← Quay lại trang sách

Chương 1999 Tay không bắt sói trắng(1)

Lúc này trong đại điện của Kim Trướng Hãn Quốc, Ngạc Nhĩ Đa đang xem tin tức truyền từ đất Trung Nguyên.

Đối với chuyện Tô Tín là Địa Phủ Sở Giang Vương, nhiều người trong Kim Trướng Hãn Quốc rất thích thú.

Tô Tín là kẻ địch lớn của Kim Trướng Hãn Quốc bọn họ, Mạc Qua chết trong tay của hắn, hai bên có thể nói ở mức độ không chết không ngừng. Nếu hôm nào mà Kim Trướng Hãn Quốc công phá được Đại Chu, Tô Tín chắc chắn nằm trong danh sách phải giết của Kim Trướng Hãn Quốc bọn họ.

Cho nên hiện tại triều đình Đại Chu và Tô Tín bất hòa, Kim Trướng Hãn Quốc rất thích.

Ngay lúc này, ngoài đại điện bỗng nhiên truyền đến một chuỗi tiếng bước chân, Tô Tín ung dung đi vào trong đại điện.

Nhìn thấy Tô Tín, vẻ mặt của Ngạc Nhĩ Đa bỗng thay đổi.

Nhưng sau đó Ngạc Nhĩ Đa bình tĩnh lại, lạnh lùng cười nói: "Lúc này ngươi hẳn là ở Tây Bắc Đạo tính toán làm sao ngăn cản thế công của Đại Chu mới đúng, ngươi đến chỗ này của ta làm gì?"

Cảm giác của cường giả cảnh giới Chân Vũ cực kỳ nhạy bén, Tô Tín có thể nghênh ngang theo cửa chính đi vào, có thể tưởng tượng thủ vệ trong hoàng cung hiện giờ ra sao.

Nhưng Ngạc Nhĩ Đa không cảm giác sát khí trên người Tô Tín, nên khi Tô Tín vào đại điện thì hắn mới phát hiện.

Loại tình huống này hoặc là Tô Tín tu luyện bí pháp nào đó có thể che đậy khí tức, hoặc là Tô Tín đến đây không có ý đánh nhau, cho nên hắn không có sát khí, Ngạc Nhĩ Đa tự nhiên cũng không phát hiện được.

Tô Tín thản nhiên nói: "Đại hãn không hoan nghênh ta?"

"Ngươi cho rằng Kim Trướng Hãn Quốc sẽ hoan nghênh ngươi sao?"

Nói chuyện không phải Ngạc Nhĩ Đa mà là quốc sư của Kim Trướng Hãn Quốc, Xích Liệt Cách.

Lần trước Kim Trướng Hãn Quốc xâm nhập Trung Nguyên có thể nói là thời kỳ đỉnh cao của nước họ, hội tụ thực lực mạnh nhất của Kim Trướng Hãn Quốc.

Ba tên cường giả cảnh giới Chân Vũ cộng thêm bọn họ mời ra ‘Chiến Cuồng’ Chiến Vô Nhị thực lực cực mạnh, giáo chủ của Bái Hỏa Giáo 'Đại Quang Minh Thần Tôn' Phạn La Già, tập hợp năm tên cường giả cảnh giới Chân Vũ tiến công Đại Chu, kết quả cuối cùng vẫn thất bại, một mắt xích mấu chốt nhất là thua trong tay Tô Tín, hỏi sao bọn họ không hận?

Hơn nữa Mạc Qua còn chết trên tay Tô Tín, càng xem như thù sâu oán nặng.

Bề ngoài Ngạc Nhĩ Đa thô cuồng, quanh thân đều tỏa ra khí tức cuồng bạo, như núi lửa sắp phun trào, ẩn chứa sức mạnh cực kỳ cường đại.

Ngạc Nhĩ Đa đứng ở trước mặt Tô Tín, Xích Liệt Cách đứng sau lưng Tô Tín, hai cường giả cảnh giới Chân Vũ thành danh lâu năm đấu với Tô Tín, dù chiến tích gần đây của hắn dũng mãnh, nhưng bọn họ cũng có tin tưởng khiến hắn gục ngã tại đây.

