên hiện tại không phải là ta cố ý muốn đối địch với Đại Chu, mà nên nói là Đại Chu muốn đối địch với ta."

Thiết Ngạo nhíu mày nói: "Vậy bây giờ rốt cuộc ngươi muốn như thế nào? Bó tay chịu trói không phải phong cách của ngươi, nhưng nếu ngươi muốn đối địch với Đại Chu, Lục Phiến Môn ta tất nhiên sẽ không ngồi xem không quản."

Trong mắt Tô Tín lóe lên một tia tinh mang, nói: "Thật ra cách giải quyết vấn đề rất đơn giản, đó là Thiết đại nhân có nguyện ý tin tưởng ta hay không?"

"Ngươi muốn ta làm sao tin tưởng ngươi đây?"

Tô Tín trầm giọng nói: "Rất đơn giản, triều đình một khi khai chiến với Tây Bắc Đạo ta, dù thắng hay thua thì cũng chỉ là kết cục lưỡng bại câu thương."

"Cho nên chỉ cần Lục Phiến Môn có thể co rút sức mạnh, bảo trì trung lập, ta có nắm chắc khiến cho Đại Chu nhượng bộ, thậm chí khiến cho Hoàng tộc họ Cơ nhận được giáo huấn, từ nay về sau không dám động vào quyền lợi của Lục Phiến Môn hay quân đội nữa."

"Đương nhiên thủ đoạn trong này có lẽ sẽ hơi kịch liệt, khiến người hơi không thể chấp nhận được."

Nói đến đây, trong giọng của Tô Tín mang theo một chút sát khí sâm nhiên.

Thiết Ngạo híp mắt nói: "Ngươi đến cùng muốn làm cái gì?"

Trên mặt Tô Tín treo nụ cười lạnh lẽo, nói: "Đương nhiên là muốn để cho Hoàng tộc họ Cơ nhìn, đừng nói là chinh phạt Tây Bắc Đạo ta, nếu Hoàng tộc họ Cơ bọn họ không có đông đảo thế lực trợ giúp, họ thậm chí không thể giữ được toàn bộ Đại Chu! Ta ước chừng những nơi như Kim Trướng Hãn Quốc, Đông Tấn sẽ rất có hứng thú với Trung Nguyên!"