Trông thấy bộ dạng đó của hai người, Tô Tín không hề e sợ, không lập tức ra tay, hắn chỉ là thản nhiên nói: "Không biết khi so sánh với ích lợi thì thù hận có còn quan trọng?”

“Mấy năm nay Kim Trướng Hãn Quốc đối diện Đại Chu chưa từng chiếm ưu thế, chẳng lẽ các ngươi không muốn thừa dịp này ra tay với Đại Chu sao?”

Ngạc Nhĩ Đa nhếch mép khinh thường nói:

“Tô Tín, đừng xem ai đều là kẻ ngốc.”

“Bây giờ mục tiêu hàng đầu của Đại Chu là ngươi, dù Kim Trướng Hãn Quốc ta muốn ra tay với Đại Chu thì đó là chờ khi Đại Chu và Tây Bắc Đạo ngươi đánh đến lưỡng bại câu thương mới ra tay.”

“Nếu bây giờ chúng ta tấn công Đại Chu thì đó là dời sự chú ý của Đại Chu giúp ngươi, ngươi muốn lợi dụng Kim Trướng Hãn Quốc ta làm cây thương thì hơi coi thường chúng ta rồi.”

Tô Tín nhìn Ngạc Nhĩ Đa, mỉa mai:

“Đại hãn muốn ngồi chờ ngư ông đắc lợi? Đáng tiếc ngư ông đắc lợi không dễ thu.”

“Ta có thể chắc chắn nói cho đại hãn biết, cho dù lần này Đại Chu và đất Tây Bắc của ta đánh đến lưỡng bại câu thương cũng sẽ không cho Kim Trướng Hãn Quốc ngươi được lợi.”

“Hoàng tộc họ Cơ không phải ngớ ngẩn, đợt tấn công đầu tiên mà không hạ được Tây Bắc Đạo thì bọn họ sẽ không cố chấp ra tay lần thứ hai.”

“Hơn nữa ta đã giao hẹn với Lục Phiến Môn và quân đội rồi, lần này tiến công Tây Bắc Đạo chỉ có Hoàng tộc họ Cơ ra tay, Lục Phiến Môn và quân đội sẽ không xen vào.”

“Nếu Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi có ý muốn ngư ông được lợi thì phải suy nghĩ cho kỹ, chỉ bằng vào hai ngươi có thể địch lại Thiết Ngạo và Tiết Chấn Nhạc tay cầm thần binh hay không?”

“Lần trước các ngươi thỉnh ra Chiến Vô Nhị, Phạn La Già chắc đã bỏ ra giá rất đắt? Lần này các ngươi còn có thể mời bọn họ lần thứ hai không?”

Ngạc Nhĩ Đa và Xích Liệt Cách sắc mặt âm trầm, bởi vì Tô Tín nói sự thật, quả thực bọn họ không mời Chiến Vô Nhị, Phạn La Già nổi.

Lần trước bọn họ có thể thỉnh ra Chiến Vô Nhị là bởi vì trong tay có một thứ thuộc về Chiến tộc thượng cổ, mới có thể khiến Chiến Vô Nhị ra tay tương trợ.

Nếu không thì đừng nhìn Chiến Vô Nhị ẩn tu ở Bắc Cương, nhưng Chiến Vô Nhị từ trước đến giờ lơ đẹp bọn họ.

Mời Phạn La Già ra tay thì càng đơn giản, Kim Trướng Hãn Quốc chỉ cần trả nhiều ích lợi là được.

Những cường giả cảnh giới Chân Vũ trên giang hồ có đủ loại tính cách, tuy rằng bọn họ được gọi là Lục Địa Thần Tiên nhưng đó chỉ là người giang hồ kính sợ thực lực của bọn họ, trên thực tế những Lục Địa Thần Tiên này vẫn là con người, tính cách khác nhau, có thất tình lục dục.